Lọc Truyện

Đoàn Sủng Thiên Kim Thật, Áo Choàng Của Cô Lại Rơi Rồi!

Hiện tại website cần kinh phí duy trì nên hiện Quảng cáo ! Mong các bạn ủng hộ để bọn mình tiếp tục phát triển nhé

Khóe môi Lê Sở Hề lặng lẽ cong lên.

Nhưng cô làm như không nhìn thấy động tác nhỏ của Lê Nguyệt Nghi, nở một nụ cười ngọt ngào với Liêu Văn Bách.

"Văn Bách, trùng hợp như vậy sao?"

Liêu Văn Bách đùa nghịch gẩy sợi tóc trên trán, cong môi cười một tiếng với Lê Sở Hề.

"Không trùng hợp, anh vẫn luôn đợi em. Tiểu Hề, hôm qua sau khi anh trở về, vẫn luôn rất lo lắng cho em. Em không sao chứ?"

Hôm qua sau khi về đến nhà, trong đầu của anh ta luôn không khống chế được mà hiện ra khuôn mặt xinh đẹp khóc như hoa lê giữa cơn mưa của Lê Sở Hề, còn có đôi mắt xinh đẹp khiến người ta thương yêu kia, trằn trọc một đêm cũng không thể ngủ ngon giấc.

Bởi vậy, sáng sớm hôm nay đã đến trường học, quanh quẩn ở cửa trường học, muốn xem có thể nhìn thấy Lê Sở Hề hay không.

Kết quả không bao lâu lại gặp được.

Xem ra, giữa anh ta và Lê Sở Hề vẫn rất có duyên phận.

Nghĩ như vậy, ánh mắt Liêu Văn Bách nhìn về phía Lê Sở Hề càng thêm dịu dàng.

Đối mặt với tên cặn bã kiếp trước đã làm mình tổn thương, trong lòng Lê Sở Hề rất bình tĩnh, thậm chí còn có chút muốn đánh người.

Nhưng cô kiềm chế bản thân, thẹn thùng cúi đầu.

"Văn Bách, anh thật tốt với em, em không sao."

Vừa rồi cô cố ý không giới thiệu Lê Nguyệt Nghi bên cạnh, lúc này khóe mắt liếc qua, người nào đó quả nhiên gấp rồi.

Lê Nguyệt Nghi đẩy cô và Liêu Văn Bách ra chen vào giữa, dịu dàng cười nói: "Anh Văn Bách, chào anh. Em tên Lê Nguyệt Nghi, gần đây mới được đón về nhà họ Lê."

Gọi là "anh Văn Bách" chứ không phải "anh rể".

Đồng thời âm thầm nhắc nhở Liêu Văn Bách, cô ta mới là cô chủ thật sự của nhà họ Lê.

Lê Sở Hề nhíu mày, nhìn về phía Liêu Văn Bách.

Quả nhiên thấy vẻ mặt anh ta hơi dao động, nhìn sang Lê Nguyệt Nghi, nở một nụ cười ấm áp: "Anh biết, em là em gái của Tiểu Hề. Chào em Nguyệt Nghi, anh tên Liêu Văn Bách, là bạn trai của Tiểu Hề."

Hai gò má Lê Nguyệt Nghi ửng hồng, đôi mắt sáng ngời, dáng vẻ động lòng người.

Liêu Văn Bách thấy thế, ánh mắt sâu hơn một chút.

Lê Sở Hề khoanh hai tay trước ngực, hăng hái nhìn cảnh tượng trước mắt.

Kiếp trước, cô chưa từng chú ý tới sự không thích hợp giữa Lê Nguyệt Nghi và Liêu Văn Bách, thì ra, Lê Nguyệt Nghi câu Liêu Văn Bách tới tay như thế.

"Văn Bách, sắp bắt đầu đăng ký huấn luyện thi Olympic rồi, anh định đăng ký môn gì?"

m thanh bên tai khiến Liêu Văn Bách tỉnh táo lại.

Chỉ thấy người trước mắt có thân hình mảnh khảnh, giống như một nụ hoa mẫu đơn mới chớm nở, lần đầu thể hiện vẻ đẹp khuynh thành, đẹp đẽ chói mắt. Con ngươi như sao trời trong màn đêm, sáng ngời khiến người ta không thể rời mắt.

Lê Nguyệt Nghi bên cạnh vốn có mấy phần tư sắc cũng trở nên ảm đạm phai mờ khi so với cô.

Trong mắt Liêu Văn Bách lập tức hiện lên cảm xúc kinh diễm.

Đến khi Lê Sở Hề bất mãn cau mũi một cái, anh ta mới phản ứng lại, cười trả lời: "Căn cứ theo quy tắc thi đấu Olympic hiện tại, một người chỉ có thể đồng thời lựa chọn hai môn học. Môn vật lý anh học tốt nhất nhất định phải đăng ký rồi, đồng thời cũng sẽ thử toán học một lần. Tiểu Hề, em thì sao? Em định đăng ký môn nào?"

Lê Sở Hề suy nghĩ, nói: "Toán học và vật lý."

Thi đấu Olympic toàn quốc là hoạt động thi đua của học sinh trung học cả nước, có tất cả năm môn toán học, vật lý, hóa học, sinh vật học và tin học. Nếu biểu hiện ưu tú trong cuộc thi, không chỉ có thể được cộng điểm khi thi đại học, mà còn có cơ hội được tuyển thẳng, không thể nghi ngờ là đường tắt đi thẳng tới các trường học danh giá hàng đầu.

Toán học và vật lý là hai môn sở trường nhất của cô, nhất là toán học, cô có vài phần thiên phú.

Kiếp trước, cô đăng ký huấn luyện thi đấu Olympic hai môn này, biểu hiện hết sức xuất sắc, rất được giáo viên coi trọng.

Nhưng không lâu sau, thân phận của cô bị lộ ra.

Dù đi đến đâu, cũng đều có người chỉ trỏ.

Cô bắt đầu sợ hãi trường học, cũng không có tâm trạng và sức lực học tập, chuyện thi đấu Olympic không giải quyết được gì, cuối cùng không đạt nổi điểm đỗ trường nghề.

Mà Liêu Văn Bách bởi vì biểu hiện xuất sắc, trực tiếp được tuyển thẳng vào trường trung học top đầu. Lê Nguyệt Nghi dù không được tuyển thẳng, nhưng cũng bởi vì thi đoạt giải mà được cộng điểm thi đại học, cuối cùng vào cùng một trường đại học với Liêu Văn Bách.

Bây giờ suy nghĩ một chút, quan hệ giữa bọn họ, có lẽ phát triển trong lúc học đại học.

Nhớ lại chuyện của kiếp trước, ánh mắt Lê Sở Hề lấp lóe.

Liêu Văn Bách không chú ý tới sự không thích hợp của cô, nghe vậy thì cười.

"Anh biết em sẽ báo danh hai môn này mà. Tiểu Hề, hy vọng chúng ta đều có thể đạt được thành tích tốt, cùng vào một trường đại học."

Thấy Liêu Văn Bách và Lê Sở Hề nói nói cười cười, không để ý tới cô ta, Lê Nguyệt Nghi có hơi nóng nảy.

Đảo tròn mắt, giở trò cũ, đẩy hai người ra chen vào giữa.
 

Danh sách truyện HOT