Lọc Truyện

Đoàn Sủng Thiên Kim Thật, Áo Choàng Của Cô Lại Rơi Rồi!

Hiện tại website cần kinh phí duy trì nên hiện Quảng cáo ! Mong các bạn ủng hộ để bọn mình tiếp tục phát triển nhé

"Lê Sở Hề thế mà không phải con gái ruột của nhà họ Lê, chuyện này chắc chắn là tin tức siêu hot đấy!"

"Làm ơn đi, sao người khác nói gì mọi người đều tin là cái đó vậy? Không phải tình tiết đánh tráo cô chủ thật giả chỉ có trong phim truyền hình phi logic thôi sao?"

"Chẳng phải có người nhìn thấy nhà họ Lê đã nhận một đứa con gái từ bên ngoài về ư? Thêm nữa, tới bây giờ Lê Sở Hề cũng không phủ nhận, nên 80% là thật rồi! Chậc chậc chậc, không ngờ nha, cô chủ nhà họ Lê bình thường cao cao tại thượng lại là đồ giả!"

Trong lúc bàn luận không thiếu tiếng cười trên sự đau khổ của người khác.

Quý Thanh Triển hơi cau mày nhìn về phía cô gái trẻ đang cúi đầu trong đám người.

Anh vốn không có hứng thú với những chuyện này.

Nhưng lúc dư quang khóe mắt liếc thấy bóng dáng quen thuộc, anh lại đổi ý đi qua bên này.

"Thanh Triển, hôm nay cậu uống lộn thuốc hả? Sao tự dưng thích hóng chuyện vậy?"

Thịnh Chính Nguyên cũng đi theo, tò mò thò đầu vào giữa cuộc ồn ào.

"Cô gái này là ai thế?"

Anh ta chỉ tiện miệng hỏi một câu căn bản không trông ngóng Quý Thanh Triển trả lời.

Dẫu sao người nào đó cũng nổi tiếng là không gần nữ sắc. Thậm chí bên ngoài còn có tin đồn nói Quý Thanh Triển thích đàn ông.

Nhưng không ngờ phía bên đó lại truyền đến âm thanh thờ ơ.

"Cô chủ nhà họ Lê, tên Lê Sở Hề."

Bỗng dưng Thịnh Chính Nguyên cảm thấy rất hứng thú: "Cậu biết cô gái này là ai hả? Lẽ nào."

Quý Thanh Triển thờ ơ bảo: "Tôi từng gặp ở tiệc rượu, có chút ấn tượng thôi."

Nghe vậy Thịnh Chính Nguyên liếc mắt nhìn một cái, rồi anh ta lẩm bẩm: "Sao tôi không thấy cậu có ấn tượng với người khác nhỉ?"

Anh ta nhớ từng có một cô chủ nhà giàu thẹn thùng tỏ tình với Quý Thanh Triển, kết quả Quý Thanh Triển trực tiếp nói một câu "Cô là ai?". Lúc ấy anh ta cũng ở đó, cả đời anh ta vẫn không quên được vẻ mặt phức tạp của cô chủ nhà giàu kia.

Nhưng mà Quý Thanh Triển lại có thái độ khác lạ đối với cô chủ nhà họ Lê.

Vừa chạy đến hóng chuyện, vừa nhớ được tên nhà người ta nữa chứ.

Chậc, chắc chắn có điều mờ ám.

Thịnh Chính Nguyên nghĩ tới gì đó, anh ta nói: "Tôi nhớ cô chủ nhà họ Lê này không phải con ruột, mà do tình nhân của Lê Gia Minh lén tráo. Ngày hôm qua nhà họ Lê đã đón cô chủ thật về rồi. Nhưng mà tôi thấy nhà họ Lê cũng không công khai chuyện này, vậy là sao nhỉ?"

Người khác có lẽ không biết nhưng tin tức của nhà họ Thịnh và nhà họ Quý không thể nào chậm trễ được.

Chỉ cần muốn biết thì cả Bắc Kinh không có tin tức nào có thể giấu được bọn họ cả.

Giữa đám người, một cô gái yên lặng đứng đó, cúi đầu không biết đang nghĩ gì, một cô gái khác thì đang ra sức giải thích.

"Không, chị tôi cũng là con ruột, lúc nãy tôi nói nhầm thôi."

Vẻ mặt cô ta hốt hoảng trông còn có chút dáng dấp điềm đạm đáng yêu.

Nhưng mà vẻ đắc ý dưới đáy mắt không thoát khỏi ánh mắt của Thịnh Chính Nguyên.

"Chậc, xem ra cô chủ thật này không phải ngọn đèn cạn dầu nha. Tội nghiệp Lê Sở Hề, vốn dĩ năm đó cô ấy vô tội. Mấy ngày nay, đầu tiên là biết được thân thế mình, bây giờ lại bị vạch trần sự thật ra trước mặt mọi người. Cô ấy vẫn là cô gái chưa thành niên e là sẽ không chịu nổi đả kích..."

Thịnh Chính Nguyên nhìn cô gái nhỏ kia với ánh mắt đồng cảm.

Vốn dĩ là như thế, Lê Sở Hề năm đó chẳng qua chỉ là một đứa trẻ sơ sinh không biết gì hết, chuyện bị lén tráo đến nhà họ Lê cũng không phải cô ấy bằng lòng.

Mặc dù cô chủ thật cũng rất đáng thương, nhưng giở thủ đoạn như vậy với một cô gái vô tội thì có hơi quá đáng.

Quý Thanh Triển vẫn theo dõi cô gái nhỏ ở giữa đám người.

Anh nhìn thấy đó, rồi bỗng nhiên mỉm cười.

"Chưa chắc."

Thịnh Chính Nguyên đang than thở chợt dừng lại: "?"
 

Danh sách truyện HOT