Ầ ầm.
Sóng nước đập xuống, toàn bộ không gian lắc lư. Đồng thời một đầu quái vật lớn cũng xuất hiện trong bầu trời thủy vực.
Mọi người ngẩng đầu nhìn lên, cả đám đều vô cùng kinh ngạc. Đây là một đầu quái vật to lớn chừng bảy tám trăm thước. Đường kính hơn chục thước. Đầu quái vật này có cái đầu cực kỳ giống với trâu. Hai mắt to lớn giống như chuông đồng. Sóng gợn quanh người lắc lư. Nhìn đầu quái vật này trong lòng mọi người không khỏi có cảm giác bản thân mình nhỏ bé. Đồng thời trong lòng cũng cảm thấy lạnh lẽo.
– Trời.
Đám người Đoan Mộc gia tộc kinh hãi không thôi. Ngay cả thanh niên mặc hoa phục kia cũng chấn động.
– Ta sẽ không bỏ qua cho ngươi.
Hai mắt to lớn của Quỳ Long Như Hoa hung hăng nhìn về phía Lục Lâm Thiên. Thân thể khổng lồ xoay quanh không trung tản ra uy áp bàng bạc. Thân thể cuồn cuộn mang theo uy áp bàng bạc khiến cho toàn bộ không trung run rẩy.
Ù Uồm.
Một tiếng rít gào lần nữa từ trong miệng Quỳ Long Như Hoa vang lên. Thanh âm giống như sấm sét vang vọng trong bầu trời hải vực, cuối cùng truyền đi rất xa. Trong hải vực lập tức vang lên vô số tiếng rít gào.
Ô… Ô…
Ngao.
Chung quanh chiếc thuyền, hơn một ngàn yêu thú lập tức rít gào. Từng đầu yêu thú trong nước lúc này đều dùng ánh mắt hung dữ nhìn lên đám người trên thuyền.
– Nghiệt súc. Ngươi thành thật một chút cho ta. Đây là cơ hội cuối cùng ta cho ngươi. Bằng không ngươi có hối hận cũng không còn kịp.
Lục Lâm Thiên lăng không mà đứng, nhìn đầu quái vật lớn trước mặt, một chút áp lực trong lòng hắn cũng không có. Nếu như đầu Quỳ Long Như Hoa này mà là thất giai trung kỳ đỉnh phong mà nói, vậy thì hắn sẽ phải cẩn thận. Thế nhưng đầu Quỳ Long này có lẽ vừa mới đột phá không bao lâu. Yêu thú vừa mới đột phá thất giai trung kỳ đều có thực lực tương đương với Vũ Vương tứ trọng. Huyết mạch không bằng Thiên Độc Yêu Long, nhưng so với yêu thú bình thường cũng mạnh hơn không ít. Sợ rằng ngay cả Vũ Vương ngũ trọng bình thường cũng không dám trêu vào nó.
Thế nhưng Lục Lâm Thiên cũng không sợ hãi. Đối phó với đầu Quỳ LOng này cũng không khó. Hắn hoàn toàn có thể thu thập được. Đổi lại là Tiểu Long mà nói, đầu Quỳ Long này sợ rằng ngay cả chết như thế nào cũng không biết.
– Hừ, ngươi đã chọc giận bản tiểu thư rồi.
Quỳ Long Như Hoa rít gào một tiếng, cái miệng lớn mở ra. Thân thể to lớn trực tiếp phóng về phía Lục Lâm Thiên. Thân thể to lớn kia giống như một con voi đang bắn về phía con kiến khiến cho không gian trực tiếp rung động.
Thân thể khổng lồ của Quỳ Long Như Hoa xuyên qua không gian. Kình khí cường hãn đem sóng nước cuồn cuộn. Chiếc thuyền lớn kia lúc này hung hăng lay động, giống như sắp bị đổ ụp xuống mặt nước.
Dương Quá nhíu mày, quang mang dưới chân chợt lóe. Một cỗ lực lượng mạnh mẽ lập tức khuếch tán trên boong tàu. Cả con thuyền lớn lập tức ngừng lay động. Mặc cho sóng gió ngập trời bên cạnh, thế nhưng con thuyền lớn lúc này lại không có một chút dị động nào.
Ngay khi tất cả mọi người đang kinh ngạc về biến hóa này, Đoan Mộc Y Y lập tức nhìn về phía Dương Quá, trong mắt hiện lên sự kinh ngạc không thể che dấu. Chỉ một chiêu đủ để cho nàng biết thực lực của người này kinh khủng tới nhường nào.
– Nghiệt súc, ngươi ngứa da thật rồi.
Lúc này Lục Lâm Thiên nhíu mày, quanh thân đột nhiên có một đạo quang mang bao phủ. Thanh Linh Khải Giáp xuất hiện, đồng thời vòng xoáy dưới chân chợt lóe, thân ảnh nhanh như thiểm điện biến mất tại chỗ.
Bản thể khổng lồ của Quỳ Long Như Hoa đột nhiên xẹt qua nơi Lục Lâm Thiên vừa đứng. Sóng gợn trong không gian trực tiếp bị văn ra. Thế nhưng bóng dáng Lục Lâm Thiên đã sớm không còn.
– Thiên Thủ Liệt Cương ấn.
Chỉ trong nháy mắt thân ảnh Lục Lâm Thiên hiện lên cạnh eo Quỳ Long Như Hoa, một đạo chưởng ấn nhanh chóng được đánh ra.
Phanh Phanh.
Quang mang liên tiếp phóng lên cao rồi đáp xuống. Trực tiếp đánh vào người Quỳ Long Như Hoa. Tiếng nổ vang trầm thấp, đinh tai nhức óc mang theo năng lượng chấn động vang lên. Quang mang tràn ngập trên bản thể Quỳ Long Như Hoa lập tức tiêu tán hơn phân nữa. Một cỗ kình khí mạnh mẽ từ trên thắt lưng đánh xuống, lực lượng mạnh mẽ trưc tiếp đánh bay lân phiến trên người Quỳ Long Như Hoa. Máu tươi chảy ra, thân thể khổng lồ trực tiếp run rẩy.
Ù Uồm.
Trong khi Quỳ Long Như Hoa rít gào liên tục thì Lục Lâm Thiên đã đi tới bên cạnh Quỳ Long Như Hoa. Thuộc tính phong phối hợp Phù Quang Lược Ảnh, lại thêm trình độ nắm giữ Phù Quang Lược Ảnh hiện tại của Lục Lâm Thiên, loại tốc độ hiện tại đã không giống như bình thường. Đương nhiên tốc độ của Quỳ Long Như Hoa cũng nhanh như thiểm điện, trong lúc giao phong, dựa vào ưu thế bản thể cho nên uy thế và lực phòng ngự của Quỳ Long Như Hoa đều vô cùng cường hãn không gì sánh được. Thế nhưng độ nhạy bén thì thân thể nhỏ nhắn của Lục Thiếu Du lại chiếm không ít tiện nghi.
– Hàn Băng Đổng Kết Sát.
Sưu.
Tiếng quát của Lục Lâm Thiên vang vọng, cả không gian như đọng lại. Sóng gợn trong không gian giống như là nước sôi tức thì cuồn cuộn. Một cỗ khí tức quỷ dị nhanh chóng lan tràn ra bốn phía. Trong cỗ khí tức hỗn loạn này mang theo cảm giác lạnh lẽo cực độ. Không gian trong nháy mắt bị đóng băng. Ngay sau đó cả bản thể Quỳ Long Như Hoa cũng bị hàn băng bao phủ.
Lúc này cỗ khí tức lạnh lẽo kia khiến cho tất cả yêu thú trong nước và đám người Đoan Mộc gia tộc trên thuyền toàn thân run rẩy. Người thực lực thấp lập tức ngã xuống mặt thuyền, cánh tay không nắm nổi binh khí. Thân thể nhanh chóng bị đóng băng. Dưới hàn khí kinh khủng kia, ngay cả máu cũng bị đông lại.
Phanh.
Thanh âm bạo liệt vô cùng lớn vang vọng trên bầu trời. Hàn băng nổ tung, thân thể Quỳ Long Như Hoa theo hàn băng bị nghiền nát, lân phiến trên người lập tức vỡ nát.
Ù uồm.
Quỳ Long Như Hoa rít gào liên tục. Trên thân thể khổng lồ lúc này máu chảy liên tục. Trong nháy mắt trúng hai đạo công kích. Đặc biệt là đạo công kích cuối cùng trực tiếp khiến cho nó bị thương nặng. Nó thực sự không ngờ tới thực lực của nhân loại trước mắt lại khủng bố như vậy.
Liên tục trúng hai đạo công kích, rốt cuộc thân thể to lớn của Quỳ Long Như Hoa giống như mãng xà xoay quanh, thân thể cuộn tròn lại giống như một cái kim tự tháp bao phủ không gian trăm thước. Trực biếp bao vây Lục Lâm Thiên vào bên trong. Bốn phía bị phong tỏa, Lục Lâm Thiên lúc này căn bản không có lối ra.
– Hỗn đản, ta sẽ không bỏ qua cho ngươi. Ta xem ngươi còn chạy chỗ nào.
Quỳ Long Như Hoa rít lên một tiếng. Cái miệng dữ tợn giống như bồn máu mở ra hướng về phía Lục Lâm Thiên đánh xuống, giống như muốn đem Lục Lâm Thiên nuốt sống vậy.
– Nghiệt súc, vậy ngươi thử xem uy lực của một chiêu này xem.
Lục Lâm Thiên khẽ thở dài, trong tay không biết từ khi nào đã lặng lẽ kết thủ ấn. Chân khí bạo phát, hai tay mang theo chân khí tạo thành một đám tàn ảnh. Theo sự biến hóa của thủ ấn, từng đạo thủ ấn giống như có thể khiến cho không gian gấp khúc, thuộc tính thủy trong không gian dường như bị dẫn dắt đột nhiên phô thiên cái địa phóng về phía Lục Lâm Thiên.