– Tiểu lừa gạt đáng chết, quả nhiên không bao giờ thành thật.
Lữ Tiểu Linh chu miệng, nàng quả thực không biết tiểu lừa gạt kia còn có một nữ nhân khác. Lần trước nàng hỏi nhiều lần hắn cũng không trả lời.
– Hai vị tẩu tử, cha mẹ nuôi của muội ở Vân Dương Tông có khỏe không? Chờ sau khi thi đấu lần này kết thúc thì muội muốn tới Vân Dương Tông thăm hai người.
Lục Tâm Đồng thấy vậy lập tức nói xem vào. Ba vị tẩu tử gặp mặt. Mặc dù nàng tuổi còn nhỏ thế nhưng tâm trí cũng không kém. Vẫn nhìn mặt nói chuyện, lúc này nhìn thấy ca ca có chút phiền phức lập tức thay đổi chủ đề, nói chen vào.
– Nếu Tâm Đồng muội muội nói vậy thì sau này cùng chúng ta trở về một chuyến đi. Mẫu thân vẫn luôn nhắc tới muội, nếu như người có thể nhìn thấy Tâm Đồng muội xinh đẹp lại có thực lực mạnh mẽ như vậy thì nhất định sẽ cao hứng.
Lục Vô Song nói.
Lục Lâm Thiên phía xa lúc này nhìn thấy Lục Vô Song, Vân Hồng Lăng, Lữ Tiểu Linh ba người ở một chỗ, trong lòng lập tức khẩn trưởng, lo lắng không thôi. Lục Vô Song thì Lục Lâm Thiên cũng không lo lắng. Bất quá Lục Thiếu Du vô cùng lo lắng Vân Hồng Lăng, bởi vì tính tình của nàng hắn biết rõ. Lại thêm Lữ Tiểu Linh cũng không phải là người có tình tình tốt. Xác suất đánh nhau tuyệt đối vượt qua chính thành. Lục Thiếu Du thậm chí đã nghĩ đến. Vạn nhất nhị nữ dánh nhau thì hắn nên làm gì bây giờ, có nên chạy ra khuyên hay không. Mà lúc này nhìn thấy nhị nữ không có tranh chấp khiến cho Lục Thiếu Du líu lưỡi, dường như không tin vào mắt mình.
Lục Lâm Thiên cũng không biết, nếu không phải vì hắn mất tích thì Vân Hồng Lăng cùng Lữ Tiểu Linh sao lại không gây ra một chút động tĩnh cơ chứ. Bởi vì hắn hiện tại mất tích cho nên lúc này mới vô tình hóa giải đại chiến giữa hai nàng. Hiện tại hai nữ nhân này, đặc biệt là Vân Hồng Lăng, nào còn có tâm tư náo loạn nữa. Không có Lục Thiếu Du ở đây náo loạn cũng không còn ý nghĩa gì nữa. Đây cũng là bệnh chung của nữ nhân. Nếu như Lục Thiếu Du có mặt ở đây mà nói, sợ rằng hai nàng đã náo loạn rồi.
Đông.
Một tiếng chuông du dương một lần nữa quanh quân trong không trung. Thi đấu lại lần nữa bắt đầu. Mà lúc này đã vào đêm, Dạ minh châu trên đài cao tỏa ra ánh sáng lờ mờ. Trên quảng trường, thanh âm bạo liệt đã vang vọng.
Tối thứ năm, cách thời điểm đọ sức chỉ còn hai ngày. Áp lực trên quảng trường lúc này đã tăng lên một mảnh lớn.
Trong vô số ánh mắt của mọi người. Tất cả mọi người đều cho rằng hiện tại chính là một đêm điên cuồng thì ngoài dự đoán của mọi người. Cả đêm này lại không có bất kỳ một động tĩnh nào. Tất cả mọi người đều đang điều tức. Thi đấu mấy ngày nay khiến cho mọi người đều phải điều tức khôi phục. Ai cũng biết, người còn tồn tại tới ngày thứ năm đều không phải là kẻ yếu. Những người còn lại đều là Vũ Suất cùng Linh Suất. Mà thời gian hai ngày cuối cùng này mới thực sự là thời điểm quyết định thắng bại.
Lục Lâm Thiên cũng không có động tác. Tâm thần của hắn lúc này tỏa ra chung quanh, bảo trì cảnh giác rồi chậm rãi điều tức. Hai ngày cuối cùng này hắn phải bảo đảm trạng thái đỉnh phong. Đối thủ của hắn dường như cũng không nhiều. Thế nhưng không một ai là người dễ chọc cả. Dùng thực lực vũ giả có lẽ hắn còn có chút dựa vào, thế nhưng dựa vào tu vi linh giả, quả thực hắn vẫn thiếu một chút. Tuy rằng có một ít át chủ bài, thế nhưng hắn cũng chưa từng thi triển qua. Cho nên cũng không biết được rốt cuộc uy lực của nó như thế nào.
Có Âm Dương Linh Vũ Quyết, tiêu hao của Lục Lâm Thiên nhanh chóng được bù đắp lại, cho nên điều tức cũng cực nhanh. Âm Dương Linh Vũ Quyết tuy rằng bình thường tu luyện chậm chạp. Bất quá lúc điều tức khôi phục cực kỳ biến thái.
Một đêm trong bầu không khí khẩn trương của đám khán giả rốt cuộc cũng trôi qua.
Gió mai đảo qua. Khi tia sáng đầu tiên xuất hiện, trên quảng trường lúc này trên trăm đạo khí tức cường hãn đột nhiên phóng lên cao. Ngày thứ sáu, chính là một ngày điên cuồng.
Hơn trăm người cơ hồ cùng một lúc mở mắt ra. Lục Lâm Thiên cũng đang nhìn chung quanh. Ngày thứ sáu, trên người hắn hiện tại cũng chỉ có hơn ba trăm khối ngọc giản. Còn xa không đủ. Hôm nay chính là ngày quan trọng, có thể tiến vào thập cường hay không là dựa vào ngày hôm nay. Nếu để tới ngày mai sẽ càng thêm khó khăn.
Hơn trăm người đều nhìn vào người bên cạnh. Ánh mắt mọi người đều nhìn vào những người có thực lực thấp. Người thực lực mạnh đương nhiên không có ai dám trêu chọc.
Lúc này, hai Vũ Tướng trong hơn trăm người là những người bị chọn là mục tiêu nhiều nhất. Thực lực hai người rất dễ trở thành mục tiêu công kích của mọi người.
Sưu.
Không có một chút dấu hiệu báo trước nào, hai Vũ Tướng nhanh chóng công kích Vũ Suất bên cạnh mình. Chân khí cường hãn tuôn ra, cả không trung như rung lên. Hai Vũ Tướng này có thể trụ lại tới ngày thứ sáu rõ ràng cũng không phải là kẻ yếu. Không ngờ lại là người đầu tiên công kích Vũ Suất bên cạnh mình. Lúc này Lục Lâm Thiên cũng nhìn về phía hai người đó. Hai Vũ Tướng sau khi công kích Vũ Suất đều đánh ra một đạo công kích mạnh nhất của bản thân mình. Đánh cho đối phương lùi lại hơn mười thước. Thế nhưng hai Vũ Tướng kia cũng phải phun ra một ngụm máu tươi, sau đó mất đi sức chiến đấu.
Lục Lâm Thiên không khỏi thở dài. Hai Vũ Tướng kia thực lực coi như không tệ. Đáng tiếc dù sao cũng chỉ là Vũ Tướng, chống lại Vũ Suất mà nói quả thực không đủ.
Thi đấu ngày thứ sáu chính thức bắn đầu. Thanh âm trợ uy từ các thính phòng phía xa vang lên không ngớt.
Sau khi ngòi nổ được hai Vũ Tướng châm, toàn trường lập tức bắt đầu tìm kiếm đổi thủ của mình. Ánh mắt không ngừng lướt qua những người dự thi giống như cưỡi ngựa xem hoa. Lúc này trong nội tâm Lục Lâm Thiên cũng xuất hiện sự ngưng trọng. Đối với những người còn lại này tất cả đều được coi là cường giả. Đợi một thời gian nữa đều là người có tiền đồ không thể nói trước. Kế tiếp hắn muốn động thủ chỉ sợ cũng mất khá nhiều sức lực.