Lọc Truyện

Đỉnh Phong Thiên Hạ - Lục Lâm Thiên

Hiện tại website cần kinh phí duy trì nên hiện Quảng cáo ! Mong các bạn ủng hộ để bọn mình tiếp tục phát triển nhé
Năng lượng kinh khủng, đầy rẫy, một cơn cuồng phong lớn tới cực hạn được ngưng tụ, mà trong cơn cuồng phong này lại có một đạo chưởng ấn kinh khủng.  

Nói thì chậm, thế nhưng trên thực tế lại không đến thời gian một hô hấp, ba đạo lực lượng khổng lồ nhanh chóng va chạm với nhau.  

Kình khí kinh khủng khuếch tán, từng tiếng nổ mạnh kinh thiên động địa vang lên, không ngừng vang vọng trong không gian, kình khí cuồng bạo ầm ầm lam rộng trong không trung.  

Phanh Phanh Phanh.  

Ba đạo lực lượng mạnh mẽ va chạm với nhau, trong chốc lát bộc phát ra vô số tia lửa kình khí. Kình khí tứ tán mang theo tiếng xé gió hung hăng đập vào mặt đất, nhất thời tạo thành từng tiếng nổ mạnh, đất đá cứng rắn phía dưới lập tức nứt nẻ.  

Kình khí kinh khủng giữa không trung bạo phát ra, trong chốc lát lập tức khuếch tán ra không gian phía xa.  

Nhìn thấy một màn này, không ít khán giả phía ngoài tức thì há hốc mồm. Trong mười bốn vũ đài thì hai người giữa không trung kia không thể nghi ngờ là hai người giao thủ có tràng diện đồ sộ nhất.  

– Đồng thời thi triển hai cỗ thuộc tính, uy lực mạnh hơn phân nửa rồi.  

Trên khán đài, chúng cường giả cũng âm thầm kinh ngạc.  

Sưu.  

Kinh khì kính khuếch tán, đồng thời thân ảnh của thanh niên mặc hoàng y trực tiếp bị rơi xuống phía dưới, dập vào mặt đất.  

Khục Khục.  

Mặt đất phía dướt nứt ra, người thanh niên kia phun ra một ngụm máu, sắc mặt cực kỳ tái nhợt.  

– Ta thua.  

Thanh niên mặc hoàng y kia lau vết máu ở khóe miệng nhìn Lục Lâm Thiên đang đứng trên bầu trời nói.  

Các đệ tử của các tông môn, trước các kỳ đại hội đều được các trưởng lão dặn dò qua, nếu như cảm thấy mình không thể tái chiến, vô lực thì trực tiếp chịu thua. Nếu như mạnh mẽ tái chiến, bản thân lại bị trọng thương ảnh hưởng tới căn cơ thì thảm rồi.  

Vì vậy lúc này thanh niên mặc hoàng y cảm giác mình không còn lực tái chiến nên trực tiếp nhận thua.  

– Đa tạ.  

Thu hồi Phong chi dực, Lục Lâm Thiên đáp xuống mặt đất, ý nghĩ đầu tiên trong đầu đó là bản thân hắn đã lại chiếm được một bộ vũ kỹ Huyền cấp sơ giai.  

– Vân Tông Chủ, đệ tử vũ giả tam hệ này của các ngươi quả thực rất bất phàm. Chỉ có thực lực Vũ Tướng nhất trọng mà có thể đánh bại Vũ Tướng tam trọng lại còn là vũ giả song hệ nữa.  

Trên khán đài, Cố Kiếm Phong nói, trong mắt hiện lên sự tán thưởng.  

– Đệ tử này của chúng ta quả thực có chút bất phàm, cho nên mới dám mang hắn đến tham dự đại hội Tam tông Tứ môn.  

Vân Khiếu Thiên mỉm cười, ánh mắt vô cùng thỏa mãn nhìn về phía Lục Lâm Thiên ở phía xa.  

Lúc này Lục Lâm Thiên đang nhìn về một hướng, lập tức nhìn thấy Vân Hồng Lăng đang giao thủ với một thiếu nữ khác, tiên ảnh bao phủ không gian, tiên ảnh phá không, một mực áp chế đối phương.  

Đối với Vân Hồng Lăng, Lục Lâm Thiên không có bao nhiêu lo lắng, nữ nhân điêu ngoa này trên người nàng không có khả năng không có con bài nào chưa lật. Cho nên chuyện bị thua ở vòng thứ hai này là chuyện không có khả năng.  

– Lam Linh.  

Tại khu vực thứ mười một, Lục Lâm Thiên nhìn thấy Lam Linh, bóng hình xinh đẹp khiến người ta sôi máu đang không ngừng di chuyển, mê hoặc giống như trời sinh mà thành, khiến cho người xem quên rằng bọn họ đang xem ca múa chứ không phải luận võ.  

Lúc này trong tay Lam Linh là một trường kiếm màu xanh, kiếm ảnh bao phủ không gian, uy lực cực kỳ mạnh mẽ. Lục Lâm Thiên cũng có chút kinh ngạc, tu vi của Lam Linh này không ngờ cũng đã tới Vũ Tướng tam trọng đỉnh phong, phỏng chừng sau khi trở về Vạn Thú Tông nàng đã có kỳ ngộ gì đó.  

Cuối cùng ánh mắt Lục Lâm Thiên cũng nhìn thấy được Khuất Đao Tuyệt đang ở trong khu vực số sáu cách đó không xa. Mà đối thủ của Khuất Đao Tuyệt chính là vũ giả tam hệ của Thiên Kiếm Môn – Nguyên Nhược Lan.  

Lúc này Lục Lâm Thiên nhìn vào thì thấy quang mang trên người Khuất Đao Tuyệt đã có chút lờ mờ, sắc mặt tái nhợt, dáng vẻ có chút chật vật.  

Mà Nguyên Nhược Lan kia, một thân y phục màu tím, dáng người lồi lõm mê người, khí tức có chút ba động, rõ ràng thực lực hơn hẳn Khuất Đao Tuyệt.  

– Khuất Đao Tuyệt lần này phiền phức lớn rồi.  

Lục Lâm Thiên thầm nói. Hắn cũng chỉ có thể khẽ thở dài mà thôi. Rút thăm quyết đấu tuy rằng là công bằng thế nhưng vẫn có chỗ thiếu sót. Giả dụ như một người thực lực có thể tiến vào top hai thế nhưng lại bắt phải thăm đối đầu với người thực lực đứng đầu, vậy sẽ lập tức thua ở vòng đầu tiên.  

Lại ví như có người thực lực có thể tiến vào top ba thế nhưng bởi vì vận khí cho nên phải dừng chân ở vòng thứ nhất. Đây cũng chí nh là một trong những khuyết điểm của đại hội, thế nhưng cũng không có cách nào khác. Quy tắc chính là quy tắc, sẽ không quan tâm tới vận khí của ngươi tốt hay không.  

– Trở về.  

Chiến Đao Khuất Đao Tuyệt tuy rằng rơi vào thế hạ phong, thế nhưng khí thế bá đạo quanh người vẫn không giảm. Hắn hét lớn một tiếng, chân dậm mặt đất khiến cho mặt đất nứt nẻ.  

Sưu Sưu…  

Ngay trong lúc này, Khuất Đao Tuyệt đồng thời nhảy dựng lên, chân khí bạo phát ra, chiến đao trong tay vung lên trực tiếp bổ ra một đao khiến cho không gian chung quanh gợn sóng. Đao mang cắt ngang không giang, chân khí cuồng bạo bắn ra bốn phía.  

– Chiến Đao đệ tứ thức, Đại Địa Lưu Đao.  

Đao mang bổ ra khiến cho không gian gợn sóng, kình khí bạo phát, thực lực cường hãn như vậy giống như là trực tiếp xé mở không gian vậy.  

Trường kiếm trong tay Nguyên Nhược Lan tung lên, thân thể mềm mại lấy một tốc độ nhanh như thiểm điện biến mất tại chỗ. Loại tốc độ như vậy khiến cho Lục Lâm Thiên đứng ở phía xa nhìn lại cũng có chút hoa mắt.  

– Phi Vân Kiếm Quyết.  

Trong nháy mắt thân ảnh của Nguyên Nhược Lan biến mất, đến khi thân ảnh của nàng xuất hiện thì trên trường kiếm có một đạo kiếm quang vô thanh vô tức cắt ngang không gian, ngay cả không gian chung quanh cũng không bị ba động.  

Phanh.  

Kiếm quang vào đao quang va chạm, thế nhưng cũng không có âm hưởng quá lớn, chỉ là chỗ va chạm giữa kiếm quang và đao quang lúc này có một đạo quang mang chói mắt giống như pháo hoa hiện lên, khiến cho không gian chấn động.  

Sưu Sưu.  

Một mảnh kình khí mang theo tiếng xé gió khuếch tán, lực lượng cuồng bạo đủ để cắt vỡ gợn sóng của không gian.  

Thân ảnh của Chiến Đao Khuất Đao Tuyệt nhanh chóng thối lui, đồng thời nhanh chóng bố trí vũ kỹ phòng ngự. Thế nhưng vừa mới thối lui vài bước bỗng nhiên hắn phát hiện ra cánh tay và bàn chân mình không có cảm giác. Vội vàng cúi đầu xuống thì thấy không biết từ khi nào cánh tay và chân hắn lúc này có mấy dây mây quấn lấy không thể di chuyển.  

– Không xong.  

Sắc mặt Lục Lâm Thiên trầm xuống, kết quả coi như đã định.  

– Ngươi thua. Vũ kỹ mộc hệ này của ta có chút đặc biệt, nếu như ngươi còn giãy dụa nó sẽ trực tiếp siết chặt làm đứt chân tay ngươi.  

– Ta thua.  

Khuất Đao Tuyệt thở dài, ánh mắt có chút thất vọng.  

– Nguyên Nhược Lan này hình như cũng ẩn tàng không ít thực lực.  

Lục Lâm Thiên nhíu mày, thực lực của Khuất Đao Tuyệt Lục Lâm Thiên hắn rất rõ ràng. Thế nhưng Nguyên Nhược Lan này đánh bại Khuất Đao Tuyệt dường như cũng không quá mức cật lực. Cho nên chỉ có một giải thích chính là nữ nhân này ẩn tàng không ít.
Danh sách truyện HOT