Trận chiến hai năm trước trong sơn mạch Đoạn Thiên đối với Lục Lâm Thiên mà nói, hắn vẫn có chút tiếc nuối. Từ trước tới nay hắn đều đánh chết đối thủ của mình, trong đám người trẻ tuổi đồng lứa cũng không có mấy đối thủ.
Đám người trẻ tuổi, trong lòng chung quy cũng có chút nhiệt huyết. Cho dù là hiện tại Lục Lâm Thiên cũng thường xuyên nhớ lại khoảng thời gian ở trong Vân Dương Tông. Khi đó có thể cùng với đám người Phi Ưng Lăng Phong, Chiến Đao Khuất Đao Tuyệt, Phách Đao Long Tam thoải mái đại chiến.
Lúc này, gặp được cường giả chính thức trong đám người trẻ tuổi, là thiên kiêu chi tử, trong lòng Lục Lâm Thiên lập tức cảm thấy chiến ý trong cơ thể mình bành trướng. Giống như Dương Quá khi trước có thể khiến cho chiến ý của hắn xuất hiện, mà không phải là sát ý. Sát ý khiến cho máu trong người hắn lạnh lẽo. Mà chiến ý khiến cho máu tươi như sôi sục.
– Lục Lâm Thiên, hôm nay ta sẽ buông tay đánh với ngươi một trận.
Lam Thập Tam nhìn Lục Lâm Thiên, chiến ý trong người bắn ra. Hai người đứng từ xa nhìn nhau, một cỗ khí phách nhanh chóng khuếch tán.
Hai người đều là cường giả đỉnh cấp trong đồng lứa. Đều thuộc tồn lại giống như long phượng sừng lân, lúc này ở cùng một chỗ giống như là hai con hổ gặp nhau, một hồi đại chiến là điều khó tránh khỏi.
Sưu Sưu.
Chân khí trên người hai người tràn ra, kình phong mạnh mẽ mang theo thanh âm xé gió vang lên. Hai đạo khí tức mạnh mẽ từ trên người hai người bắn ra. Cỗ khí thế này vô cùng mạnh mẽ, coi như là một ít cường giả trên đài cũng có cảm giác hô hấp không thuận.
– Khí thế như vậy tuyệt đối được coi là nhân vật đỉnh tiêm trong đám người trẻ tuổi.
Lúc này, trong lòng các đại cường giả đều có nhận định như vậy đối với hai người.
Khí thế hai người vẫn không ngừng kéo lên. Trong lúc vô hình, gợn sóng xung quanh hai người bắt đầu khuếch tán. Dường như trong vô hình đã có một cỗ lực lượng vô hình giao phong.
Cảm nhận khí tức quanh người Lam Thập Tam lúc này, Lục Lâm Thiên lặng lẽ kết thủ ấn, chân khí trong cơ thể tuôn ra, ầm ầm chảy trong kinh mạch. Nếu như nhìn kỹ không khó phát hiện ra, trên khuôn mặt Lục Thiếu Du lúc này xuất hiện một màu vàng nhạt mà người khác khó có thể phát hiện ra.
Sưu Sưu.
Cơ hồ là cùng một lúc, hai người đều được một kiện khải giáp bao phủ quanh người. Trên người Lam Thập Tam là một kiện khải giáp màu trắng, mà trên người Lục Lâm Thiên là một kiện khải giáp màu vàng nhạt, giống như lân phiến bao phủ cơ thể.
Hai người được khải giáp bao phủ, bốn mắt nhìn nhau. Cỗ chiến ý cùng với áp lực kia rốt cuộc triệt để bộc phát cùng sôi trào.
Oanh.
Dưới ngàn vạn ánh mắt chăm chú nhìn vào, khí thế của hai người lúc này như một quả bom nổ tung, thanh âm giống như tiếng sấm rền từ nơi hai người đứng vang lên. Dưới ánh mắt nóng bỏng của bao người, thân thể hai người nhanh chóng va chạm vào nhau, gợn sóng trong không gian khuếch tán ra chung quanh.
Phanh Phanh.
Hai người trực tiếp va chạm trong không gian, kính khí ngập tràn, bên trong không gian không ngừng vang lên thanh âm trầm thấp.
Phanh.
Ngay trong ánh mắt của tất cả mọi người, trên không trung, một quyền của Lam Thập Tam hung hăng nện vào trên người Lục Lâm Thiên. Đạo quyền ấn kia mang theo lực lượng ngập trời, nhanh chóng trút xuống người Lục Lâm Thiên.
Sưu.
Đạo quyền ấn ngập trời này đánh xuống, không gian chung quanh vặn vẹo. Mà quanh người Lục Lâm Thiên, Thanh Linh Khải Giáp lập tức ảm đạm. Dưới cỗ lực lượng mạnh mẽ như vậy, không gian chung quanh đều sản sinh ra thanh âm trầm thấp.
– Tới ta.
Một quyền này nện xuống, Lục Lâm Thiên cũng không bị làm sao, trong mắt Lục Lâm Thiên bắn ra tinh quang, chân khí mạnh mẽ trong nháy mắt đồng thời bạo tuôn. Một đạo quyền ấn trực tiếp được đánh ra. Trước đạo quyền ấn này không gian đột nhiên run lên. Đạo quyền ấn này mang theo xu thế mạnh mẽ như lôi đình, nhanh chóng đánh vào trên Phong Linh giáp của Lam Thập Tam.
Phanh Phanh.
Một quyền này đánh xuống, Lục Lâm Thiên lúc này đã không còn là Vũ Suất thất trọng hai năm trước trong sơn mạch Đoạn Thiên nữa. Lúc này thực lực đã biến đổi hoàn toàn. Phong Linh giáp trên người Lam Thập Tam liền ảm đạm, thân thể trong ánh mắt kinh hãi của mọi người trực tiếp từ trên không trung rơi xuống mặt đất.
Phanh Phanh.
Mặt đất rung chuyển, khe nứt trên mặt đất lập tức lan tràn giống như mạng nhện. Đá vụn, tro bụi bao phủ không gian.
– Tại sao lại có thể như vậy, thực lực người này không ngờ lại mạnh mẽ như vậy.
Một quyền đánh cho Lam Thập Tam rơi xuống mặt đất, cảnh tượng này khiến cho mọi người trợn mắt há mồm. Dùng thực lực của Lam Thập Tam này mà nói, không ngờ lại giống như bị ngược đãi như vậy.
Lục Lâm Thiên lăng không mà đứng, lúc này trong cơ thể hắn huyết khí cũng cuồn cuộn. Một kích của Vũ Vương tam trọng tứ hệ chỉ khiến huyết khí trong người hắn cuồn cuộn mà thôi. Loại kết quả này đối với Lục Thiếu Du mà nói, đã nằm trong dự đoán từ trước của hắn. Từ trong tin tức bên trong Tử Lôi Huyền Đỉnh, uy lực của Bất Diệt Huyền Thể vô cùng mạnh mẽ. Khi trước Huyền Thiên Yêu Tôn dựa vào Bất Diệt Huyền Thể này cũng với Tử Lôi Huyền Đỉnh, đạt được danh vị Yêu Tôn, đủ để chứng minh sự khủng bố của bất Diệt Huyền Thể này.
Trên quảng trường, tro bụi tán đi. Trong tầm mắt mọi người có một đạo thân ảnh nhanh chóng nhảy ra. Toàn thân Lam Thập Tam lúc này có chút chật vật, Phong Linh giáp quanh người đã có vết lõm, thế nhưng cũng không hoàn toàn đáng ngại.
– Lực phòng ngự thật mạnh.
Trong lòng Lục Lâm Thiên cũng có chút cảm thán, không hổ là Thánh Tử của Thiên Địa các. Phong Linh giáp này cũng cực kỳ cường hản, chỉ sợ lực phòng ngự của bản thân Lam Thập Tam cũng không kém a. Người được Thiên Địa các bồi dưỡng quả thực không tầm thường.
– Lục Lâm Thiên, nhiều năm như vậy, ngươi chính là người thứ nhất có thể khiến cho ta chật vật như vậy.
Nhìn Lục Lâm Thiên, Lam Thập Tam nói.
– Thật sao?
Lục Lâm Thiên cười nhạt một tiếng, muốn nhanh chóng thắng được Lam Thập Tam này không dễ. Bất quá có Bất Diệt Huyền Thể, muốn chà đạp hắn là chuyện không khó chút nào.
– Ta muốn nhìn xem, có phải lực phòng ngự của bản thân ngươi mạnh tới mức bỏ qua công kích của ta hay không.
Thanh âm của Lam Thập Tam vừa dứt, trong tay lại đánh ra một quyền. Quyền ấn xé rách hư không mang theo năng lượng thuộc tính thủy, giống như một tia chớp màu lam cùng với kình phong khiến cho không gina chấn động, hung hăng đánh về phía Lục Lâm Thiên một lần nữa.
Quyền ấn vừa xuất hiện, gợn sóng trong không gian lập tức khuếch tán, thanh âm trầm thấp trực tiếp vang vọng trong không gian. Trong nháy mắt, một quyền này trước mặt bao người, lần nữa đánh vào trên Thanh Linh Khải Giáp của Lục Thiếu Du.
Phanh.
Lực lượng ngập trời tràn ngập không gian, dưới một quyền này thân thể Lục Lâm Thiên khẽ lảo đảo, gợn sóng sau người giống như thủy triều khuếch tán.
– Lại đến ta.
Thanh Linh Khải Giáp trên người Lục Lâm Thiên tối lại, trong tay phải hắn, năm ngón tay nắm lại, đột nhiên dùng một quyền đánh vào ngực Lam Thập Tam.
Phanh.
Thanh âm trầm thấp bạo liệt bên trên Phong Linh giáp của Lam Thập Tam vang lên, trên Phong Linh giáp bỗng nhiên chấn động. Một cỗ hàn ý khuếch tán ra chung quanh.