– Đương nhiên là có thất bại, Địa Linh Vương kia được Tùng Thanh Sơn mời tới, chẳng phải cũng thất bại sao? Quy củ của Thiên Địa các chính là ai nhận nhiệm vụ thì nhất định phải hoàn thành. Trừ phi là chết, bằng không nếu như thất bại thì phải giao ra tính mạng của bản thân mình, dùng mạng bồi thường, bồi gấp trăm lần. Đây là quy củ của Thiên Địa các.
Đông Vô Mệnh nói.
Đông Vô Mệnh nói xong lại nói tiếp:
– Ta cũng chỉ biết có như vậy, những thứ còn lại ta cũng không biết.
– Thiên Địa các này quả nhiên không đơn giản chút nào a.
Lục Lâm Thiên thầm nghĩ trong lòng. Lúc này hắn mơ hồ cảm thấy Thiên Địa các này có chút liên quan tới hắn. Hắn lại chưa bao giờ có quan hệ với Thiên Địa các này. Thế nhưng loại cảm giác này khiến cho trong nội tâm Lục Lâm Thiên có chút khác thường.
– Lúc này không nghĩ tới người nọ ở trong Phi Linh môn ta lại bị Băng Mộc Vương giả Sát Phá Quân giết chết. Mà bây giờ hắn lại đột phá tới Vũ Tôn.
Đông Vô Mệnh nói.
– Đông lão, người cũng biết lai lịch của người này sao?
Lục Lâm Thiên hỏi. Mọi người đều nói tới thân phận của Băng Mộc Vương giả Sát Phá Quân khiến cho Lục Lâm Thiên vô cùng hiếu kỳ. Hắn không biết nhiều lắm về mấy chuyện này.
– Đương nhiên biết rõ. Người này không đơn giản một chút nào. Khi trước nghe nói còn được mọi người xưng tụng là yêu nghiệt.
Đông Vô Mệnh nói. Trong đầu lúc này dường như đang nghĩ tới những lời đồn khi trước. Thanh âm mang theo sự thán phục, nói với Lục Lâm Thiên:
– Thập đại cường giả trong đại lục ngươi cũng biết tới chứ?
– Cái này ngược lại tiểu tử có biết một chút.
Lục Lâm Thiên khẽ gật đầu. Thập đại cường giả trong đại lục Lục Lâm Thiên đã sớm được nghe nói qua. Đồn rằng chưởng môn của Tam tông Tứ môn đều nằm trong thập đại cường giả. Mặt khác còn có nhạc phụ Lữ Chính Cường hiện tại của hắn cùng với Gia Cát Tây Phong của Lan Lăng sơn trang.
– Ngươi có biết mười người này là ai không?
Đông Vô Mệnh hỏi Lục Lâm Thiên.
– Chưởng môn Tam tông Tứ môn. Còn chưởng môn của Linh Thiên môn, trang chủ Lan Lăng sơn trang. Tiểu tử chỉ biết chín người.
Lục Lâm Thiên nói.
– Bài danh trong thập đại cường giả ngươi cũng biết chứ?
Đông Vô Mệnh nhìn về phía Lục Lâm Thiên rồi cười hỏi.
Lục Lâm Thiên lắc đầu. Trong thập đại cường giả hắn chỉ biết có chín người mà thôi. Về phần bài danh thì hoàn toàn mù tịt.
– Ta nhớ rõ bài danh thập đại cường giả khi trước theo thứ tứ là chưởng môn Quy Nguyên môn hiện tại, Kinh Lôi Vương Vi Bang Ngạn bài danh thứ mười. Huyễn Linh Vương Nhậm Trường Thanh chưởng môn của Huyền Hồn môn bài danh thứ chín. Bài danh thứ tám chính là chưởng môn Huyền Sơn môn Vạn Huyền Vương Chu Hồn Viễn. Thứ bảy là tông chủ Địa Linh tông, Tử Sương Vương Âu Dương Huyền Anh. Bài danh thứ sáu là trang chủ Lan Lăng sơn trang, Lan Lăng Vương Gia Cát Tây Phong. Thứ năm là chưởng môn Thiên Kiếm môn, Kim Kiếm môn Cổ Kiếm Phong. Thứ tư là tông chủ Vạn Thú Tông Vạn Thú Vương Duẫn Ngạc. Thứ ba là chưởng môn Linh Thiên môn Ngọc Linh Vương Lữ Chính Cường. Thứ hai là nhạc phụ của ngươi, Bôn Dật Vương Vân Khiếu Thiên.
Đông Vô Mệnh ngừng một chút rồi nói. Nói tới thập đại cường giả trong lòng hắn không khỏi có chút chấn động. Những người này hiện tại chính là những cường giả thanh danh hiển hách.
– Đông lão, vậy người xếp thứ nhất là ai?
Lục Lâm Thiên hỏi. Đông Vô Mệnh dường như cũng chưa nói tới người xếp thứ nhất trong thập đại cường giả.
Đông Vô Mệnh liếc nhìn Lục Lâm Thiên rồi cười nói:
– Xếp thứ nhất chính là Băng Mộc Tôn giả Sát Phá Quân. Hắn là người đứng đầu trong thập đại cường giả.
– Là hắn sao? Là người đứng đầu trong thập đại cường giả.
Lục Lâm Thiên kinh ngạc không thôi. Hóa ra Sát Phá Quân này còn có tên tuổi lớn như vậy. Người đứng đầu thập đại cường giả, ngay cả hai vị nhạc phụ của hắn cũng bị áp chế bên dưới.
– Không chỉ như thế. Ta nghe nói năm đó lúc tranh tài. Ngay từ đầu Băng Mộc tôn giả này chỉ xếp thứ mười mà thôi. Nhạc phụ của ngươi Bôn Dật Vương Vân Khiếu Thiên mới xếp thứ nhất. Thế nhưng lúc tranh đoạt bài danh, Băng Mộc tôn giả dùng lực lượng một người một hơi vượt qua chính đại cường giả khác. Nhạc phụ Vân Khiếu Thiên của ngươi cũng chỉ trong năm chiêu đã bị đánh bại. Sau khi cường hãn đoạt được vị trí đầu tiên trong thập đại cường giả, nghe nói Băng Mộc tôn giả này gia nhập Thiên Địa các được vài năm. Sau khi nhận nhiệm vụ liên tiếp diệt bốn sơn môn thế lực nhất lưu. Sau đó biến mất chừng hai chục năm, chưa từng xuất hiện một lần nào. Không nghĩ tới bây giờ hắn đã đột phá tới Vũ Tôn.
Đông Vô Mệnh thời dài nói.
– Một hơi vượt qua chín đại cường giả, cường hãn đoạt được vị trí thứ nhất?
Lục Lâm Thiên nghe Đông Vô Mệnh nói xong trong nội tâm không khỏi cảm thấy sôi trào. Có thể tưởng tượng ra lúc trước Sát Phá Quân này cường hãn tới nhường nào. Chín người khác không ai là kẻ yếu a. Mà lúc này Lục Lâm Thiên mới biết được toàn bộ tên tuổi của thập đại cường giả.
– Người này vô cùng mạnh mẽ.
Lúc này trong đôi mắt xinh đẹp của Diệp Phi cũng hiện lên sự kinh ngạc.
– Đông lão. Người vừa nói tới tranh tài, lẽ nào thập đại cường giả này là từ chọn lựa mà ra sao?
Lục Lâm Thiên nghi hoặc hỏi.
– Đúng vậy. Thập đại cường giả trên thực tế là thập đại cường giả trẻ tuổi thế hệ trước. Người tham gia niên kỷ đều phải dưới ba mươi. Nơi tổ chức chính là Thiên Địa các. Lúc trước người tham gia không chỉ có những cường giả trẻ tuổi đỉnh tiêm trong Cổ Vực mà còn có cường giả trẻ tuổi đỉnh tiêm trên đại lục Linh Vũ. Chỉ là lần trước đó tổ chức người của thành Ma Vân không tham gia. Bằng không mà nói thập đại cường giả này chí ít cũng phải sắp xếp lại một chút.
Đông Vô Mệnh nói.
– Do Thiên Địa các tổ chứ sao?
Lục Lâm Thiên kinh ngạc nói.
– Đúng vậy. Cũng là lần thứ nhất Thiên Địa các tổ chức. Lúc trước chính là đại sự trong toàn bộ Cổ Vực và Linh Vũ giới. Thập đại cường giả chính là đại biểu cho những người trẻ tuổi có thực lực đỉnh tiêm trong toàn bộ đại lục và Cổ Vực.
Đông Vô Mệnh thở dài. Bộ dáng này giống như là hận khi trước mình không gặp phải, bằng không hắn tuyệt đối sẽ xông vào đó một lần.
Lục Lâm Thiên mỉm cười. Cường giả trẻ tuổi đỉnh tiêm khi trước. Hiện tại trong mười người thì có chín người trở thành nhất môn chi chủ của chín đại thế lực lớn. Một người trở thành Vũ Tôn. Ngẫm lại mới thấy, chỉ sợ khi trước cuộc chiến tranh đoạt bài danh của thập đại cường giả chỉ sợ vô cùng kịch liệt.
Sau khi nghị luận một phen, mọi người tản đi. Lúc này sắc trời đã gần tới hoàng hôn. Tiểu Long, Lục Tâm Đồng, Bạch Linh đang bế quan khiến cho Lục Lâm Thiên có chút cảm giác vắng vẻ. Hắn đã có thói quen có Tiểu Long và Bạch Linh bên cạnh.
Đi ra đình viện, Lục Lâm Thiên nhanh chóng dạo quanh một vòng Phi Linh môn. Trên đường đi chúng đệ tử cung kính hành lễ, trong mắt mang theo vẻ sùng bái, còn có không ít nữ đệ tử bên ngoài dùng đôi mắt nóng bỏng nhìn Lục Lâm Thiên.
Lúc này Phi Linh môn đã sửa chữa, xây dựng thêm, diện tích lớn hơn trước rất nhiều. Lục Lâm Thiên dạo quanh một vòng cũng mất nửa canh giờ, khiến cho trong nội tâm Lục Lâm Thiên cực kỳ thỏa mãn.