Lọc Truyện

Đỉnh Cấp Sát Thủ - Đoàn Sát Thủ Tiến Hóa Thần Cấp (FULL)

Hiện tại website cần kinh phí duy trì nên hiện Quảng cáo ! Mong các bạn ủng hộ để bọn mình tiếp tục phát triển nhé

 Chợt trường thương của hắn run lên, mũi thương xoắn lại, mảnh lân bên ngoài thân trong nháy mắt xoắn vỡ ra, máu thịt lẫn lộn.  

 

“Uỵch!”  

 

Dưới năng lượng trùng kích mạnh mẽ đó, cả người Lâm Lăng nhuốm máu bắn ra.  

 

“Khụ Ha Ha!”  

 

Giây phút nặng nề ngã xuống đất một ngụm máu tươi không nhịn được điên cuồng hộc ra.  

 

“Lâm Thiên.”  

 

Nhìn thấy một màn này, Trần Tấn sớm đã kết thúc chiến đấu ở tầng thứ tư ánh mắt nhất thời lo lắng.  

 

Đối mặt với loại Trùng Đồng Thật quỷ dị như vậy, giả dụ như đổi lại là hắn cũng không có cách nào đánh được.  

 

Dưới sự bao phủ tầm nhìn của trùng đồng, mỗi chiêu mỗi thức hay thậm chí tất cả cử động của đối thủ điều bị người nắm thóp kia biết được hết.  

 

Tất cả thế tiến công nghiễm nhiên cũng không thể tránh được.  

 

Mà ở dưới tình huống là cùng cảnh giới, ngoài việc tốc độ phải đạt tới trình độ nhanh tới mức đối phương cũng không theo kịp ra mới có thể phá giải được.  

 

Thế nhưng thực lực của Mặc Thượng thuộc người đứng đầu Thiên Kiêu.  

 

Bất luận là tốc độ, chiến lực hay tu vi đều ngang ngửa với Lâm Lăng.  

 

Muốn phá giải được Trùng Đồng Thuật, sao có thể nói dễ vậy được!  

 

“Thánh tử điện hạ…”  

 

Trong quảng trường Cửu Huyền Tông.  

 

Lúc này đông đảo các đệ tử tông môn ánh mắt đều khẩn trương nhìn hình chiếu năng lượng quầng sáng.  

 

Lúc nhìn thấy Lâm Lăng bị thương nằm ngã xuống đất, tim của bọn họ trong nháy mắt như muốn treo lên cổ họng đến nơi.  

 

“Cái tên này nữa, xếp hạng hai là quá tốt rồi, đánh không được thì nhận thua đi, đừng cố liều mạng như vậy chứ…”  

 

Trong đám người, Cổ Hưởng Dương nhíu mày, giọng nói có chút lo lắng.  

 

“Ngươi thì biết cái gì chứ, Lâm Thiên đã chiến tới tận đây rồi, bây giờ hắn đã không phải chiến cho mình mà là chiến cho tôn nghiêm của loài người chúng ta!”  

 

Ở bên cạnh, Lôi Bằng nhất thời đuổi Cổ Hướng Dương sang một bên.  

Ánh mắt hắn gắt gao nhìn chằm chằm cơ thể nhuốm máu của Lâm Lăng, vẻ mặt bình tĩnh nói: “Cho nên, cho dù kết quả như thế nào, hắn cũng tuyệt đối không đầu hàng chịu thua đâu.”  

 

“Ta đương nhiên biết điều đó, thế nhưng so với mấy thứ đó, sinh mệnh có phải là quan trọng hơn không….?”  

 

Cổ Hướng Dương nhíu nhíu mày, trong lời nói cũng có loại ý vị rối ren nghĩ không ra.  

Lên google tìm kiếm từ khóa ghientruyenchu.com để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Danh sách truyện HOT