– Có bảo vật sao?
Lục Lâm Thiên tức thì cảm thấy hứng thú.
– Trong một ít không gian bị phong bế, không tiếp xúc với thiên địa, những lực công kích của cường giả lưu lại ở bên trong, cho dù bảo tồn được mấy nghìn năm cũng không tiêu tán là chuyện bình thường. Thế nhưng chúng cũng sẽ không tụ tập lại cùng một chỗ như vậy. Thời gian nếu như dài quá thì sẽ tự động tiêu tán. Thế nhưng năng lượng trong đại điện này lại không tiêu tán mà lại ngưng tụ cùng một chỗ, điều này chứng minh trong đại điện nhất định cũng có một chút bí mật.
Thúy Ngọc nói.
– Không biết là bí mật gì?
Lục Lâm Thiên nhíu mày, nơi này hẳn là cường giả Vân Dương Tông còn chưa đặt chân tới, nói không chừng bên trong có lẽ sẽ có bảo vật.
Ầm ầm.
Trong đại điện, quang cầu do năng lượng tạo thành lúc này rung động khiến cho không gian cũng rung động theo. Dường như cảm nhận được khí tức trên người của Lục Lâm Thiên và Thúy Ngọc, đoàn năng lượng này chậm rãi đi về phía hai người.
– Không xong, đoàn năng lượng này muốn công kích chúng ta.
Sắc mặt Thúy Ngọc biến đổi, nhanh chóng nói.
Cảm nhận được khí tức của đoàn năng lượng này, Lục Lâm Thiên nhướng mày, đoàn năng lượng này vô cùng kinh khủng.
– Đoàn năng lượng này do lực công kích biến thành, lực công kích lại chính là do chân khí hoặc năng lượng thuộc tính trong thiên địa tạo ra. Không biết đám năng lượng này mình có thể thôn phệ hay không.
Lục Lâm Thiên nhíu mày, từ trên lý luận mà nói, đoàn năng lượng này dựa vào Âm Dương Linh Vũ Quyết của hắn dường như là có thể thôn phệ.
Sưu…
Đúng lúc này, đoàn năng lượng hình cầu này lao thẳng về phía hai người, khiến cho không gian bên trong đại điện gợn sóng.
– Cẩn thận.
Thúy Ngọc khẽ quát một tiếng, đôi mắt chăm chú nhìn về phía đoàn năng lượng, cánh tay chậm rãi giơ lên, năng lượng cuồng bạo tuôn ra, chưởng ấn nhanh chóng đánh về phía đoàn năng lượng.
Phanh…..
Hai cỗ năng lượng khổng lồ trong nháy mắt va chạm với nhau. Cùng lúc đó, trong đại điện vang lên một tiếng trầm muộn, lực lượng cuồng bạo nhanh chóng khuếch tán.
Khục khục.
Thân thể Lục Lâm Thiên lảo đảo lui về phía sau mấy bước. Ánh mắt nhìn về phía đoàn năng lượng kia có chút hoảng sợ.
– Không được công kích đoàn năng lượng này.
Ngay lúc này, tiếng hét kinh hãi của Thúy Ngọc vang lên. Lúc này đoàn năng lượng kia dưới công kích của Thúy Ngọc dường như đang đứng lại thôn phệ công kích mà Thúy Ngọc tạo ra, giống như đang hấp thu vậy.
– Tại sao có thể như vậy được?
Lục Lâm Thiên cũng rất kinh ngạc. Bản thân hắn vừa rồi mới thi triển Thiên Thủ Liệt Cương Ấn công kích, thế nhưng cũng bị đoàn năng lượng kia thôn phệ. Đoàn năng lượng này không chỉ có thôn phệ chân khí mà còn có thể thôn phệ linh lực.
Ầm ầm.
Mấy đạo năng lượng chung quanh đoàn năng lượng kia trong nháy mắt biến mất. Đạo chưởng ấn mà Lục Lâm Thiên vừa mới đánh ra trong nháy mắt bị đoàn năng lượng này thôn phệ sạch sẽ.
– Đoàn năng lượng này sau khi thôn phệ công kích của chúng ta càng trở nên cường hãn. Chúng ta lại không thể công kích nó.
Sắc mặt Thúy Ngọc đại biến. Lúc này đoàn năng lượng kia, từ khí tức phát ra của nó nàng có thể dễ dàng nhận ra, dường như nó đã mạnh hơn một chút.
– Đoàn năng lượng này quá mức quỷ dị.
Vẻ mặt Lục Lâm Thiên có chút ngưng trọng, chậm rãi lui về phía sau. Dựa vào một kích vừa rồi hắn cũng biết được thực lực của đoàn năng lượng này. Tương đương với Vũ Phách thất trọng, quá mức mạnh mẽ, thế nhưng cho dù mạnh mẽ vẫn có thể khắc chế. Thế nhưng vấn đề là đoàn năng lượng này quá quỷ dị.
Ầm ầm.
Ngay sau khi thôn phệ công kích của Lục Lâm Thiên và Thúy Ngọc, đoàn năng lượng này trong nháy mắt rung động, bảy đoàn năng lượng ầm ầm hội tụ lại làm một, trực tiếp dung hợp làm một thế. Mà lúc này trong đại điện rung động càng thêm kịch liệt.
Trong đại điện lúc này xuất hiện không ít năng lượng thể, từng đoàn giống như một giọt mưa rơi xuống. Dường như nó vốn đã ở trong đại điện này từ lâu rồi vậy. Trong nháy mắt tiến về phía đoàn năng lượng ở giữa mà dung hợp lại.
Một đoàn năng lượng to chừng hai thước xuất hiện trước mặt hai người Lục Lâm Thiên. Khí tức của đoàn năng lượng này cũng nhanh chóng tăng lên. Những đoàn năng lượng trong đại điện lúc này đã hoàn tất dung hợp với đoàn năng lượng ban đầu.
– Khí tức đã cường hãn hơn rất nhiều.
Lục Lâm Thiên chau mày. Năng lượng thể này sau khi dung hợp đã trở nên vô cùng cường hãn. Từ khí tức có thể phán đoán nó đã tương đương với Vũ Phách cửu trọng, thậm chí là khí tức của Vũ Tướng.
– Làm sao bây giờ, đoàn năng lượng này tuy rằng không phải quá mạnh mẽ, thế nhưng chúng ta hiện tại cũng không có cách nào chống đỡ, cũng không thể công kích nó.
Thúy Ngọc có chút khẩn trương nói với Lục Lâm Thiên.
Lục Lâm Thiên nhìn đoàn năng lượng kia thầm suy nghĩ. Thương thế hiện tại trong người hắn còn chưa khỏi hẳn, Thúy Ngọc cũng giống hắn, cả hai chưa khôi phục được bao nhiêu thực lực. Lúc này chỉ sợ không thể ứng phó được với đoàn năng lượng này. Điều phiền toái nhất chính là đoàn năng lượng này có thể thôn phệ công kích của hắn. Ngay cả linh lực của Thúy Ngọc cũng có thể thôn phệ, nếu như công kích đoàn năng lượng này chả khác gì đưa thức ăn tới miệng nó.
– Ta có một biện pháp, thế nhưng không biết có hữu hiệu hay không.
Lục Lâm Thiên nhướng mày nói.
– Vậy thì thử một lần đi. Đoàn năng lượng này hiện tại có lẽ đã coi chúng ta là thức ăn của nó.
Thúy Ngọc nhìn đoàn năng lượng phía trước mặt nói.
Sưu….
Đoàn năng lượng có khí tức kinh khủng này trong nháy mắt vọt về phía hai người Thúy Ngọc và Lục Lâm Thiên.
– Nàng lui ra đi.
Lục Lâm Thiên nói với Thúy Ngọc. Đồng thởi thú ấn trong tay biến hóa, chân khí dưới chân chợt lóe, thân thể bắn về phía trước.
– Để xem ngươi có thể thôn phệ được ta hay không.
Lục Lâm Thiên quát lên một tiếng. Hai tay nhanh chóng đẩy ra hai cỗ chân khí, một cỗ lực lượng quỷ dị xuất hiện.
Sưu Sưu…
Đoàn năng lượng cuồng bạo và vòng xoáy do Lục Lâm Thiên ngưng tụ ra trong nháy mắt va chạm với nhau, hai cỗ năng lượng va chạm lại không tạo thành một tiếng động nào.
Trong lúc đó, Lục Lâm Thiên nhanh chóng cảm giác được có một cỗ hấp lực thôn phệ mạnh mẽ từ trên đoàn năng lượng kia bạo phát, dường như muốn thôn phệ chân khí của hắn vậy. Chân khí trong tay hắn đang nhẹ nhàng hướng về phía đoàn năng lượng kia, đoàn năng lượng này không ngờ lại có hiệu quả giống như Âm Dương Linh Vũ Quyết mà hắn tu luyện.
– Thôn phệ.
Sắc mặt Lục Lâm Thiên trầm xuống, thầm hét lên một tiếng, thủ ấn trong tay biến đổi vận chuyển lực thôn phệ trong Âm Dương Linh Vũ Quyết.
Sưu Sưu.
Hai cỗ lực lượng thôn phệ trong nháy mắt va chạm, trong đại điện đột nhiên sáng chói. Hai cỗ lực lượng này đều muốn thôn phệ đối phương, thế nhưng lúc này dường như kẻ nào cũng không thể thôn phệ đối phương được. Nghiêm túc mà nói, Lục Lâm Thiên đang rơi vào thế hạ phong.
– Lực lượng thật mạnh mẽ.
Vẻ mặt Lục Lâm Thiên biến đổi, cảm giác lực thôn phệ của đoàn năng lượng này, chỉ sợ đã tương đương với lực lượng của cường giả Vũ Tướng.