Trên đài cao, chúng cường giả xôn xao, trong đám người Lan Lăng sơn trang, Gia Cát Tây Phong thu quạt lại, sắc mặt đại biến.
Bốn phía, lúc này Thánh Nữ Tử Yên của Thiên các, Lăng Thanh, Lam Thập Tam, thanh niên áo xám, Lục Tâm Đồng, Lục Vô Song, Nguyên Nhược Lan, nữ tử mặc y phục màu cam của Tứ các Tứ Đảo không khỏi dùng ánh mắt kinh ngạc nhìn về phía Lục Lâm Thiên. Vừa rồi công kích do Hồn Linh khí Địa cấp Gia Cát Tử Vân thúc dục ra chỉ sợ bất cứ ai trong bọn họ cũng không dám ngạnh kháng nhưu thế.
Lục Lâm Thiên vẫn lăng không mà đứng, đối với công kích linh hồn trong đầu hắn hiện tại đã sớm bị kim đao màu vàng phá hủy. Nếu đổi lại trong tay Gia Cát Tử Vân là Vũ Linh khí Địa cấp hoặc là công kích không phải đơn thuần giống như công kích linh hồn, thì hắn quả thực khó đối phó. Thế nhưng linh hồn công kích tất cả mọi người cố kỵ nhất thì nhờ có kim đao màu vàng thần bí trong đầu mà hắn không sợ. Sợ rằng chỉ cần là công kích linh hồn dưới cấp độ Linh Tôn mà nói, hắn hoàn toàn có thể bỏ qua. Quả thực chính là một điều mà tất cả mọi người không ngờ tới. Linh hồn công kích khó đối phó nhất lại trùng hợp bị Lục Thiếu Du bỏ qua, hoàn toàn không để ý tới.
– Giao ra ngọc giản.
Thân ảnh Lục Lâm Thiên đáp xuống trước mặt Gia Cát Tử Vân, lúc này Gia Cát Tử Vân đã không thể nào nhúc nhích được nữa, khuôn mặt tràn ngập máu tươi. Thân thể uể oải, tất cả mọi người đều có thể nhìn thấy, mấy cái răng của hắn cũng bị gãy, miệng đầy máu. Tuy rằng Lục Lâm Thiên ra tay đã lưu tình, thế nhưng lúc này dưới tình huống vạn người chú ý, cũng không phải thời điểm đánh chết Gia Cát Tử Vân này. Bất quá vừa rồi Lục Thiếu Du khống chế lực đạo một chưởng một quyền kia vô cùng tốt. Sợ rằng thương thế trên người Gia Cát Tử Vân này không có ba năm, hai năm sợ rằng cũng không có cách nào khỏi hắn.
– Núi không chuyển nước chuyển, ngươi nhớ kỹ cho ta.
Ánh mắt Gia Cát Tử Vân mang theo sự thê lương nhìn về phía Lục Lâm Thiên. Hắn không thể nào chấp nhận được sự thật là mình đã bị thua. Mục tiêu của hắn chính là trở thành một trong mười đại cường giả trẻ tuổi của đại lục. Còn phải là vị trí gần đầu nhất. Thế nhưng hiện tại hắn đã phải dừng bước ở vòng ngoài. Mà ngay cả Diệt Hồn Thần Cung hắn đạt được ở đại điện Vụ Tinh cũng không thể đánh bại đối thủ, không ngờ lại bại triệt để như vậy.
Thanh âm vừa dứt, Gia Cát Tử Vân cũng chỉ có thể hậm hực đem ngọc giản trong người giao cho Lục Lâm Thiên. Dù sao hắn vẫn còn một chút lý trí. Nếu như không giao ra ngọc giản mà nói, hắn biết rõ kế tiếp sẽ xảy ra chuyện gì. Đến lúc đó cho dù bị đánh chết cũng là do mình tự tìm lấy.
Phá.
Cạnh đó, một tiếng quát âm lãnh vang lên. Một tán tu Vũ Suất bát trọng nhanh chóng thúc dục chưởng ấn đánh về phía Lục Vô Song. Mà Thanh Nguyệt kiếm trong tay Lục Vô Song lúc này mang theo từng đạo kiếm quang cùng với năng lượng thuộc tính trong thiên địa nhanh chóng nghênh đón chưởng ấn của tán tu kia.
Phanh Phanh.
Thanh âm trầm thấp vang lên, kình khí rung động khuếch tán. Thân thể xinh đẹp của Lục Vô Song đột nhiên bắn về phía trước, không để cho tán tu Vũ Suất bát trọng kia có thời gian thở dốc. Thân ảnh xinh đẹp nhanh chóng hiện lên trước người tán tu kia. Cánh tay mềm mại giơ lên, lập tức một đạo chưởng ấn hung hăng đánh vào trên người tán tu kia.
Phốc Phốc.
Đạo chưởng ấn của Lục Vô Song nhìn qua cũng không mạnh mẽ bao nhiêu, thế nhưng lại trực tiếp khiến cho Vũ Suất bát trọng kia sắc mặt trắng bệch, miệng phun ra một ngụm máu. Mà thân thể hắn lúc này giống như bị đả kích mạnh mẽ, thân thể bay ngược về phía sau.
– Mạnh ghê, thực lực của nàng dường như đã thu liễm a.
Lục Lâm Thiên cũng nhìn thấy cảnh tượng kia. Thực lực của Lục Vô Song dường như so với Vân Hồng Lăng còn mạnh hơn một ít.
– Các hạ, thực lực của ngươi rất quỷ dị, chúng ta luận bàn một chút được không?
Một thanh âm vang lên, đồng thời một thân ảnh áo xám hiện lên trước mặt Lục Lâm Thiên.
Ánh mắt Lục Lâm Thiên khẽ đổi, người vừa mới nói không phải là ai khác, mà chính là người thanh niên mặc áo bào xám mà ngay cả hắn cũng không nhìn thấu thực lực.
Đông Đông.
Lúc này, trên quảng trường có một tiếng chuông du dương trầm thấp vang lên rồi quanh quẩn trong không trung.
– Các hạ, sợ rằng chúng ta không có cơ hội luận bàn rồi. Lần sau đi.
Lục Lâm Thiên nói. Thời gian ngày thứ bảy đã tới. Lúc này rốt cuộc thi đấu chọn ra top mười đã chấm dứt.
– Thời gian bảy ngày đã tới, tất cả những người dự thi đứng ở giữa sân. Đình chỉ giao thủ, sẽ có người tiến lên kiểm tra điểm tích lũy của các ngươi.
Lúc này có một đại hán mặc hoàng bào của Thiên Địa các trên đài cao đi tới phía trước rồi nói.
Rồi có không ít đệ tử Thiên Địa các đi lên quảng trường. Nhanh nhẹn kiểm kê điểm tích lũy của đám người dự thi.
Lục Lâm Thiên đưa mắt nhìn toàn trường. Hiện giờ người còn lại trên quảng trường không ngờ chỉ còn mười sáu người. Bảy ngày trước có hơn năm ngàn người a.
Ánh mắt nhìn qua mười sáu người, thế nhưng hơn phân nửa lại là người hắn quen biết. Khiến cho Lục Thiếu Du cảm thấy ngoài ý muốn chính là, trong đám người hiện tại, Lục Tâm Đồng, Lục Vô Song, Vân Hồng Lăng ba tiểu nữu này đều có mặt. Bên cạnh đó còn có Lăng Thanh, Thánh Nữ của Thiên các, Nguyên Nhược Lan, Lam Thập Tam, còn có Giản Tâm Nhi của Địa Linh tông. Về phần bảy người khác ngoài thanh niên áo xám kia còn có nữ tử mặc y phục màu cam của Tứ các Tứ đảo cũng ở trong đó. Ngoài ra còn có ba tán tu, một đệ tử Tứ các Tứ đảo, một Vũ Suất lục trọng của Hắc Sát giáo không ngờ cũng may mắn trụ lại.
Đệ tử Thiên Địa các nhanh chóng đi tới trước mặt Lục Lâm Thiên, kiểm tra tất cả ngọc giản trong tay Lục Lâm Thiên. Ngọc giản trong tay hắn cũng không ít, lại thêm số ngọc giản trên người Gia Cát Tử Vân vừa rồi là hơn ba trăm khối, còn có ngọc giản trên người thanh niên hoa phục của Thần Kim các cũng không ít. Cho nên tổng cộng Lục Thiếu Du đoạt được sáu trăm chín mươi mốt khối, thành tích này khiến cho đệ tử Thiên Địa các vô cùng kinh ngạc.
– Không biết thập đại cường giả lần này sẽ là những ai.
– Ta thấy người mặc áo xanh kia nhất định là một người trong đó. Thực lực người này cực kỳ đáng sợ a.
– Ta cảm thấy nữ tử tu luyện độc công kia cũng ở bên trong. Thực lực của nàng ta cũng cường hãn dị thường. Độc công trên người cũng không phải dễ chọc.
– Đừng quên thanh niên áo bào xám kia, thực lực người này cũng cực kỳ cường hãn.
– Dù sao người có thể tồn tại cho tới bây giờ đều là cường giả a.
Trên hòn đảo bốn phía, lúc này tiếng nghị luận không ngừng vang lên, thanh âʍ ɦội tụ tạo thành tiếng vang không nhỏ. Lúc này tất cả mọi người đều khẩn trương chờ kết quả. Ngày thứ bảy này, thập đại cường giả trong đám người trẻ tuổi rốt cuộc cũng xuất hiện. Có thể chứng kiến sự việc trọng đại này cũng khiến cho lòng người kích động.