Sưu sưu sưu….
Năm đạo chỉ ấn mang theo lực lượng bạo ngược, tiếng gió rít gào khiến cho màng nhĩ người nghe đau đớn được đánh tới.
Phá.
Sắc mặt Lý Đạt Giang tức thì trầm xuống, thân thể nhanh chóng thối lui. Trong tay đột nhiên xuất hiện một thanh trường thương màu vàng, quanh thân trường thương có đồ án hoa văn vô cùng phức tạp, mũi thương bén nhọn toát ra từng đợt hàn mang.
Năm đạo chỉ ấn phá không mà tới, Lý Đạt Giang đâm trường thương trong tay về phía trước. Một cỗ chân khí cường hãn bạo phát, trên mũi thương xuất hiện mấy đạo quang điểm hình vòng cung không ngừng chồng vào cùng một chỗ, trong chớp mắt bắn về phía năm đạo chỉ ấn của Lục Lâm Thiên.
Phanh.
Mũi thương và chỉ ấn trong nháy mắt va chạm với nhau, trong khoảnh khắc lực lượng va chạm, từng tiếng bạo liệt vang lên.
Sưu.
Không dừng lại ở đó, khi kình khí còn chưa tan hết, thân ảnh của Lý Đạt Giang như quỷ mị đột nhiên tạo thành một chuỗi tàn ảnh, trường thương trong tay mang theo lực lượng cường hãn bắn ra một cỗ quang mang như hóa thành thực chất, khí tức đột nhiên bành trướng, đồng thời một loại kình khí vô hình trực tiếp bao phủ mỗi một tấc trong không gian. Trong không gian, không khí bắt đầu rung động.
Thân ảnh còn chưa tới, kình khí đã dẫn đầu đã đến, mũi thương giống như lưu quang phá không mà đánh tới tạo ra âm thanh rít gào, tiếng gió thổi sắc bén.
– Phá Sơn Thương.
Lý Đạt Giang quát lên một tiếng, quang mang trên mũi thương trong nháy mắt ngưng tụ thành một đạo thương mang xé rách không gian hung hăng bắn về phía trước, khí tức cuồng bạo làm chấn động không gian chung quanh.
Lục Lâm Thiên nhanh chóng thối lui, sắc mặt hiện lên một tia lành lạnh. Thủ ấn trong tay biến hóa, một cỗ năng lượng thổ hệ trong nháy mắt ngưng tụ.
– Đại Địa Cương Thuẫn.
Lục Lâm Thiên quát lên một tiếng, tay hắn vung lên trước người lập tức xuất hiện một chiếc hộ thuẫn màu nâu.
Thương mang sắc bén trong chớp mắt đánh xuống va chạm với Đại Địa Cương Thuẫn. Thế nhưng đạo thương mang này sau khi đánh vào bề mặt Đại Địa Cương Thuẫn thì không thể tiến vào thêm nửa tấc.
Phá.
Lý Giang Đạt quát lên một tiếng, thủ ấn biến đổi. Đồng thời đạo thương mang kia hung hăng đánh tới. Chân khí quanh thương mang lúc này bạo phát mang theo khí thế phô thiên cái địa, lực lượng cuồng bạo hung hăng đánh về phía Đại Địa Cương Thuẫn do Lục Lâm Thiên ngưng tụ ra.
Phanh.
Trong năng lượng cuồng bạo, bằng vào mắt thường cũng có thể thấy được, mũi thương của Lý Đạt Giang nhanh chóng vỡ tan ra, cuối cùng chỉ còn thân thương hung hăng cắm vào trên bề mặt Đại Đại Cương Thuẫn. Chân khí cuồng bạo đột nhiên trút xuống, trong mắt Lý Đạt Giang xuất hiện một đạo hàn ý, cánh tay run lên, lực lượng cuồng bạo tiến vào trong thân thương.
Sắc mặt Lục Lâm Thiên trầm xuống, một cỗ lực trút xuống khiến cho khí huyết trong cơ thể hắn tức thì sôi trào.
Đại Địa Cương Thuẫn to lớn lập tức bị nghiền nát, vỡ tan trước thân thương của Lý Đạt Giang rồi hóa thành một cỗ năng lượng thổ hệ cuồng bạo tán loạn trong hư không. Lúc kình khí cuồng bạo khuếch tán cũng là lúc giữa không trung vang lên âm thanh nổ vang.
Thân ảnh hai người lúc này đều đứng ở giữa sân, quanh thân Lục Lâm Thiên lúc này được bao bọc bởi hộ thân cương khí màu vàng, trước người Lý Đạt Giang cũng có một vòng hộ thân cương khí, khí tức vô cùng sắc bén,
– Thực lực Lý Đạt Giang quá mạnh. Không hổ là cường giả bài danh thứ hai mươi trên Long Bảng.
– Lục Lâm Thiên kia cũng có chút bản lĩnh, không ngờ có thể chống lại Lý Đạt Giang.
Mọi người không ngừng nghị luận khiến cho Lục Vô Song lúc này đứng trong đám người không khỏi thở ra một hơi, thế nhưng trên khuôn mặt của nàng vẫn còn có chút lo lắng.
Vẻ mặt hai người Triệu Kình Thiên, Lục Thiếu Hổ bắn ra hàn ý.
– Vũ Phách nhị trọng, lúc này mới trôi qua vài ngày tiểu tử này đã là Vũ Phách nhị trọng rồi.
Trên cao, sắc mặt Bạch Mi hơi đổi.
– Vũ giả song hệ quả nhiên so với Vũ giả đơn hệ mạnh hơn rất nhiều, rất khó đối phó.
Lục Lâm Thiên thầm nghĩ, thực lực của Lý Đạt Giang này trong tưởng tượng của hắn còn lớn hơn một chút, vô cùng khó đối phó. Vũ giả song hệ hỏa thổ so với Vũ giả đơn hệ thì thực lực mạnh hơn phân nửa.
Mà Vũ giả song hệ có hai khỏa Vũ đan, chỉ tính riêng trên phương diện chân khí cũng mạnh hơn Vũ giả đơn hệ phân nửa.
– Vũ giả song hệ Vũ Phách thất trọng, cần phải tăng thêm chút lực.
Trong mắt Lục Lâm Thiên lúc này đột nhiên xuất hiện hàn ý.
– Có chút bản lĩnh, chỉ tiếc còn chưa đủ. Hiện tại ta sẽ cho ngươi biết thực lực của top hai mươi Long bảng.
Sắc mặt Lý Đạt Giang trầm xuống, trường thương rung lên, mặt đất chung quanh mũi thương lúc này bắt đầu xuất hiện từng cái khe.
Trường thương khẽ động, một cỗ khí tức nóng bỏng kinh người bắn ra. Trên trường thương màu vàng kia, trong nháy mắt xuất hiện quang mang màu đỏ, từng đạo thương mang bộc phát ra năng lượng nóng bỏng vô cùng kinh khủng.
– Hỏa Vân Thương, Lý Đạt Giang này không ngờ lại thi triển Hỏa Vân Thương.
– Hỏa Vân Thương chính là vũ kỹ Hoàng Cấp cao giai, không ngờ Lý Đạt Giang đã tu luyện được tới tình trạng như thế này rồi.
Sưu.
Trong đoàn người, Chiến Đao Khuất Đao Tuyệt, Quỷ Thủ Đỗ Tử Thuần, lúc này ánh mắt khẽ đổi.
– Muốn xuất toàn lực sao?
Lục Lâm Thiên nhướng mày, vô hình trung sát khí trên người hắn bắt đầu tràn ra, vậy thì nên kết thúc sớm chuyện này thôi.
Ngay trong chớp mắt này, trường thương trong tay Lý Đạt Giang từ chậm rãi tới nhanh chóng, từng đạo thương mang xuất hiện lưu lại một đạo tàn ảnh nóng bỏng trên không trung.
– Đại hộ pháp, Lý Đạt Giang thi triển Hỏa Vân Thương tới mức này ngay cả Vũ Phách bát trọng cũng khó có thể chống lại, chúng ta có….
Trên cao, một hộ pháp nhướng mày nói với lão giả mặc hắc bào.
– Không biết tại sao ta lại có chút lo lắng cho Lý Đạt Giang, các ngươi cảm giác khí tức trên người tiểu tử Lục Lâm Thiên mà xem.
Đại hộ pháp nói.
Ba vị hộ pháp ngưng thần nhìn kỹ về phía thân ảnh của Lục Lâm Thiên ở giữa sân, trong nháy mắt cả ba vị hộ pháp đều biến sắc nói:
– Sát khí thật đáng sợ.
– Thảo nào tông chủ từng nói khí thế của hắn bức người, nếu như người này có thể để cho Vân Lăng Tông ta sử dụng, hai mươi năm sau Vân Dương Tông ta sẽ xuất hiện một cường giả.
Đại hộ pháp nói.
– Không phải Lục Lâm Thiên hiện tại là đệ tử của Vân Dương Tông chúng ta hay sao?
Ba vị hộ pháp đều vô cùng nghi hoặc hỏi.
Đại hộ pháp mỉm cười không nói gì, mà dùng toàn bộ tinh thần của hắn nhìn về phía giữa sân.
Lạnh nhạt nhìn chăm chú vào Lý Đạt Giang thi triển vũ kỹ, Lục Lâm Thiên không cần dùng tâm thần cảm thì cũng có thể biết được lực lượng kinh khủng trong từng đạo thương mang kia. Lúc này, chân khí trong cơ thể Lục Lâm Thiên đã sớm được vận chuyển.
– Vị trí hai mươi trên Long bảng, ta đến thử xem thực lực tới đâu.
Lục Lâm Thiên vừa nói xong, chân khí dưới chân chợt lóe, thân ảnh lao thẳng về phía trước, tạo thành một chuỗi âm thanh bạo liệt.
Lục Lâm Thiên sao có thể để cho đối phương có thời gian ngưng tụ vũ kỹ cơ chứ.