Lọc Truyện

Đế Quân

Hiện tại website cần kinh phí duy trì nên hiện Quảng cáo ! Mong các bạn ủng hộ để bọn mình tiếp tục phát triển nhé

Với tuổi của Tiêu Một, mới loanh quanh khoảng hai mươi tuổi liền đạt tới trình tự như vậy, thiên phú tu luyện bẩm sinh của hắn quả thực không kém!

Cảm ứng được con Ác Long Hóa Hình mà đến, Thần Dạ chậm rãi hít thở. Tức thì hắn nắm chưởng thành quyền, nhằm hướng tới ác long mà hung hăng nện xuống.

Tiêu Một đến với ý đồ gì, thì đã không cần phải suy đoán nữa. Nói dễ nghe một chút, là muốn mượn lời của Thần Dạ để nói cho Thần Hiên biết thành tựu hiện nay của hắn, để rồi viết thư khiêu chiến. Nói khó nghe một chút, là để làm nhục Thần Dạ, để nói cho những người khác trong đế đô Hoàng Thành, rằng Thần gia cũng không phải cường đại như trong tưởng tượng của người khác vậy.

Có lẽ một Thần Dạ không đại diện được cho cái gì. Tuy nhiên, thân phận Thần Dạ liền hiện ra ở chỗ này. Đả kích Thần Dạ, cũng giống như đả kích Thần gia. Còn về phần trưởng bối của Thần gia có thể bởi vì chuyện này mà ra tay hay không? Tiêu Một tịnh không quan tâm. Hắn cùng với Thần Dạ, trước sau chỉ là hạng tiểu bối. Tục ngữ nói, trẻ con đánh nhau, người lớn có thể làm gì nào?

Mà mặc dù trưởng bối Thần gia bất kể thân phận, chỉ vì việc này mà đòi hỏi một sự kiến giải . . . . Nếu Tiêu Một đã có hành động như vậy, tự nhiên cũng đã có chỗ phòng ngừa chu đáo.

Thấy Thần Dạ không tránh mà lại chủ động tiến công, Tiêu Một khẽ nhếch khóe miệng, lập tức hiện ra một nụ cười châm chọc nhàn nhạt. Ngay cả Thần Dạ hôm nay đã không còn là Thần Dạ trong đồn đại . Nhưng hắn hiện nay vốn đã sớm bị ngã xuống từ trên Thần Đàn. Mặc dù có chỗ biến hóa thì biến cố bốn năm trước cũng nhất định khiến cho Thần Dạ không ngừng trở thành điểm đột phá tốt nhất để cho người khác khiêu khích Thần gia !

Tiêu Một cầm kiếm, nhẹ nhàng điểm một cái. Trường kiếm cũng không ra khỏi vỏ, nhưng kiếm khí vô cùng sắc bén cũng vẫn có thế cắt đứt không gian, đánh vào trên nắm đấm của Thần Dạ.

– Bồng!

Giữa không trung, quyền kiếm giao nhau, lập tức có năng lượng dao động kinh người lan truyền. Ở trong chốc lát này, không gian hơi bị dừng lại một cái, rồi tức thì một cỗ kình khí ba đào mãnh liệt đã bùng phát dữ dội mà lan ra cực kì nhanh chóng.

Ở trong cảnh hỗn loạn này, sắc mặt Thần Dạ đột nhiên trắng bệch đi. Trên nắm tay, có một màu đỏ sẫm , trong suốt hiện lên. Còn thân thể hắn, càng như con chim gẫy cánh bị trực tiếp đánh bay ra ngoài. Sau khi cả người lảo đảo thì thiếu chút nữa liền té ngã ở trên mặt đất.

– Cảnh giới Sơ Huyền Tam Trọng, quả nhiên đủ cường đại!

Phủi phủi vết máu trên hữu quyền, Thần Dạ nhe răng ra mà cười cười. Giao Long Thể nhập môn, khiến cho hắn phát sinh biến hóa long trời lở đất. Nhưng so đấu cùng Võ Giả trong Huyền Cảnh thì chênh lệch cũng vẫn còn quá lớn.

Nhưng mà cũng không hề cần phải ủ rũ làm gì, chênh lệch này giữa đôi bên vốn là điều hắn đã lưu ý trong dự liệu.

Hơn nữa Thần Dạ tự tin, rốt cuộc sẽ có một ngày, hắn sẽ không thua bất cứ người nào trên đế đô Tuấn Ngạn Bảng .

Cái này không quan hệ với thiên phú bẩm sinh và tiềm lực. Hắn cũng không biết thiên phú tu luyện bẩm sinh của chính mình, có đúng là bởi vì duyên cớ tiểu đao xuất hiện mà khôi phục đến yêu nghiệt như ngày xưa vậy. Nhưng chỉ cần hắn có khả năng lại đi vào Huyền Khí đại môn, hắn liền có khả năng làm được hết.

Đây là khởi nguồn từ sự cố chấp của Thần Dạ nhiều năm qua, cùng với loại áp lực như bị núi đè của hắn suốt trong kiếp trước kiếp nầy . Dưới áp lực của sự cố chấp này, đừng nói có khả năng tu luyện bình thường, mà chỉ cần có một điểm hy vọng nhỏ nhoi thì Thần Dạ cũng có thể phóng đại vô hạn niềm hy vọng này .

Hiện tại chính mình còn không phải đối thủ của Tiêu Một, nhưng nếu như hắn cho rằng muốn mượn chính mình để làm nhục Thần gia, vậy thì Tiêu Một kia đã có chủ ý hoàn toàn sai lầm!

Ngay cả không phải là đối thủ, thì hắn cũng muốn cho Tiêu Một biết, từ đáng tiếc trong miệng hắn đã sớm không còn tồn tại. Hắn cũng muốn để cho tất cả mọi người trong đế đô Hoàng Thành biết, Thần gia không phải dễ đối phó như vậy.

Vào lúc đối mặt Trường Tôn Phi, Thần Dạ đã có ý nghĩ như vậy . Nhưng đại ca Thần Hiên kịp thời xuất hiện, nên không để cho Thần Dạ có cơ hội. Hôm nay, vừa lúc mượn lời của Tiêu Một để nói cho người khác, cho dù năm đó chính mình đã không còn trên Thần Đàn, nhưng hôm nay chính mình cũng đã có thể có được chỗ đứng nhỏ nhoi nào đó!

Sắc mặt Tiêu Một đã có hơi cứng lại, với lực của hắn mà dốc toàn lực ứng phó , cũng chỉ có thể bức lui Thần Dạ mà không thể gây ra tổn thương nặng. Bản thân điều này chính là một chuyện khó có thể tin nổi rất lớn !

Thậm chí, với thực lực của Thần Dạ mà lại có khả năng chuẩn xác cảm ứng được tu vi thật sự của hắn . . . .

Trong nháy mắt , Tiêu Một đột nhiên có những tia hối hận đối với hành động của mình hôm nay!

Tiêu Một dù sao cũng là người phi thường. Đã đưa ra lựa chọn thì cũng sẽ không bởi vì bất ngờ nho nhỏ này mà dao động với quyết định của hắn. Lúc này nhìn Thần Dạ, hắn hờ hững nói:

– Đây là đáp ứng yêu cầu của Trường Tôn Phi, vội tới cho ngươi một giáo huấn nho nhỏ. Để cho ngươi biết, trong đế đô Hoàng Thành, khi chính mình không có thực lực thì dựa vào bất luận kẻ nào đều vô dụng!

– Còn nữa, ba năm ta chưa từng gặp mặt cùng Thần Hiên. Mời trở về nói cho hắn một tiếng, nói là ta rất chờ mong đánh một trận cùng hắn lần thứ hai. Từ đó đến quyết định ra xếp hạng của chúng ta trên đế đô Tuấn Ngạn Bảng !

Nghe vậy, Thần Dạ khẽ thở ra một hơi, tịnh không có bởi vì Tiêu Một nói giáo huấn mà tức giận. Trái lại hắn cười nói:

– Nếu như ta không có nhớ lầm , không sai biệt lắm còn có thời gian ba tháng là sẽ đến việc trọng đại săn thú Đông Giao này.

Tiêu Một khẽ nhướn mày kiếm một cái, không chắc Thần Dạ nó ra lời này là có ý tứ gì!

– Ta nghĩ, ngươi nhất định sẽ tham gia. Đến lúc đó, ta và ngươi lần thứ hai đánh một trận. Nếu như ngươi thắng, thì việc hôm nay cứ thế xóa bỏ như vậy , trên dưới Thần gia sẽ không lấy chuyện này để đối phó Tiêu gia ngươi .Nhưng nếu ngươi bị thua. . . .

Thần Dạ lành lạnh cười một tiếng:

– Thì Tiêu gia ngươi , bao gồm cả ngươi trong đó sẽ không có một người nào còn có thể bình yên sống được ở trong Đại Hoa hoàng triều !

– Nếu như ngươi thua, từ đó, trên dưới Tiêu gia sẽ không có một người có thể còn sống rời khỏi đế đô Hoàng Thành!

Lúc lời nói truyền ra, sắc mặt Tiêu Một lập tức lạnh đi. Mà phàm là những ai nghe được lời nói như thế đều là hiện ra sắc mặt hoàn toàn kinh hãi.

Không người dám phủ nhận, Thần gia tại Đại Hoa hoàng triều có được địa vị tối cao. Tiêu Một nói giáo huấn, cũng chỉ là một chút mâu thuẫn giữa các tiểu bối mà thôi, trong thế giới võ đạo, lời của Tiêu Một đích thật không sai. Bất luận kẻ nào nếu như bản thân không có bản lĩnh, đều không dựa vào được người khác.

=======

Chuyện đùa giỡn giữa đám trẻ nhỏ, chỉ cần không quá phận, đều không có chuyện gì lớn.

Tiêu Một nghĩ như vậy, cũng cứ làm như vậy. Hắn tuyệt không cảm thấy, bởi vì hành động của mình sẽ mang đến tai ương ngập đầu cho gia tộc . Thần gia tất nhiên có thế lớn không thể địch, nhưng tại Đại Hoa hoàng triều tcũng không làm được chuyện một tay che trời.

Không nghĩ tới. . . . Nhiều năm qua, cùng với Thánh Chủ Gia mất đi, Thần lão gia tử quy ẩn. Người Thần gia hành sự cực kỳ khiêm tốn. Nếu có ai nhằm vào mà đến khiêu khích, người Thần gia mà tránh được thì cũng tránh đi. Nếu thật sự không né được thì với uy phong của Thần gia, những người khác cũng không dám quá phận.

Nhưng hôm nay, không ngờ Thần Dạ miệng phun ra những lời như thế, hắn rốt cuộc muốn điều gì?

– Thần Dạ. . .

Tiêu Một khẽ nhếch khóe miệng , một tia cay đắng cực kì nhanh chóng lan ra. Tiêu Một quả đúng là có mười phần tự tin. Thời gian ba tháng, cho dù Thần Dạ tu luyện như thế nào thì cũng sẽ không phải là đối thủ của hắn. Hắn tất nhiên không biết, hiện tại Thần Dạ đã có khả năng lại tu luyện Huyền Khí một lần nữa .

Thế nhưng Thần Dạ đã nói như vậy một phen, chẳng qua là đang biểu lộ thái độ của hắn cho tất cả mọi người. Thần Dạ có thể chỉ là một người thiếu niên, với tình cảnh vô phương tu luyện hiện nay của hắn thì tại Thần gia, sẽ không được quá coi trọng. Tuy nhiên, lời này vừa nói ra, không quản lý tình thế sẽ phát triển như thế nào thì đều tỏ vẻ, Thần gia, vô luận như thế nào đều phải phụ trách cho những lời này của Thần Dạ .

Nếu không phải như thế, chẳng phải là người Thần gia sẽ tự đánh vào chính mặt mình hay sao?

Nhìn Thần Dạ mà Tiêu Một lòng tràn đầy nghi hoặc, chẳng lẽ từ nay về sau Thần gia sẽ không ẩn nhẫn giống như trước đây sao?

Như vậy, trái lại là một chuyện tốt. Bởi vì Thần gia ẩn nhẫn, hoàng thất cũng không có lý do công khai đi tới trói buộc Thần gia . Nếu như làm cho uy phong Thần gia hiện lên đầy đủ, xác thật sẽ tạo ra cớ tốt nhất cho hoàng thất.

Nhưng, coi như cuối cùng hoàng thất sẽ diệt Thần gia, thì trong cả quá trình này, đứng mũi chịu sào, nhất định sẽ là chính Tiêu gia của mình !

Tiêu Một không cho rằng, Tiêu gia có khả năng ỷ phía sau mình có quá nhiều ủng hộ chống đỡ mà có thể bình an vô sự ứng phó với lửa giận của Thần gia. Ở trong Đại Hoa hoàng triều này, ngay cả đương kim hoàng đế bệ hạ cũng không dám có sự chắc chắn lớn như vậy.

Vừa mới nghĩ đến điểm này, sự cay đắng bên khóe miệng Tiêu Một càng đậm. Hắn là lựa chọn muốn đối địch cùng Thần gia, sau đó từ giữa vì Tiêu gia mà thu được lợi ích lớn nhất . Nhưng dẫu sao cũng tuyệt không muốn Tiêu gia trong cả quá trình này, đón đầu đi đối mặt với công kích của Thần gia.

Tất cả mọi người vừa nghe nói như thế đều giật mình nhìn Thần Dạ. Người thiếu niên này bốn năm trước đây có khí phách tràn trề như thế nào, hiện nay vẻ tài hoa xuất chúng lại xuất hiện. Ở đây không ai cho rằng là Thần Dạ đã khôi phục thiên phú tu luyện bẩm sinh vốn có, chỉ biết coi hành động này của Thần Dạ trở thành là chuyện do trưởng bối Thần gia giật dây ở sau lưng.

– Bầu trời Đế đô Hoàng Thành , đúng là phải đổi sao?

Không ai lại hoài nghi, một khi Thần lão gia tử bày ra oai phong, đối đầu cùng hoàng thất thì sẽ là việc kinh thiên địa, khóc quỷ thần!

Mắt nhìn Tiêu Một im lặng không nói, Thần Dạ lạnh lùng cười một tiếng. Hành động hôm nay tuyệt không phải là nảy sinh ý định trong lúc tức thời, mà là sau khi trọng sanh, nhất là sau khi Giao Long Thể nhập môn, lại có khả năng một lần nữa bước qua Huyền Khí đại môn thì hắn liền muốn làm như vậy .

Thay đổi vận mệnh gia tộc, không phải một hai ngày liền có khả năng làm được, lại càng không chỉ vì Thần Dạ cố gắng là có thể đủ làm được. Bởi vì Thần Dạ chỉ còn lại có thời gian không đến sáu năm . Trong vòng sáu năm này, đến chính bản thân Thần Dạ cũng không có nắm chắc có thể làm cho tu vi của hắn đạt tới tình trạng không thèm để ý tất cả cao thủ của hoàng thất.

Cho nên, quyết định tức thì, cho thấy thái độ của một người liền trở thành cực kì quan trọng ―― Trấn Quốc Vương, Thần Trung!

Thần Dạ biết. Chỉ cần lão gia tử đối mặt với việc hoàng thất dồn ép từng bước, mà không chịu có biểu hiện ẩn nhẫn. Như vậy, kết cục của Thần gia liền nhất định không phải thê thảm như trong trí nhớ của Thần Dạ vậy.

Có lẽ, đứng trước guồng máy cường đại của hoàng thất thì gia gia vẫn đang vô phương khiến cho Thần gia đứng được ở thế bất bại. Nhưng về mặt thời gian , chuyện này nhất định có khả năng đẩy lùi thời điểm đó lại rất nhiều. . . .

Thần Dạ có tự tin, thời gian sáu năm thì hắn không làm được.Nhưng cho hắn mười năm, hắn liền nhất định có khả năng làm được!

Bởi vậy, Thần Dạ muốn dùng chuyện dám nghĩ dám làm của chính mình, dốc hết khả năng để làm thay đổi ý nghĩ trong lòng của lão gia. Thần Dạ biểu hiện càng kiêu ngạo, càng tự cao tự đại, càng có dũng khí, với những điều đó hắn sẽ lọt vào càng nhiều địch nhân kéo đến chèn ép.

Đông đảo đối thủ chèn ép, nhưng Thần Dạ chưa từng nghĩ tới liệu hắn có tiếp nhận được hay không. Hắn đang ép lão gia sau khi đối mặt kẻ địch công kích mãnh liệt thì không thể nhịn được nữa mà sẽ ra tay.

Một khi lão gia tử ra tay, sự tình từ nay về sau sẽ dễ xử lý hơn rất nhiều. . . . .

Về phần Tiêu gia. . . nếu như Tiêu Một lựa chọn đối nghịch cùng Thần gia. Như vậy, cũng nên đi hứng lấy phản kích của Thần gia. Mà Thần Dạ hai kiếp làm người, vì gia tộc của chính mình, căn bản cũng không phải là người nhân từ nương tay!

Một Tiêu gia không đủ để nói, nhưng cũng là có khả năng mượn mồm Tiêu gia để nói cho tất cả địch nhân, thậm chí vị cửu ngũ Chí Tôn kia ở chỗ sâu trong hoàng cung , Thần gia tuyệt sẽ không ngồi chờ chết. Bất luận kẻ nào muốn đối phó Thần gia, đều phải trước hết suy nghĩ một phen, liệu có khả năng tiếp được lửa giận của Thần gia hay không!

– Thần Dạ, không biết là ngươi thay đổi, hay là Thần gia thay đổi?

Tiêu Một khẽ nhếch khóe miệng . Mặc dù vẫn mang theo vẻ cay đắng, nhưng lời nói cũng vẫn kiên định như trước đây vậy.

Tiêu Một vốn là người thông minh, nếu đã làm địch với Thần gia, liền không có khả năng một ngày nào đó lại có cơ hội nắm tay giảng hòa. Nếu không, không nói Thần gia có dung được Tiêu gia hay không, chỉ riêng là người đứng sau lưng Tiêu gia cũng không chịu dung tha cho kẻ phản đồ!

Cho nên, Tiêu Một trong lòng xác thật có nặng trĩu, nhưng lại càng kiên định ý nghĩ đối địch cùng Thần gia!

Thần Dạ không thèm che giấu mà lạnh lùng cười một tiếng, rồi hờ hững nói:

Bạn đang đọc truyện mới tại ghientruyenchu.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Danh sách truyện HOT