Lú này Tất Phương Sơn muốn chạy trốn thế nhưng căn bản trốn không thoát. Trên phương diện tốc độ hắn không bằng Quỷ Tiên Tử Bạch Oánh cho nên lúc này chỉ có thể kiên trì chống đỡ mà thôi.
– Chết đi.
Thân ảnh Lục Lâm Thiên như quỷ mị tiến vào trong đám người, trực tiếp tìm tới một Vũ Suất nhị trọng dường như là của Thiên Quỷ tông, Vũ Suất nhị trọng này dường như cũng biết Lục Lâm Thiên không dễ chọc cho nên lập tức chạy trốn.
Thế nhưng trên phương diện tốc độ, hắn đâu phải là đối thủ của Lục Lâm Thiên. Vô luận là thực lực hay tốc độ, một Vũ Suất nhị trọng như hắn đều kém Lục Lâm Thiên quá nhiều. Thân ảnh Lục Lâm Thiên như quỷ mị xuất hiện phía sau lưng hắn, đồng thời trong tay ngưng tụ một đạo thủ ấn chừng trăm thước.
Đạo thủ ấn này xuất hiện khiến cho cả không gian giờ phút này đột nhiên lạnh lẽo. Một cỗ khí tức lạnh lẽo khuếch tán, sóng gợn trong không gian liền bị đông cứng lại, hàn tỏa ra bốn phía.
Trong khoảnh khắc này, Vũ Suất nhị trọng kia đang kinh hãi bỏ chạy. Thế nhưng khi cỗ hàn khí này lan tới trước người hắn. Hắn càng cảm thấy bản thân mình không thể nào chống lại uy thế cường hãn này cho nên chỉ có thể chạy trối chết mà thôi.
Thế nhưng tốc độ của Vũ Suất nhị trọng này vẫn quá chậm. Lúc hắn bất đắc dĩ dùng trường kiếm trong tay mình đánh ra một kích, trường kiếm mang theo kiếm quang phô thiên cái địa bao phủ trước người hắn. Chân khí bạo phát, kiếm quang lập tức khuếch tán. Vô số kiếm quang tạo thành những đạo tàn ảnh giống như hồng thủy trút xuống, ngăn chặn không gian trước người hắn.
– Hàn Băng chưởng.
Tất cả vô cùng nhanh chóng, Lục Lâm Thiên quát lạnh một tiếng, đạo chưởng ấn khổng lồ kia hiện lên, không có chút đình trệ nào chưởng ấn mang theo uy áp tuyệt đối cùng với năng lượng cuồng bạo hung hăng đánh về phía Vũ Suất nhị trọng kia. Nơi chưởng ấn đi qua không gian dường như đóng băng, cả không gian đông cứng lại vô cùng quỷ dị. Hàn khí lạnh thấu xương tỏa ra. Không ít người giao thủ chung quanh lúc này đột nhiên cảm thấy lạnh lẽo.
Sưu.
Ngay lập tức, kiếm quang phô thiên cái địa kia cũng bị đóng băng. Ngay sau đó Vũ Suất nhị trọng này cũng bị đóng băng. Hàn khí lạnh thấu xương khuếch tán, lập tức cả không gian bị đóng băng bắt đầu bạo liệt.
Phanh Phanh.
Từng tiếng nổ mạnh kinh thiên động địa vang vọng trong không gian. Một cỗ kình khí ầm ầm khuếch tán trong không trung. Vũ Suất nhị trọng kia trực tiếp bị đánh chết, thân hình bị đóng băng vỡ vụn thành từng mảnh nhỏ.
– Hai vị trưởng lão Diễm Băng, nhanh chóng đánh chết tiểu tử Lục Lâm Thiên kia đi.
Phía xa, Tùng Thanh Sơn hét lớn một tiếng.
– Hừ, tốt hơn ngươi nên thành thật một chút.
Thiên Độc Yêu Long được bao phủ bởi một tầng hắc vụ đậm đặc hừ lạnh một tiếng. Râu rồng dựng lên giống như xuyên thấu không gian. Hai cái sừng trên đầu lóe ra hàn mang lạnh lẽo cùng với khói độc ngập trời tràn ra. Thân hình khổng lồ lập tức hóa thành một đạo lưu quang màu đen xông tới Tùng Thanh Sơn.
Dưới công kích này của Thiên Độc Yêu Long, Tùng Thanh Sơn không còn nhẹ nhõm nữa. Thiên Độc Yêu Long đã khôi phục bản thể, dựa vào bản thể cường hãn cùng với kịch độc khiến cho Tùng Thanh Sơn cơ hồ chỉ có thể miễn cưỡng hoàn thủ.
Phanh Phanh.
Chỉ trong nháy mắt, trong không trung có hai đạo thân ảnh vọt tới ngăn trước người Lục Lâm Thiên. Hai người này tuổi chừng bốn mươi, một nam một nữ. Nữ dường như già hơn nam thế nhưng vô cùng vũ mị, nam tử thì dáng người tráng kiện. Khí tức quanh thân hai người rất là mạnh mẽ.
Hai người vừa xuất hiện, sát ý trong mắt ngập tràn. Nam dùng đao, nữ dùng kiếm nhanh chóng bổ về phía Lục Lâm Thiên. Nơi đao mang cùng với kiếm mang đi qua sóng gợn trong không gian văng tung tóe. Sóng gợn trong không gian bị bổ thành hai nửa lan tràn ra chung quanh.
– Đây là Diễm Băng song suất sao?
Ánh mắt Lục Lâm Thiên trầm xuống. Công kích của hai người như thủy triều tới khiến cho hắn không khỏi kinh hãi. Thực lực hai người này đều là Vũ Suất cửu trọng, uy lực một kích của hai người không cần nói cũng biết.
Đối mặt với Vũ Suất cửu trọng Lục Lâm Thiên cũng không có chút nắm chắc nào. Huống chi lúc này còn đồng thời đối mặt với hai Vũ Suất cửu trọng. Sắc mặt hắn lập tức khó coi.
– Chưởng môn! Để ta ngăn chặn Đỗ Yến này.
Giờ phút này, Thanh Hỏa lão quỷ lập tức phóng tới. Trong nháy mắt ánh mắt âm hàn bắn ra, bàn chân đạp mạnh một cái, thân hình giống như quỷ mị đánh về phía phụ nhân kia. Chân khí cường hãn mà nóng bỏng đột nhiên từ trong cơ thể khuếch tán ra khiến cho không gian nóng bỏng. Một chưởng đánh ra trực tiếp khiến cho không gian vặn vẹo lao về phía kiếm quang kia.
– Thanh Hỏa lão quỷ, ngươi còn dám xuất hiện? Đừng quên lúc trước là kẻ nào chạy trối chết như một con chó.
Vị phụ nhân này hét lớn một tiếng, kiếm quang phân ra, chém thẳng về phía chưởng ấn.
Mắt thấy một đạo đao mang đánh xuống, cho dù Thanh Hỏa lão quỷ đã ngăn chặn Đỗ Yến kia, thế nhưng lúc này trong lòng Lục Lâm Thiên vẫn cực kỳ ngưng trọng. Vũ Suất cửu trọng tuyệt đối là địch nhân mạnh nhất từ trước tới nay hắn gặp phải.
Chỉ là lúc này cũng không phải là lúc Lục Lâm Thiên do dự, đao mang đang nhanh chóng chém tới trước mặt.
– Thanh Linh khải giáp.
Lục Lâm Thiên thấp giọng quát, quanh thân lập tức có một cỗ quang mang tuôn ra. Một bộ áo giáo trong nháy mắt xuất hiện bao phủ toàn thân, một thanh huyết đao xuất hiện trong tay hắn cùng với một cỗ chân khí cuồng bạo thuộc tính thổ xoay tròn quanh người Lục Lâm Thiên. Gợn sóng trong không gian lúc này bị gạt ra chung quanh, nhìn qua vô cùng quỷ dị.
Thế nhưng khi đao mang của đại hán kia đánh tới phía trước. Không gian chung quanh đao mang vang lên tiếng xé gió đem theo một cỗ kình khí đáng sợ lại không tạo ra gợn sóng nào ở nơi đao mang đi qua. Lục Lâm Thiên có thể mơ hồ thấy được, gợn sóng chung quanh đao mang đã trực tiếp hóa thành hư vô tiêu tán trong thiên địa.
Hàn ý trong mắt Lục Lâm Thiên hiện lên. Lục Lâm Thiên nhanh chóng huy động Huyết Lục. Một cỗ khí tức bàng bạc cuồng bạo, ngưng thực nhanh chóng bao phủ thiên địa.
Thân hình Lục Lâm Thiên cong lại, miệng khẽ quát nhẹ một tiếng đồng thời Huyết Lục trong tay được bổ ra.
– Liệt Thiên Cửu Kích.
Một tiếng quát lạnh từ trong miệng Lục Lâm Thiên truyền ra. Lúc này trên Huyết Lục có một đạo đao mang quỷ dị giống như một quả bom đột nhiên bộc phát. Từ trên Huyết Lục phát ra thanh âm bạo liệt, đao mang nhanh như thiểm điện xuyên qua không gian bắn về phía trước khiến cho cả không gian trực tiếp run rẩy.
Đao mang này chia ra làm chín, rồi lại hợp thành một. Nơi đao mang đi qua gợn sóng trong không gian trực tiếp hóa thành tro tàn. Những đỉnh núi phía dưới trong phạm vi của Phi Linh môn trực tiếp bị vỡ nát.
Cảm nhận lực lượng trên một đao của Lục Lâm Thiên, sắc mặt đại hán Vũ Suất cửu trọng kia cũng vô cùng kinh ngạc. Lục Lâm Thiên này rõ ràng chỉ có tu vi Vũ Suất tứ trọng mà có thể thi triển ra một đao khủng bố như vậy. Quan trọng nhất chính là không ngờ đao này lại mang theo năng lượng thuộc tính bàng bạc.