Phanh Phanh.
Không gian như nứt ra, từng tiếng nổ như tiếng sấm bạo tạc. Không khí chung quanh trực tiếp bị mở ra, từng tiếng bạo tạc vang lên. Hàn khí tràn ngập không gian.
Dưới loại lực lượng này đám người chung quanh cũng phải nhanh chóng thối lui.
Lực lượng cuồng bạo trong không gian khiến cho không gian gấp khúc. Lúc này trong không gian tràn ngập lực lượng hủy diệt. Cỗ lực lượng cũng khiến cho sắc mặt hai người Âu Dương Lãnh Tật và Tương Viễn đứng nhìn phía xa cũng không khỏi co quắp.
Khi khối băng tan vỡ trong không gian, dưới ánh mắt kinh hãi của mọi người thì Vũ Tướng thất trọng kia vẫn đứng tại chỗ, ánh mắt vẫn đang trì trệ, giống như không có cảm xúc vậy.
Cạch Cạch.
Thể Vũ Tướng thất trọng kia đột nhiên nứt nẻ giống như tảng đá rồi trực tiếp tứ chi phân liệt, máu cũng bị đông lạnh thành khối băng.
Một chiêu, chỉ một chiêu đã đánh chết Vũ Tướng thất trọng, một Vũ Tướng thất trọng vừa rồi còn vô cùng kiêu ngạo một chiêu đã chết. Cảnh tượng kinh hãi như vậy khiến cho đại bộ phận người có mặt ở đây không khỏi lạnh lẽo trong lòng.
Một chiêu đánh chết Vũ Tướng thất trọng, điều này cần thực lực rất mạnh. Việc này làm đám dong binh đoàn kia không khỏi líu lưỡi, ai có thể nghĩ tới thanh niên còn trẻ tuổi này không ngờ lại có thực lực kinh khủng như vậy.
Trên lưng Thiên Sí Tuyết Sư, bốn Linh Sư, một Linh Phách lúc này cũng không khỏi hít sâu một hơi. Vị chưởng môn của Phi Linh môn này không chỉ có một đám yêu thú đáng sợ mà thực lực của hắn không ngờ cũng đáng sợ như vậy.
Âu Dương Lãnh Tật, Tương Viễn nhìn nhau. Lúc này hai người đã không còn dám xem nhẹ vị chưởng môn này nữa. Tuổi tác như vậy mà đã có thực lực như thế, Vũ giả tam hệ, thảo nào Quỷ Tiên Tử Bạch Oánh và Thôi Hồn Độc Suất Đông Vô Mệnh lại gia nhập Phi Linh môn. Vị chưởng môn này tuyệt không phải kẻ tầm thường.
– Lục Lâm Thiên, giỏi lắm, dám đánh chết trưởng lão Quỷ Vũ Tông ta, Quỷ Vũ Tông ta sẽ không bỏ qua cho Phi Linh môn các ngươi.
Vị trưởng lão Vũ Tướng bát trọng của Quỷ Vũ Tông lập tức kinh hãi, ánh mắt hiện lên sự kinh hoàng, thực lực của Lục Lâm Thiên đã vượt quá sự tưởng tượng của hắn.
– Âu Dương đường chủ, Vũ Tướng bát trọng này là của ngươi.
Thanh âm của Lục Lâm Thiên vang lên trong tai Âu Dương Lãnh Tật.
– Vâng, chưởng môn.
Thanh âm của Địa Linh Tông vừa dứt thì không gian quanh thân hắn đột nhiên gấp khúc. Thân ảnh trong nháy mắt biến mất tại chỗ. Lúc xuất hiện thì đã ở trước người Vũ Tướng bát trọng Quỷ Vũ Tông. Một cỗ khí tức chỉ cường giả Vũ Suất mới có nhanh chóng khuếch tán.
– Là Vũ Suất.
Sắc mặt Vũ Tướng bát trọng Quỷ Vũ Tông lập tức đại biến. Hắn đã sớm cảm nhận được người này bất phàm, cũng không nghĩ tới người này lại là cường giả Vũ Suất. Cảm giác lạnh lẽo xuất hiện trong lòng hắn. Không có một chút do dự nào, tên Vũ Tướng bát trọng này lập tức bố trí hộ thân cương khí rồi lắc mình chạy chốn. Trước mặt cường giả Vũ Suất, hắn biết mình tuyệt đối không thể chống lại.
– Chết đi.
Âu Dương Lãnh Tật không có một chút chậm trễ nào, ngay khi Vũ Tướng bát trọng của Quỷ Vũ Tông thối lui, thân hình lập tức chuyển động. Ánh mắt lạnh lùng, trong tay xuất hiện mấy đạo lưu quang nhanh như thiểm điện đánh tới.
Mấy đạo lưu quang này trực tiếp cắt ngang không gian, tiếng xé gió vang lên, tốc độ nhanh như thiểm điện xẹt qua phía chân trời, cuối cùng xuyên qua không gian, một cỗ khí tức quỷ dị khuếch tán, khiến cho trong lòng mọi người không khỏi cảm thấy mát mẻ.
Bằng mắt thường cũng có thể cảm giác được, trước mấy đạo lưu quang này, không gian tức thì gấp khúc, cuối cùng lưu quang hung hăng đánh vào hộ thân cương khí của Vũ Tướng bát trọng kia.
Sưu Sưu.
Mấy đạo lưu quang quỷ dị đánh vào hộ thân cương khí của Vũ Tướng bát trọng kia, tầng hộ thân cương khí này lập tức nứt nẻ.
Khi mấy đạo lưu quang này đánh vào thân thể Vũ Tướng bát trọng, thì cỗ lực lượng mạnh mẽ này lập tức bạo phát.
Phanh Phanh.
Âm hưởng như tiếng kim loại va chạm vang lên. Thân hình của Vũ Tướng bát trọng Quỷ Vũ Tông trong nháy mắt thối lui. Miệng phun ra một ngụm máu, tạo thành một vết máu dài trên mặt đất. Thân thể run rẩy không ngừng. Từng giọt máu nhỏ xuống, con ngươi trong mắt cuối cùng ngừng chuyển động, đổ ập xuống mặt đất.
Sưu Sưu.
Trong lúc đó, mấy đạo lưu quang kia đã trở về trong tay Âu Dương Lãnh Tật. Đánh chết một Vũ Tướng bát trọng, trong mắt Âu Dương Lãnh Tật cũng không có một chút ba động nào, khí tức quanh người càng thêm lạnh lùng.
– Là cường giả Vũ Suất.
Mấy Vũ Tướng của dong binh đoàn tức thì há hốc mồm. Đám người này lúc này không khỏi nuốt một ngụm nước bọt, ánh mắt kinh khủng nhìn Lục Lâm Thiên và Âu Dương Lãnh Tật cách đó không xa. Thực lực hai người này quá mạnh.
– Mọi người chạy mau!
Đám người còn lại của Quỷ Vũ Tông nhìn nhau, lập tức không hẹn mà cùng lựa chọn chạy trốn. Đối mặt với Lục Lâm Thiên và Âu Dương Lãnh Tật đã bộc lộ ra thực lực mạnh mẽ, bọn họ tự biết bản thân không thể chống lại, chỉ có thể chạy trối chết mà thôi.
– Chưởng môn, những kẻ còn lại giao cho ta đi.
Âu Dương Lãnh Tật dùng ánh mắt lạnh nhạt nhìn đám người Quỷ Vũ Tông đang chạy trốn rồi nói với Lục Lâm Thiên.
– Lưu lại tên Vũ Tướng ngũ trọng kia cho ta.
Lục Lâm Thiên nói.
Sưu Sưu.
Trong tay Âu Dương Lãnh Tật bỗng nhiên có một cỗ quang mang khuếch tán. Quang mang này hiện lên rồi nhanh chóng lấy một tốc độ vô cùng kinh khủng bao phủ không gian chung quanh. Tiếng gió rít lần thứ hai vang vọng. Lúc này Âu Dương Lãnh Tật nhanh chóng đánh ra đám quang mang kia.
Quang mang vô cùng quỷ dị một phân thành hai, hai phân thành bốn, trong nháy mắt hóa thánh hơn mười đạo quang mang. Tiếng gió rít gào sắc bén quanh quẩn, không gian gấp khúc. Dưới ánh mắt kinh ngạc của mọi người ở đây, hơn mười đạo quang mang kia nhanh như thiểm điện bắn vào trên người đám đệ tử Quỷ Vũ Tông đang chạy trốn.
Phanh Phanh Phanh.
Âm thanh bạo liệt liên tiếp vang lên. Hơn mười đệ tử Quỷ Vũ Tông, từ kẻ thực lực thấp nhất cho đên cao nhất, bao gồm cả đệ tử có tu vi Vũ Phách, thân thể trực tiếp nổ tung. Đoàn quang mang này bỗng nhiên phóng lên cao rồi biến mất trong không trung.
Âm thanh bạo liệt kia khiến cho mọi người chung quanh há hốc mồm, kinh hãi nhìn vào. Trong một chiêu đánh chết hơn mười ngươi khiến cho từ sâu trong linh hồn bọn họ không khỏi cảm thấy lạnh lẽo. Phương thức giết người như vậy làm cho bọn họ mở rộng tầm mắt, đồng thời cũng bị thực lực của đối phương làm cho chấn động.
Phanh Phanh Phanh.
Âm thanh bạo liệt này liên tục vang lên, chỉ trong mấy cái chớp mắt, khi thân thể của đám người Quỷ Vũ Tông lần thứ hai nổ tung thì quang mang quanh người Âu Dương Lãnh Tật cũng chậm rãi tiêu tán, cỗ năng lượng quỷ dị kia đồng thời cũng biến mất.
Mà hiện giờ, trong Quỷ Vũ Tông cũng chỉ còn lại một Vũ Tướng ngũ trọng, hắn lúc này đang run rẩy, trong ánh mắt tràn ngập sự kinh hãi.
– Chưởng môn, đã để lại một người.
Âu Dương Lãnh Tật về tới bên người Lục Lâm Thiên rồi nói.
– Không hổ cái tên phi đao.