Tiểu Long và Lục Tâm Đồng gọi không ít điểm tâm. Tâm thần tràn ra không ngừng nghe ngóng chuyện mà mọi người đang nghị luận. Mấy tin tức này đối với bốn người mà nói cũng không có bao nhiêu công dụng.
– Nghe nói Linh trì của Thiên Đảo sắp mở ra, lúc này đã có không ít người đi tới Thiên đảo.
– Mỗi khi Chân Linh thánh quả trên Thiên đảo thành thục thì Linh trì sẽ được mở ra. Có thể tiến vào trong đó thu được một khỏa Chân Linh Thánh quả thì có thể khiến cho thực lực đề thăng không ít.
– Ngươi đừng mơ. Bằng vào thực lực của chúng ta chỉ ở ngoài còn đường. Muốn tiến vào trong Thiên đảo là chuyện không có khả năng. Trong Nhật Sát các này mỗi một lần Chân Linh thánh quả thành thục đều bị đệ tử Nhật Sát các giành lấy.
– Ai nói vậy? Ba mươi năm trước có đệ tử Thanh Sa bang nhận được một khỏa. Mười năm trước cũng có một người nhận được một khỏa.
– Chỉ có một khỏa mà thôi. Những khỏa còn lại đều bị đệ tử Nhật Sát Các thu lấy.
– Sợ cái gì, chúng ta cũng đi thử vận khí một phen. Dù sao đi nữa nơi này cũng không cách quá xa. Nói không chừng chúng ta còn nhận được một khỏa. Đến lúc đó thực lực sẽ tăng lên một mảng lớn.
Tiểu Long và Lục Tâm Đồng nghe vậy lập tức nhìn nhau rồi mỉm cười.
– Tâm Đồng, Tiểu Long, lẽ nào hai người…
Dương Quá nhìn biểu tình trên mạt hai người lập tức nói:
– Chúng ta còn phải tìm nhị đệ a.
– Dương Quá đại ca, chúng ta đi xem Chân Linh thánh quả này là vật gì một chút mà thôi. Đến lúc đó nếu như đáng giá để chúng ta xuất thủ thì cho dù chậm vài ngày đi Vạn Đảo nhai cũng không sao.
Tiểu Long chớp mắt rồi cười hắc hắc. Đối với bảo vật mà nói, nó không bao giờ hết hứng thú.
– Được rồi, nếu như đáng giá để xuất thủ thì chúng ta mới ra tay.
Dương Quá nói. Bảo vật có thể tăng cường thực lực hắn cũng cảm thấy hứng thú.
– Yêu hoàng, chân linh thánh quả này ta có biết một chút.
Quỳ Long Như Hoa nhíu mày, nghe nói tới Chân Linh Thánh Quả nàng lập tức nhớ tới dường như mình đã nghe yêu vương trong khu vực khác nhắc qua việc này.
– Ồ, ngươi nói cho ta nghe một chút.
Tiểu Long lập tức hứng thú hỏi Như Hoa.
– Ta đã từng nghe yêu vương khu vực khác nhắc qua về cái tên này. Chân Linh thánh quả quả thực vô cùng bất phàm. Có người nói nếu như yêu thú thất giai dùng nó có thể đề thăng không ít tu vi. Vì vậy mỗi một lần Linh trì của Thiên đảo mở ra sẽ có không ít yêu thú tham gia cướp giật Chân Linh thánh quả.
Như Hoa suy nghĩ một lát rồi nói. Từ miệng Như Hoa, ba người Tiểu Long, Lục Tâm Đồng, Dương Quá rốt cuộc cũng hiểu một chút về lai lịch của Chân Linh thánh quả. Chân Linh thánh quả này mười năm mới kết quả một lần, mỗi lần chỉ có chín khỏa. Dùng một viên, Linh Vương, Vũ Vương và yêu thú thất giai đều nhận được không ít chỗ tốt.
– Bảo vật này hẳn là không tồi, chúng ta đi nhìn xem một chút. Nói không chừng sau khi lão đại nhận được tin tức cũng sẽ đi tới đó.
Tiểu Long nghe xong lập tức nói với Lục Tâm Đồng và Dương Quá.
Nghe Tiểu Long nói, Lục Tâm Đồng và Dương Quá cũng không phản đối. Chân Linh thánh quả thành thục, Lục Tâm Đồng và Dương Quá cũng muốn đi xem một chút. Hơn nữa, nói không chừng Lục Lâm Thiên sẽ thực sự đi tới đây. Bằng vào sự hiểu biết của bọn họ về Lục Lâm Thiên mà nói. Chỉ cần nghe được tin tức, có chỗ tốt bực này Lục Thiếu Du nhất định sẽ phóng tới.
Sau khi bốn người ăn xong, lúc tính tiền thưởng cho tiểu nhị không ít. Lại lập tức hỏi thăm đường đi tới Thiên đảo. Hóa ra Thiên đảo cách nơi này không xa, nó ở ngay chỗ sâu trong đại lục này. Ra khỏi thành, nếu như thuê yêu thú phi hành chỉ mất nửa tháng mà thôi.
Đương nhiên nơi cho thuê yêu thú phi hành chỉ là yêu thú phi hành nhị giai mà thôi. Ở nơi này chỗ nào cũng có chỗ cho thuê yêu thú phi hành. Mà dùng tốc độ của Phi Thiên Ngô Công mà nói, sợ rằng chỉ mất một ngày một đêm đã tới.
Bốn người ra khỏi thành rồi lại tiếp tục cưỡi Phi Thiên Ngô Công đi theo hướng về Thiên đảo mà tiểu nhị đã chỉ. Có bảo vật xuất hiện khiến cho trong lòng đám người Tiểu Long có chút chờ mong.
Trong Tử Lôi Huyền Đỉnh cực kỳ yên tĩnh, không có một ai tới quấy rồi. Trong thế giới yên tĩnh này, thời gian trôi qua giống như cát chảy, lặng lẽ không một tiếng động. Trong Tử Lôi Huyền Đỉnh cũng không có biến hóa ngày đêm giống như bên ngoài. Đặc biệt là trong lúc Lục Lâm Thiên tu luyện, thời gian ở nơi này dường như không đáng nhắc tới. Chỉ trong chớp mắt đã trôi qua mấy ngày.
Lục Lâm Thiên hoàn toàn chìm đắm trong việc luyện hóa. Cỗ năng lượng bàng bạc bên trong đan dược đủ để khiến cho Lục Lâm Thiên không ngừng luyện hóa. Dưới trạng thái này, khí tức quanh thân Lục Thiếu Du đang không ngừng lớn mạnh và kéo lên.
Không gian chung quanh nơi Lục Lâm Thiên khoanh chân ngồi đã bắt đâu ba động. Một cỗ năng lượng thổ hệ từ quanh người Lục Lâm Thiên tuôn ra sau đó giống như một sợi tơ lượn lờ quanh người Lục Thiếu Du, cuối cùng theo hô hấp của Lục Thiếu Du mà tiến vào trong cơ thể, không ngừng tuần hoàn. Quang mang quanh người Lục Thiếu Du càng ngày càng đậm.
Ngày càng nhiều năng lượng thổ hệ tiến vào trong cơ thể Lục Lâm Thiên, quang mang quanh thân Lục Lâm Thiên ngày càng chói mắt.
Lúc này Lục Lâm Thiên rốt cuộc cũng đột phá lần hai. Năng lượng còn lại của Chân Nguyên đan đủ để giúp hắn từ Vũ Vương tứ trọng đột phá tới Vũ Vương ngũ trọng.
Lúc này Lục Lâm Thiên cũng không biết bởi vì hắn lần nữa đột phá khiến cho cả hải vực rung động. Năng lượng thiên địa bàng bạc khiến cho cả hải vực cuồn cuộn.
Dưới cỗ năng lượng trong thiên địa không ngừng rót vào, cơ thể Lục Lâm Thiên nhanh chóng phát sinh biến hóa. Mỗi một lần đột phá đan điền đều mở rộng. Đan điền mở rộng, số chân khí có thể chứa bên trong cũng tăng trưởng gấp bội. Mà cùng lúc đó, kinh mạch, cơ thể, lục phủ ngũ tạng trong cơ thể Lục Lâm Thiên đều được cường hóa.
Lục Lâm Thiên đột phá, ba động chung quanh ngày càng kịch liệt. Toàn bộ không gian tràn ngập năng lượng bàng bạc trong thiên địa. Mà thân thể Lục Lâm Thiên giống như một vòng xoáy tham lam thô phệ năng lượng chung quanh thu vào trong thân thể của mình.
Mà khi tất cả bình tĩnh trở lại, một tia năng lượng cuối cùng trong thiên địa tiến vào trong cơ thể Lục Lâm Thiên thì một cỗ khí thế mạnh mẽ từ trong cơ thể hắn tràn ra rồi lập tức bị thu vào trong cơ thể. Không gian lần nữa yên tĩnh trở lại.
Phù.
Mãi một lúc lâu sau, một ngụm trọc khí từ trong miệng Lục Lâm Thiên được thở ra. Gợn sóng trong không gian trước người hắn bị đánh văng ra. Hai mắt nhắm chặt của Lục Lâm Thiên bỗng nhiên mở ra, một cỗ khí thế cường hãn từ trong cơ thể phô thiên cái địa bạo phát. Khí thế so với trước đây còn mạnh mẽ hơn gấp mấy lần, gợn sóng trong không gian rung động không ngừng.
– Vũ Vương ngũ trọng rồi.
Cảm nhận không gian được mở rộng trong đan điền và chân khí mạnh mẽ hơn gấp mấy lần, Lục Lâm Thiên không khỏi mỉm cười. Từ Vũ Vương tam trọng đột phá tới Vũ Vương ngũ trọng khiến cho Lục Lâm Thiên có thể cảm nhận được rõ ràng thực lực của hắn so với lúc còn là Vũ Vương tam trọng đã mạnh hơn không chỉ mấy lần.