– Tiểu tử, khôi lỗi cũng không thể nào cứu được ngươi nữa rồi.
Chỉ trong nháy mắt, Triệu Kình Hải cũng không dừng lại, nắm tay một lần nữa nắm chặt, trên tay tràn ngập hỏa diễm, khí thế so với vừa rồi càng thêm cường hãn, một đạo quyền ấn đột nhiên được đánh ra.
Dưới quyền ấn mạnh mẽ, cuồng bạo này chu vi không gian chugn quanh như lắc lư. Một cỗ khí tức nóng bỏng bao phủ không gian, nhanh chóng bắn về phía Lục Lâm Thiên.
– Hỏa Bạo Viêm.
– Phong Quyển Tàn Vân.
Vẻ mặt Lục Lâm Thiên trầm xuống, tay trái thi triển Hỏa Viêm Bạo, tay phải thi triển Phong Quyển Tàn Vân, hai cỗ lực lượng vô cùng cường hãn nhanh chóng được ngưng tụ ra. Chân khí trong cơ thể đang nhanh chóng bị rút đi.
Hỏa cầu trên tay trái hắn trong nháy mắt bắn ra, toàn bộ không gian lúc này tràn ngập khí tức nóng bỏng, hỏa diễm bao phủ không gian.
Trên tay phải, năng lượng phong hệ nhanh chóng hội tụ tới. Toàn bộ không giang lúc này đột nhiên có một vòng xoáy xuất hiện, giống như một cơn lốc đang gào thét, vòng xoáy xuất hiện hút vào trong vô số đất đá, khi thế phô thiên cái địa tỏa ra bốn phía.
Hai cỗ lực lượng này hầu như cùng một lúc va chạm với quyền ấn mà Triệu Kình Thiên ngưng tụ ra, trên bầu trời lập tức vang lên tiếng nổ ầm ầm, vang vọng chung quanh.
Phanh Phanh.
Không gian như nứt ra, kình khí nóng bỏng, khí thế bài sơn hải đảo khuếch tán ra bốn phía. Năng lượng kinh khủng tràn ngập không trung, vòng xoáy đạt tới cực hạn khi va chạm với quyền ấn đột nhiên nổ tung trên không trung, kình khí bắn ra tứ phía.
Một màn chấn động như vậy khiến cho sắc mặt năm người đệ tử đứng ở bên ngoài không khỏi đại biến. Loại thực lực này, bất cứ ai trong bọn họ cũng không thể làm được.
Khi kình khí cuồng bạo biến mất trong không khí, thân thể Lục Lâm Thiên cũng nhanh chóng lảo đảo, lùi lại phía sau. Sắc mặt càng thêm tái nhợt. Dưới lực lượng cuồng bạo này Lục Lâm Thiên cảm thấy khí huyết trong cơ thể cuồn cuộn, thậm chí còn có cảm giác dường như lục phủ ngũ tạng bị chấn nát. Nếu không có Thanh Linh Khải Giáp, hắn không thể nào chống đỡ được dư âm một kích này của Triệu Kình THiên.
Đối phương là Vũ Tướng nhị trọng, mà hắn chỉ là Vũ Phách tứ trọng. Thực lực cách xa nhau quá lớn, nếu là Vũ Tướng nhất trọng hắn còn có thực lực để liều mạng, thế nhưng Vũ Tướng nhị trọng so với Vũ Suất nhất trọng còn cường hãn gấp mấy lần.
– Hảo tiểu tử, có thể tiếp được hai chiêu của ta, quả nhiên là có chút bản lĩnh. Chỉ là, chiêu tiếp theo ngươi cũng không còn cơ hội này nữa.
Triệu Kình Thiên chắp tay dứng đó, nhẹ nhàng lắc cánh tay phải ở sau lưng. Trên nắm tay hắn lúc này truyền đến cảm giác tê dại. Đối với thực lực của Lục Lâm Thiên lúc này hắn cũng vô cùng kinh ngạc. Thực lực của tên này không ngờ lại cường hãn tới tình trạng này. Nếu hôm nay không thể trừ bỏ hắn, chỉ sợ ngày khác muốn làm điều này sẽ vô cùng khó khăn.
Triệu Kình Thiên vừa nói xong thì lập tức giơ cánh tay phải có chút tê dại lên. Lúc này trong tay hắn xuất hiện một thanh trường kiếm, lưu quang trên thân kiếm không ngừng lưu chuyển, một đạo kiếm ảnh xuất hiện, mang theo khí tức cuồng bạo mà nóng bỏng được bổ ra. Kiếm quang mang theo tiếng rít chói tai xé tan không gian hung hăng bổ về phía Lục Lâm Thiên. Nếu như nhìn kỹ sẽ phát hiện ra chung quanh đạo kiếm quang này không khí như bị chặt đứt. Một kiếm này đã chân chính đạt tới trình độ cắt đứt không gian.
Điều này có thể thấy được danh xưng Tuyệt Kiếm Triệu Kình Thiên tuyệt đối không phải chỉ là hư danh. Thực lực của cường giả xếp thứ năm trên Long bảng tuyệt đối là cường hãn.
– Khôi nhất, ngăn hắn.
Sắc mặt Lục Lâm Thiên biến đổi, trong khi thủ ấn biến đổi thì ra lệnh cho khôi lỗi. Quanh thân hắn lúc này có quang mang bảy màu bao bọc, một cỗ uy áp kinh khủng bắt đầu hội tụ.
– Khí tức thật là khủng khiếp.
Cảm nhận khí tức trên người Lục Lâm Thiên, sắc mặt Triệu Kình Hải càng thêm lạnh lùng, đương nhiên hắn nhìn ra được Lục Lâm Thiên đang ngưng tụ một loại vũ kỹ kinh khủng, kiếm quang trong tay càng thêm cuồng bạo nhanh chóng bổ về phía Lục Lâm Thiên.
Cũng vào lúc này, trước người Lục Lâm Thiên, khôi nhất đột nhiên xuất hiện. Nó vung tay lên tạo ra một đạo kình phong sắc bén mà hung hãn đánh về phía kiếm quang của Triệu Kình Thiên.
Trong nháy mắt này, hai người Triệu Kình Hải và Thúy Ngọc đang chiến đấu kịch liệt. Linh lực hỗn loạn mà cuồng bạo không ngừng tỏa ra chung quanh.
Triệu Kình Hải vung tay lên, linh lực ngưng tụ thành một hư ảnh yêu thú giống như cự lang đánh về phía Thúy Ngọc.
Vẻ mặt Thúy Ngọc trầm xuống, nàng khẽ nhíu mày, quang mang lóe lên, đầu ngón chân khẽ điểm một cái, thân hình mượn lực bay lên giữa không trung. Mái tóc đen nhánh như thác tung bay, một cỗ linh lực cuồng bạo đột nhiên từ trong cơ thể tràn ra ngoài. Sau đó hóa thành một chưởng ấn chừng trăm thước, xé rách không gian đánh về phía hư ảnh cự lang kia.
Phanh.
Hai đạo công kích va chạm với nhau. Lực lượng ba động bạo liệt, hai cỗ năng lượng lập tức hóa thành hư vô tiêu tán trong thiên địa.
Phì Phì…
Trong hạp cốc, Tiểu Long rít lên một tiếng, thân thể khổng lồ nhanh chóng di chuyển khiến cho đá vụn bay tứ tung.
Sưu….
Đao mang của Tằng Sở Hùng phá không mà tới, Vũ Tướng nhất trọng tuyệt đối không thể khinh thường. Coi như là ở bên ngoài cũng là một cường giả.
Trong đao mang ngập trời lúc này mang theo một đám hơi nước nồng nặc. Giống như trong không gian đột nhiên xuất hiện mưa phùn, từng giọt nước bắn ra bốn phía.
Một đạo đao mang bổ vào trên lưng Tiểu Long, nhất thời khiến cho tia lửa bắn ra bốn phía, để lại một dấu vết lờ mờ trên lân phiến của nó.
Phanh.
Nhanh như chớp, Tiểu Long quật cái đuôi của mình, lấy khí thế sét đánh phá vỡ sự cách trở của không gian đánh về phía người Tằng Sở Hùng.
Thân thể Tằng Sở Hùng lập tức bắn về phía sau, sắc mặt tái nhợt.
– Khôi lỗi chết tiệt.
Lúc này Triệu Kình Thiên đối mặt với một kích của khôi lỗi cũng không biết làm cách nào khác mà đành phải dùng kiếm quang chém thẳng vào người khôi lỗi.
Phanh…
Kình khí cuồng bạo va chạm với nhau, kình phong sắc bén trong nháy mắt khuếch tán. Bằng vào mắt thường cũng có thể thấy được, dưới đạo kiếm quang xé rách không gian của Triệu Kình Hải, cánh tya của Khôi nhất trự tiếp bị chém đứt, thân thể bị đánh bay về phía sau. Mà trong dư ba của kình khí cuồng bạo, Triệu Kình Thiên cũng phải lui về phía sau vài bước.
Lúc này quang mang bảy màu quanh người Lục Lâm Thiên trong nháy mắt ngưng tụ, khí tức quanh người càng lúc càng trở nên kinh khủng.
Sắc mặt Triệu Kình Thiên trầm xuống, không có chút do dự nào. Đương nhiên hắn sẽ không để cho Lục Lâm Thiên ngưng tụ ra một kích kinh khủng này, chân khí dưới chân run lên, thân thể tạo thành một đoàn tàn ảnh, kiếm trong tay lần thứ hai bổ về phía Lục Lâm Thiên.
Kiếm quang cắt ngang không trung, khiến cho không gian rung động. Kình khí không ngừng rít gào ầm vang trong không trung. Kiếm quang mang theo một đám tàn ảnh khuếch tán ra bốn phía, giống như một cái lưới lớn, bao phủ Lục Lâm Thiên.
– Triệu Kình Thiên đã thi triển Phá Cương Kiếm Quyết, đây chính là tuyệt chiêu của hắn.