Lọc Truyện

Độc chiếm tiên thê hàn thiếu sủng tận thiên

Hiện tại website cần kinh phí duy trì nên hiện Quảng cáo ! Mong các bạn ủng hộ để bọn mình tiếp tục phát triển nhé

Chương 1171: Khí công nghịch thiên

Đáng sợ nhất chính là đôi mắt của nam sát thủ, bởi vì nó lòi ra. Sát thủ nhắm mắt lại, nhưng hốc mắt từ từ hõm xuống, cuối cùng tròng mắt trực tiếp bay ra khỏi hốc mắt, lăn xuống khỏi mặt.

“Má ơi, làm tôi sợ muốn chết.” Thiết Quý Hoành thấy cảnh này, sợ tới mức vỗ bộ ngực. Anh ta nhìn lại Kỷ Hi Nguyệt, khuôn mặt nhỏ bình tĩnh an tường vẫn quen thuộc như cũ, nhưng anh ta lại cảm giác sởn tóc gáy.

Rất nhanh, Kỷ Hi Nguyệt buông cánh tay nam sát thủ ra, trợn mắt nhìn, chính cô là người đầu tiên sợ tới mức đặt mông ngồi xuống đất.

“Chết rồi?” Thiết Quý Hoành đi qua đá một cái: “Sao chẳng có phản kháng gì vậy?”

“Có, em cảm thấy anh ta muốn thức tỉnh, nhưng em không cho anh ta thức tỉnh thôi.” Kỷ Hi Nguyệt ngượng ngùng nói, biểu cảm giống như đứa bé làm sai.

Khóe miệng người đàn ông co rúm lại, Triệu Húc Hàn nói: “Vậy có hữu dụng không?”

“Đương nhiên là hữu đụng, em truyền cho anh!” Kỷ Hi Nguyệt lập tức đứng lên, đi đến cạnh Triệu Húc Hàn, sau đó hai người lập tức ngồi xuống. Lần này Kỷ Hi Nguyệt học tập trong TV, hai tay trực tiếp ấn trên đại huyệt ở trên lưng Triệu Húc Hàn, đưa vào chỗ này hẳn sẽ nhanh nhất.

Thiết Quý Hoành và Long Bân mở to hai mắt nhìn hai người, đều cảm thấy rất thần kỳ, bởi vì bọn họ cũng chưa thử qua.

“Long Bân, thế này có thể được không?” Thiết Quý Hoành hỏi Long Bân.

Long Bân lắc đầu, nói: “Không biết, chắc là không được, tôi cũng từng thử, không có hiệu quả gì, nhiều nhất chỉ để chữa thương, nhưng việc trên người đại tiểu thư thật sự rất khó nói, quá nhiều việc bất ngờ.”

“Giải thích thế nào?” Thiết Quý Hoành hiếu kỳ hỏi.

“Tỷ như cô ấy có thể biết trước hung thủ là ai!” Long Bân dở khóc dở cười: “Đương nhiên không phải mỗi lần đều có loại năng lực này. Tôi biết có hai lần cảnh sát chưa tìm được chứng cứ thì đại tiểu thư đã xác định được hung thủ, anh nói xem có thần kì không?”

Thiết Quý Hoành chớp mắt, lại quay đầu nhìn về phía Kỷ Hi Nguyệt.

Đột nhiên bọn họ phát hiện trên đầu Triệu Húc Hàn bốc khói, đây chính  là việc chưa từng có. Khi xem TV bọn họ chỉ biết loại này gọi là nội công, khí công của bọn họ hẳn là nội công.

Chỉ là thứ trong TV đều không phải sự thật, cho nên trước giờ bọn họ đều sẽ không để ý những thứ đó, nhưng điều Kỷ Hi Nguyệt biểu hiện ra ngoài đều như là kỳ tích.

“Nếu đại tiểu thư có thể truyền khí công cho cậu chủ, vậy có phải cậu chủ sẽ càng mạnh hơn không? Có phải chúng ta cũng có thể mạnh hơn một chút?” Đôi mát Long Bân phát sáng.

Trong lòng Thiết Quý Hoành hơi chờ mong, anh ta cảm giác được bản thân rất yếu. Trước đó không cảm thấy, nhưng ở trước mặt Kỷ Hi Nguyệt và Triệu Húc Hàn, anh ta chỉ có thể nhận thua.

Giờ đây Triệu Húc Hàn cảm giác cực kì rõ ràng. Đầu tiên miệng vết thương của anh khôi phục, ngay sau đó khí công vừa nãy anh tiêu hao cũng được bổ sung lại, tiếp theo là tăng cường. Anh sẽ tự vận hành, cho nên càng ngày anh càng cảm giác khí công đang gia tăng chứ không phải vận hành một vòng sẽ không có tăng trưởng.

Tối hôm trước đã từng thử, có chút hiệu quả, cho nên lần này anh không chút do dự để Kỷ Hi Nguyệt thử xem. Xem ra biện pháp này quả nhiên dùng được, vậy điều đó có ý nghĩa gì?

Có nghĩa là Kỷ Hi Nguyệt có thể làm cho thực lực của người luyện khí công nhanh chóng tăng cường. Đây là việc không thể tưởng tượng được cỡ nào, nghịch thiên bao nhiêu.

Kỷ Hi Nguyệt truyền toàn bộ khí công hút được từ trong thân thể nam sát thủ cho Triệu Húc Hàn. Thương thế của Triệu Húc Hàn đã ổn, khôi phục, còn tăng cường thêm chút, chẳng qua không phải quá rõ ràng.

“Thế nào, có hiệu quả đúng không?” Kỷ Hi Nguyệt thu lại đôi tay, sau đó hỏi.

“Có.” Mắt đen của Triệu Húc Hàn càng thêm thâm thúy, còn khiếp sợ liếc nhìn Thiết Quý Hoành một cái.

Chương 1172: Đào hố đốt xác

Thiết Quý Hoành nghe được từ này, trong cặp mắt kia phát ra ánh sáng lập lòe hoàn toàn giống ngôi sao, lập tức nói: “Thật hả? Thật tốt quá. Tiểu Nguyệt, vậy em nhanh hấp thu vài người này đi, nếu bản thân em không dùng được nhiều như vậy thì có thể cho bọn anh!”

Sắc mặt Triệu Húc Hàn lập tức không tốt, vì sao phải cho anh ta, anh ta là cái gì của cô? Nếu có cho cũng chỉ có thể cho anh thôi chứ? Chẳng qua Thiết Quý Hoành bị thương, việc này anh cũng không thể nói thêm nữa.

Rốt cuộc nếu không có anh ta, bọn họ đối phó sẽ càng thêm khó khăn. Đặc biệt là anh, khẳng định sẽ không bị thương nhẹ thế.

“Đại tiểu thư, có phần của tôi không? Điều này quá trâu bò, tôi yêu cầu không cao, chỉ cần giúp tôi tăng lên một chút là tôi đã cảm thấy mỹ mãn.” Long Bân vội cười chờ mong, nói.

Trước mặt việc nghịch thiên thế này, anh ấy thật sự không cố kỵ cậu chủ Triệu Húc Hàn nữa. Bởi vì chỉ cần anh ấy mạnh hơn chút thôi thì sẽ đứng đầu trong tứ đại ám vệ, ba tên kia sẽ phải nhìn sắc mặt của anh ấy.

Anh ấy tưởng tượng đến đó thì cảm thấy hưng phấn. Rốt cuộc bốn người cùng được huấn luyện, cùng nhau đi ra, thực lực tương đương, ai cũng đánh không lại ai. Mỗi người còn đều trộm huấn luyện, sợ bị đối phương vượt qua, nhưng sự thật là cho dù tu luyện tới đâu, đạt tới trình độ nhất định thì muốn tiến bộ thật sự rất khó, có lẽ phải qua một ải mới được.

Kỷ Hi Nguyệt nhìn thi thể bị cô hút khô, hơi sợ hãi, nói: “Có khi nào quá tàn nhẫn không?”

“Tiểu Nguyệt, giờ em mới cảm thấy tàn nhẫn hả, nhưng hai thứ này có giống đâu? Những người này đều là người tới giết chúng ta, đều đáng chết. Nếu họ còn có giá trị lợi dụng thì vì sao chúng ta không lợi dụng? Em hấp thu nhanh lên, chờ lát nữa Tôn gia tới nhặt xác thì không có việc có lợi vậy nữa đâu.” Thiết Quý Hoành vội vàng xúi giục.

Lời này Triệu Húc Hàn cũng nói không được, anh sợ Kỷ Hi Nguyệt không tiếp thu được. Chẳng qua ý của anh giống Thiết Quý Hoành, mấy người này đều không thể sống, nếu không chuyện Kỷ Hi Nguyệt biết khí công sẽ truyền bá ra ngoài nhanh hơn.

Bây giờ cô chính là một tấm vương bài, càng ít người biết càng tốt.

Long Bân lập tức cũng đồng ý gật đầu, ánh mắt chờ mong nhìn Kỷ Hi Nguyệt.

Kỷ Hi Nguyệt nhìn Triệu Húc Hàn, Triệu Húc Hàn biết cô cần ý kiến của anh, sờ đầu cô, nói: “Nhân từ với kẻ địch chính là tàn nhẫn với bản thân, chúng ta phải càng mạnh hơn mới có thể không sợ bất cứ kể địch nào.”

“Em hiểu rồi, anh Hàn.” Kỷ Hi Nguyệt vội gật đầu, ngay sau đó cô đi đến trước mặt một nam sát thủ khác, ngồi xổm xuống.

Lúc này tốc độ của cô cực nhanh, ba người đàn ông lại lần nữa khiếp sợ nhìn toàn bộ thân thể của nam sát thủ đều xẹp xuống giống như bị chảy hết máu.

Chỉ là sau đó ba người cũng không rõ vì sao hút khô khí công thì bị như vậy? Cũng không phải lấy máu mà. Nhưng rất nhanh bọn họ đã hiểu được, rốt cuộc khí công lấp đầy trong kinh mạch toàn thân của người luyện khí công, cho nên khi bị hút hết cũng sẽ trở nên khô quắt.

Vì chứng thực, Long Bân còn dùng dao nhọn đâm tên sát thủ trước đó bị Kỷ Hi Nguyệt hút khô, phát hiện vẫn có máu chảy ra.

“Có chảy máu, nếu không bọn họ tìm được thi thể sẽ phát hiện không thích hợp.” Thiết Quý Hoành đột nhiên nghĩ đến.

“Vậy cũng không được, đầu rất rõ, cho dù chảy ra máu cũng rất kinh khủng.” Triệu Húc Hàn nói: “Chờ lát nữa dùng lửa đốt.”

“Cậu chủ, nơi đây là cánh rừng, đốt thế nào được?” Long Bân nhìn bốn phía đều là cây cối, sau dở khóc dở cười nói.

“Vậy đào cái hố thiêu, để cho bọn họ tìm được mười thi thể bị đốt cháy đi.” Triệu Húc Hàn suy nghĩ một lát rồi nói.

 

Chương 1173: Cô ấy quỷ linh tinh quái

Long Bân và Thiết Quý Hoành lập tức gật đầu, ngay sau đó bắt đầu tìm cây cối theo trực giác, dùng con dao bén nhọn bắt đầu đào khoét, cộng thêm tác dụng của khí công, rất nhanh đã đào ra một cái hố to.

Đợi bọn họ đào xong, Kỷ Hi Nguyệt biến năm nam sát thủ hôn mê còn sót lại thành xác khô.

“Tiểu Nguyệt, em cảm thấy thế nào?” Triệu Húc Hàn hơi lo lắng cô hấp thu quá nhiều.

“Vẫn ổn, chỉ hơi cảm thấy no, nhưng thật ra em cảm giác khí công của mình hơi quá liều, sức mạnh ngược lại sẽ áp chế, việc này có khả năng chính là quá nhi bất cập.” Kỷ Hi Nguyệt cũng cảm thấy không quen: “Anh Hàn, em sẽ cho anh một chút.”

“Hai người họ vẫn đang đợi.” Triệu Húc Hàn nhìn Thiết Quý Hoành và Long Bân, nói.

Kỷ Hi Nguyệt cười nói: ” Em có thể khống chế liều lượng của mình.” Khi nói, nét tà ác hiện lên ở khóe miệng cô.

Triệu Húc Hàn nhìn hơi sững sờ, Kỷ Hi Nguyệt lập tức nói: “Anh Hàn, anh yên tâm, em không ngốc vậy đâu. Tất cả mọi người đều mạnh rồi, không phải em trở nên yếu đi ư? Em sẽ khống chế, đương nhiên anh Hàn cần phải cường đại.”

Triệu Húc Hàn tức khắc dở khóc dở cười, nói cô có lúc rất ngốc, nhưng lại quỷ linh tinh quái.

“Em tự nghĩ kỹ, dù sao đây là một môn kỹ năng rất đặc biệt. Nếu bị người khác biết, thì em là trở thành một báu vật trong mắt người khác.” Ánh mắt Triệu Húc Hàn trầm lắng.

Kỷ Hi Nguyệt gật đầu, nói: “Em rõ, em hiểu, anh Hàn yên tâm đi.”

Cô nói với Long Bân: “Long Bân, tôi truyền cho anh một chút, cụ thể có thể tiếp nhận bao nhiêu thì phải xem chính anh.” Kỷ Hi Nguyệt vừa nói vậy, trong lòng Triệu Húc Hàn lập tức muốn vỗ tay, cô gái bé nhỏ này đã cho anh một bậc thang đi xuống.

Cho dù không giúp được người thăng cấp thì cô cũng có thể nói là đối phương tiếp thu không được.

Long Bân lập tức vui mừng chạy tới, khuôn mặt tuấn tú của Thiết Quý Hoành hơi u oán, nhưng anh ta vẫn nhanh chóng thiêu hủy thi thể một lượt.

Triệu Húc Hàn đi đến hỗ trợ, Kỷ Hi Nguyệt và Long Bân ngồi xuống.

Mười phút sau, thi thể đã gần như cháy sạch, Kỷ Hi Nguyệt cũng giúp Long Bân truyền qua khí công. Long Bân mặt mày hớn hở, anh ta quả thật cảm thấy bản thân hơi tăng lên.

Kỷ Hi Nguyệt lại bảo Thiết Quý Hoành, Thiết Quý Hoành nhìn xung quanh, nói: “Thời gian sắp hết, chúng ta quay về biệt thự của tôi trước rồi nói, có lẽ rất nhanh sẽ có người đến đây, khói mù này khá lớn.”

Mọi người tức khắc gật đầu, ngay sau khi Thiết Quý Hoành xác định phương hướng thì dẫn dắt bọn họ xuyên qua rừng cây, chạy như bay về phía biệt thự của Thiết Quý Hoành.

Nếu là người bình thường thì có khả năng phải chạy chết người rồi, nhưng bốn người đều là người luyện khí công, vận khí lên thì tốc độ nhanh hơn người bình thường gấp mấy lần. Chẳng qua đợi đến lúc nhìn thấy biệt thự của Thiết Quý Hoành, Thiết Quý Hoành đột nhiên lảo đảo một cái, té ngã xuống đất.

“Anh Thiết!” Kỷ Hi Nguyệt bị dọa giật mình, vội vã đỡ anh ta, phát hiện sắc mặt anh ta trắng bệch, xem ra là tiêu hao rất lớn, dù sao chân anh ta bị tổn thương vẫn chưa lành.

“Anh cõng anh ta, quay về rồi nói.” Triệu Húc Hàn tức khắc đến cõng Thiết Quý Hoành, Long Bân muốn cướp cũng không có cơ hội, chỉ thấy Triệu Húc Hàn cõng người lập tức chạy.

Kỷ Hi Nguyệt và Long Bân chỉ có thể đuổi theo. Năm phút sau mọi người đã về đến biệt thự.

Triệu Húc Hàn lập tức lấy máy tính ra, bắt đầu công việc, Long Bân đang gọi điện thoại, Kỷ Hi Nguyệt thì trị thương cho Thiết Quý Hoành.

Tiêu Ân nhận được điện thoại của Long Bân, sau khi biết bọn họ an toàn thì thở phào nhẹ nhõm. Lúc này, anh ấy đang ở bên Triệu Phiên Vân, chuẩn bị mọi khả năng đối phó Úy Mẫn Nhi, nhưng khi biết cậu chủ không sao, anh ấy lập tức trở lại.

Chương 1174: Biết rõ đặc biệt rồi chứ

Triệu Húc Hàn và Thử Tiêu Thủ trao đổi video trên máy tính, camera bốn phía trên quốc lộ đều được chuyển đến xem, ngay sau đó tình huống có thể thấy đều bị hack vào hệ thống xóa sạch.

“Cậu chủ, sau khi Úy Mẫn Nhi đến Thụy Sĩ thỉ biến mất trong núi Alps, nơi đó có rất nhiều nhà an toàn, không biết đã tiến vào căn nào, tôi cần thời gian vài ngày để loại trừ tất cả.” Thử Tiêu Thủ bên kia nói.

Triệu Húc Hàn trả lời: “Vậy thì mau lên, một ngày người phụ nữ này chưa chết thì chúng ta đều sẽ không an toàn.”

“Hiểu rồi, cậu chủ, tôi sẽ cố gắng!”  Thử Tiêu Thủ nói rất nghiêm túc.

Triệu Húc Hàn đi ra thì thấy Kỷ Hi Nguyệt đang truyền khí công cho Thiết Quý Hoành, anh khẽ nhíu mày, sau đó tìm Long Bân, để Long Bân thông báo nguyên lão, nhắc nhở bọn họ dã tâm của Tôn gia.

Vì có lúc lời của Triệu gia chủ nói ra không hữu dụng bằng tứ đại ám vệ.

Có điều trong lòng Triệu Húc Hàn, sớm muộn gì cũng sẽ đổi quy chế này. Dù sao cũng là gia tộc Triệu thị, nếu như ngay cả lời nói của gia chủ cũng không có quyền lớn nhất, vậy còn gì gọi là gia tộc Triệu thị nữa.

Mặc dù anh luôn có dã tâm này, nhưng dù sao thực lực không đủ, phải đối mặt với sự bức bách của năm nguyên lão, anh cũng không có lực chống trả, nhưng bây giờ đã khác, anh đã thấy được hi vọng.

Hi vọng này chính là Kỷ Hi Nguyệt. Nếu như đưa Kỷ Hi Nguyệt đi các gặp nguyên lão, thật không biết sẽ có kết quả gì.

Nhưng trước khi chưa nắm chắc, anh sẽ không làm vậy. Hơn nữa anh muốn tôn trọng Kỷ Hi Nguyệt, chỉ khi cô đồng ý bằng lòng thì anh mới có thể tiếp nhận sự giúp đỡ của cô, chứ không phải ép buộc cô giúp anh.

Kỷ Hi Nguyệt bên kia rất nhanh đã dừng lại, vì cô cảm giác được thương thế Thiết Quý Hoành đã ổn rồi, hơn nữa truyền khí công cho anh ta cũng khiến anh ta thăng cấp một chút, cho nên cô dừng lại.

Sau khi Thiết Quý Hoành bừng tỉnh thì vô cùng phấn chấn, nhìn Kỷ Hi Nguyệt giống như một thỏi vàng.

Triệu Húc Hàn đi tới, nói: “Tiểu Nguyệt, em đi rửa mặt chút đi, anh có chuyện cần nói với Thiết gia chủ.”

Kỷ Hi Nguyệt gật đầu, rất ngoan ngoãn trở về phòng, nhân tiện cũng muốn tiêu hóa chút khí công đang trướng phình lên trong cơ thể cô. Có điều cô chuẩn bị dự trữ cho Triệu Húc Hàn.

Cô sợ bản thân quá mạnh sẽ khiến Triệu Húc Hàn sẽ tự ti. Đương nhiên anh ở trong giới khí công đã không yếu, nhưng bản thân cô quá hiếm thấy, quá mạnh, cứ như vậy, Triệu Húc Hàn nhất định sẽ mất mát.

Cho nên cô hi vọng cô và anh mạnh như nhau, như vậy hai người có thể cùng nhau làm rất nhiều chuyện, hơn nữa cũng không cần quá lo lắng cho an toàn của đối phương.

Còn nữa, bọn họ còn có thể cùng làm rất nhiều việc bản thân muốn làm, hai người cũng có thời gian tương thân tương ái.

Triệu Húc Hàn nhìn thấy Kỷ Hi Nguyệt đi vào, lập tức đi tới trước mặt Thiết Quý Hoành.

“Sao đấy?” Thiết Quý Hoành nhìn sắc mặt anh rất ngưng trọng, lập tức đứng dậy dò hỏi.

Triệu Húc Hàn lại đi tới ngồi xuống, nhìn anh ta, nói: “Bây giờ anh biết Tiểu Nguyệt đặc biệt rồi chứ?”

Sau khi sửng sốt, Thiết Quý Hoành lập tức nở nụ cười, nói: “Thật sự không ngờ Tiểu Nguyệt lại có thể mạnh đến mức này, không phải anh và tôi có thể đạt được.”

Triệu Húc Hàn gật đầu, sau đó tiếp tục nói: “Anh cũng biết người luyện khí công không thể truyền khí thăng cấp thực lực, nhưng Tiểu Nguyệt có thể giúp chúng ta thăng cấp, việc này có ý nghĩa thế nào.”

Thiết Quý Hoành sững sốt, sau đó gật đầu nói: “Tôi hiểu, cô ấy là bảo bối mà những người luyện khí công đều muốn sở hữu.”

Ánh mắt Triệu Húc Hàn sâu thẳm, nhìn anh ta, Thiết Quý Hoành tức khắc nói: “Anh đang lo lắng cho cô ấy hay lo tôi nói ra?”

“Việc này chỉ có tôi, anh, Long Bân biết, cho nên ba người chúng ta nhất định phải giữ bí mật. Bởi vì không thể biết được sau khi những người luyện khí công khác biết việc này thì Tiểu Nguyệt sẽ phải đối mặt với nguy hiểm gì.” Triệu Húc Hàn nói rất nghiêm túc.

Chương 1175: Em hơi không thoải mái

Thiết Quý Hoành vuốt cằm, nói: “Anh yên tâm, tôi nhất định sẽ không nói, Tiểu Nguyệt cũng rất đặc biệt với tôi. Bây giờ tôi hiểu rõ bản thân không xứng với cô ấy, nhưng cũng hi vọng cô ấy luôn tốt, tôi có thể là anh trai cô ấy, sẽ không hại cô ấy.”

Triệu Húc Hàn nheo mắt nhìn anh ta, muốn biết anh ta nói có mấy phần thật lòng, nhưng tạm thời cũng nhìn không ra được gì. Suy cho cùng bọn họ đang trên cùng một thuyền.

“Tôi đang tìm nhà an toàn của Úy Mẫn Nhi, cần thời gian vài ngày. Sau khi tìm thấy thì trực tiếp giết, tránh để người phụ nữ này giở trò xấu, khiến mọi người đều khó lòng phòng bị.” Triệu Húc Hàn nói sang chuyện khác.

Thiết Quý Hoành gật đầu, nói: “Được, sau khi tìm thấy thì tính cả tôi một suất. Tôi nhất định phải khiến cô ta biết sau khi cô ta phát rồ thì phải trả cái giá đắt bao nhiêu!” Trong mắt anh ta là sát khí khát máu.

Anh ta thật sự quá tức giận, có thể nói là tức sùi bọt mép, không ngờ đến Úy Mẫn Nhi độc ác như vậy, một lòng muốn đẩy anh ta vào chỗ chết, hơn nữa hoàn toàn không nghĩ đến hậu quả.

Sau khi Triệu Húc Hàn quay lại phòng thì cũng rửa mặt chải đầu, ngồi xuống điều tức, phát hiện thực lực của bản thân quả nhiên tăng cường, việc này khiến anh mừng thầm, phải biết rằng đã nhiều năm qua anh không có tiến bộ gì.

Anh cảm thấy luyện khí công cũng có tường ngăn cách, đến một trình độ nhất định, muốn tăng cường chỉ có thể dựa vào năm tháng tích lũy, cho nên tăng rất chậm.

Anh có thể mạnh hơn so với người thường cũng là vì thiên phú của anh mạnh hơn người thường, thời gian nỗ lực nhiều hơn người khác mà thôi, nhưng có thể không có phần thắng với vài lão gia hỏa kia.

Tuy trong cuộc chiến hôm nay anh đã giết một người, làm bị thương hai người, nhưng bản thân cũng bị thương. Thêm vào đó còn có Kỷ Hi Nguyệt gia nhập, nếu như hôm nay không có Kỷ Hi Nguyệt thì chỉ sợ hậu quả rất nghiêm trọng, không chết thì ước chừng cũng trọng thương.

Cho nên anh cũng ý thức được tầm quan trọng của thực lực. Dưới tình huống Tôn gia xuất động người luyện khí công càng ngày càng nhiều thì chỉ có thể tăng cường thực lực bản thân mới là đảm bảo nhất.

Nhưng nếu anh muốn tăng cường hữu hiệu thì chỉ có thể dựa vào Kỷ Hi Nguyệt, mà sao anh lại không biết xấu hổ mở miệng đây? Cô cho anh đã đủ nhiều, anh là bạn trai của cô, cần phải bảo vệ cô, yêu thương cô, nhưng cuối cùng lại là cô bảo vệ anh, thật sự khiến anh không chịu nổi.

Sau khi Kỷ Hi Nguyệt nhẹ nhàng khoan khoái tắm rửa thì lại đến phòng Triệu Húc Hàn, vì trước đó cô chợt nghe tiếng anh quay về phòng.

“Sao không nghỉ ngơi chút đi?” Triệu Húc Hàn nhìn cô, ánh mắt dịu dàng như nước.

Kỷ Hi Nguyệt chu môi, nói: “Anh Hàn, em cảm thấy em hơi không thoải mái.”

Sắc mặt Triệu Húc Hàn thay đổi, lập tức dùng tay sờ trán cô, nhìn sắc mặt cô, nói: “Sao thế, chỗ nào không thoải mái?”

Kỷ Hi Nguyệt nắm lấy tay anh, dở khóc dở cười, nói: “Không phải thân thể, mà là vấn đề tâm lý.”

Vừa nói vừa kéo anh đến trước sô-pha ngồi xuống.

Triệu Húc Hàn không hiểu, nói: “Vấn đề tâm lý? Tâm bệnh hả?” Anh hơi xấu hổ.

Kỷ Hi Nguyệt lắc đầu, nói: “Không phải chuyện đó, em cảm thấy trước đó giết người thật sự rất không tốt.”

“Những kẻ đó đều là người xấu. Em không giết bọn họ thì bọn họ cũng sẽ giết em.” Triệu Húc Hàn khá hiểu rõ, suy cho cùng cô gái này mới chính thức giết người lần thứ hai.

“Không phải, em cảm thấy lúc em giết người rất hưng phấn, không có tí nào sợ hãi, việc này khiến bản thân em thấy sợ, sao em lại có thể biến thành dạng này?” Kỷ Hi Nguyệt hồi tưởng lại, quả thật hơi sợ hãi bản thân. Đó chính là mạng người còn sống, bản thân thoáng chốc đã giết chín người!

Hồi tưởng lại cô đều cảm thấy kinh hãi, bản thân sao lại có thể tàn nhẫn đến mức này? Đáng sợ nhất là cô hoàn toàn không ăn năn hối hận.

Chương 1176: Làm việc nên làm

Triệu Húc Hàn tức khắc ôm cô, nói: “Không phải như thế, em giết những người đó đều là vì cứu chúng ta. Hơn nữa bọn họ là sát thủ, không giết họ thì sớm muộn gì họ cũng sẽ giết nhiều người hơn, có thể sẽ có người mà chúng ta quan tâm, đến lúc đó sẽ hối hận không kịp.”

“Mặc dù nói như vậy nhưng em vẫn hơi sợ bản thân.” Kỷ Hi Nguyệt lập tức hơi sầu não. Rõ ràng cô không phải người máu lạnh nhưng lại làm việc máu lạnh nhất.

“Không, em rất tốt, em chỉ đang bảo vệ chúng ta, làm việc em nên làm. Hơn nữa nếu như em không mạnh lên thì sớm muộn gì cũng sẽ chết trong tay bọn họ. Anh nói rồi, nhân từ với kẻ thù chính là tàn nhẫn với chính mình, cho nên ngàn vạn lần đừng nhân từ nương tay với kẻ thù. Giống như Úy Mẫn Nhi vậy, chúng ta còn chưa ra tay chỉnh đốn cô ta, cô ta đã muốn dồn chúng ta vào chỗ chết. Nếu lần này không có em, anh và Thiết Quý Hoành chắc chắn phải chết.”

Triệu Húc Hàn ôm cô, nhẹ nhàng vỗ về sau lưng cô, khiến tâm cô bình tĩnh trở lại.

“Em đừng nghĩ nhiều, thật đấy. Mặc dù lần đầu tiên anh giết người cũng hơi không tiếp nhận được, nhưng sau này chứng minh, có đôi khi lãnh khốc vô tình là đúng, vì kẻ địch sẽ càng vô tình với em. Em chỉ có vô tình hơn mới có thể sinh tồn được, mới có thể bảo vệ người mà bản thân quan tâm.

Lời nói của Triệu Húc Hàn khiến Kỷ Hi Nguyệt thật sự dễ chịu hơn rất nhiều, cô lập tức nói: “Anh Hàn, lúc anh giết người có cảm giác hưng phấn không?”

Triệu Húc Hàn vô cùng lo sợ, ngay sau đó gật đầu, nói: “Có chút, vì giết người đối phó mình thì anh sẽ an toàn. Có lẽ vì vậy nên mới hơi hưng phấn và có cảm giác giải thoát.

“Đúng đúng đúng, chính là cảm giác này. Vốn dĩ mọi người đều giống nhau, vậy thì em an tâm rồi, em còn cho rằng em biến thái.” Kỷ Hi Nguyệt lập tức cười, ôm lấy người đàn ông cho cô sự ấm áp này.

Thật ra Triệu Húc Hàn không nói thật, mỗi lần anh giết người không có cảm giác hưng phấn, mà là thê lương, cảm thấy sinh mạng quá không đáng giá. Nhưng nếu anh nhân từ thì sẽ mất mạng, cảm giác này cũng không dễ chịu, làm gì có cảm giác hưng phấn.

Anh cảm thấy Kỷ Hi Nguyệt quả thật hơi không ổn, nhưng anh không muốn đả kích cô, hi vọng có thể từ từ khuyên bảo cô.

“Tiểu Nguyệt, không cần khách sáo với người luyện khí công, nhưng nếu không phải người luyện người luyện khí công thì chúng ta chiếm ưu thế tuyệt đối. Nếu đối phương không phải phạm tội không thể tha thì vẫn nên giữ lại mạng sống, dù sao cũng là một sinh mạng.” Triệu Húc Hàn nhẹ nhàng nói.

“Ừm, em biết rồi, sau này em sẽ cố gắng không giết người, thật sự không tốt lắm.” Kỷ Hi Nguyệt trong lòng ngực anh, gật đầu.

“Đúng, hai tay dính máu quá nhiều thường không quá tốt. Sau này việc giết người nhất định phải giao cho anh làm, em tốt đẹp như vậy, thật sự không nên vấy máu. Là anh không tốt, đã mang em vào trong thế giới tàn khốc này.”

Triệu Húc Hàn nghĩ thầm, nếu Kỷ Hi Nguyệt có chuyện, đó tuyệt đối là do anh gây ra. Anh đã hứa với Kỷ Thượng Hải sẽ chăm sóc cô thật tốt, kết quả đôi tay cô đã vấy máu.

Anh thật sự không phải một người đàn ông tốt, càng không phải một người bạn trai tốt.

“Không, không phải như vậy. Thật ra em rất vui khi có thể tiến vào trong thế giới của anh Hàn. Chúng ta là người yêu của nhau, không phải nên lưỡng tình tương duyệt ư? Như vậy chúng ta có thể cùng nhau, nếu không em vĩnh viễn sẽ bị đẩy lùi khỏi cuộc sống của anh. Cảm giác đó không tốt lắm đâu.” Kỷ Hi Nguyệt bĩu môi.

Trong lòng cô nghĩ kiếp trước anh bảo vệ em như vậy, yêu thương em như vậy, kiếp này em có năng lực rồi, tất nhiên phải giúp anh, nếu không thì sao gọi là báo ân.

Bây giờ cô đã khá hiểu rõ vì sao kiếp trước Triệu Húc Hàn ở trước mặt cô mạnh mẽ như vậy nhưng cuối cùng vẫn bị người bắt nạt, đó là vì cô không biết còn có sự tồn tại của một thế giới bí mật của người luyện khí công.

Chương 1177: Khiến bà ta mất tất cả

Triệu Húc Hàn dịu dàng nhìn cô, bàn tay đang ôm cô cũng siết thật chặt. Anh cũng biết, nếu muốn cô an toàn thì không phải giấu cô tất cả, mà là nói cho cô mọi chuyện, cùng nhau đối mặt. Nếu không sẽ y như mẹ của anh, cha anh luôn bảo vệ bà, nhưng cuối cùng bà vẫn hương tiêu ngọc tổn.

Nhắc đến mẹ, thù hận trong lòng anh lại lần nữa dấy lên, hai người Triệu Hoành Tài và Thiết Thiên Hoa, anh nhất định sẽ để họ hối hận vì vẫn còn sống.

“Anh Hàn, bây giờ không có việc gì, em truyền khí công dư thừa cho anh.” Kỷ Hi Nguyệt vội nói: “Trong thân thể em quá nhiều cũng không dễ chịu cho lắm.”

“Còn có chuyện này?” Triệu Húc Anh Hàn kinh, còn tưởng cô đã hấp thu xong toàn bộ rồi.

“Vâng, phải tự thân vận hành để tiêu hoá, khiến em không thể hấp thụ quá nhiều cùng lúc, nhưng cũng không thể cho anh Thiết và Long Bân nhiều, cho nên anh nhất định phải nhận lấy.” Cô vừa nói vừa đứng lên.

Sau đó cô dùng tay xoay cơ thể Triệu Húc Hàn hướng sang bên kia, còn cô ngồi sau lưng anh.

“Tiểu Nguyệt, em cứ từ từ tiêu hoá, sẽ tăng cường nhiều hơn.” Triệu Húc Hàn nghĩ sẽ rất đáng tiếc nếu cho anh.

“Em đã rất mạnh rồi. Hơn nữa dù em không hấp thu người khác thì tự em cũng có thể tu luyện, thật đó. Cho nên những thứ này cũng dư thừa với em, còn hại em không dễ chịu! Được rồi, bắt đầu thôi.”

Kỷ Hi Nguyệt nhắm mắt lại, bắt đầu truyền khí công cho anh.

Triệu Húc Hàn vội nhận lấy. Bây giờ anh không bị thương, cũng không tiêu hao, cho nên tự vận khí lên, chủ động hấp thu sẽ càng nhanh hơn.

Kỷ Hi Nguyệt truyền vào cuồn cuộn không ngừng, trán Triệu Húc Hàn đổ mồ hôi, đỉnh đầu bốc khói, cảm giác dòng khí trong cơ thể ngày càng nồng đậm, ngày càng cường đại, khiến anh vô cùng thích.

Một tiếng sau, Kỷ Hi Nguyệt kết thúc công việc, thấy Triệu Húc Hàn vẫn còn muốn tiêu hoá, cô lén lút rời đi. Đi đến phòng khách lớn, cô thấy Tiêu Ân và Thiết Quý Hoành đang nói chuyện.

“Đại tiểu thư.” Tiêu Ân vội vàng đi qua: “Cậu chủ không sao chứ?”

“Đương nhiên là không sao. Có điều anh ấy đang tu luyện, bên chú hai thế nào?” Kỷ Hi Nguyệt đang nói đến Triệu Phiên Vân.

“Đang bố trí làm sao để đả kích Quốc tế Uý Lam, cùng Thiết gia chủ bên này đàn áp kinh doanh của Quốc tế Uý Lam. Nội bộ Quốc tế Uý Lam rất nhanh sẽ hỗn loạn mãnh liệt, Úy Mẫn Nhi nhất định phải gánh trách nhiệm này.” Tiêu Ân nói.

Thiết Quý Hoành cười lạnh một tiếng, nói: “Chỉ sợ Úy Mẫn Nhi sớm ôm niềm tin hẳn phải chết, cho nên cũng sẽ không để tâm đến tương lai của Quốc tế Uý Lam, còn hại cả anh cả của cô ta. Bây giờ tôi lo Uý Tư Lý cũng không giành được vị trí người nối nghiệp.”

“Nếu không phải anh Úy thì còn có thể là ai? Úy gia chủ tự tọa trấn?” Kỷ Hi Nguyệt nhíu mày, nói.

“Có lẽ vậy, nhưng bất kể thế nào thì cuối cùng vẫn sẽ là Úy Tư Lý. Anh và Triệu Phiên Vân đã chuẩn bị toàn lực hỗ trợ Úy Tư Lý rồi, nhưng vẫn còn Thiết Thiên Hoa, người đàn bà này ở bên cạnh Úy gia chủ, chỉ sợ chuyện cũng không quá dễ dàng.” Toàn thân Thiết Quý Hoành cũng âm lãnh một trận.

“Chi bằng giết Thiết Thiên Hoa!” Bàn tay Kỷ Hi Nguyệt lập tức nắm chặt, trong mắt đều là sát khí. Phải biết cái chết của Hạ Vũ Hà – mẹ của Triệu Húc Hàn là do một tay nữ nhân này trù tính, như vậy mẹ của cô – Bạch Thu Hà chỉ sợ cũng là do Thiết Thiên Hoa hạ lệnh.

Cho nên Thiết Thiên Hoa rất có khả năng là hung thủ sát hại mẹ cô, vì vậy trong lòng cô rất muốn tự tay giết chết người đàn bà độc ác này.

“Không, để bà ta chết dễ dàng như vậy là quá có lợi cho bà ta.” Thiết Quý Hoành nói: “Bà ta quan tâm đến tiền tài, địa vị và Úy Mẫn Nhi như vậy, chúng ta phải khiến bà ta mất tất cả!”

Chương 1178: Trong nhà an toàn

Sau khi Kỷ Hi Nguyệt buông nắm đấm đang nắm chặt xuống, dùng giọng điệu nhỏ nhẹ nói: “Chẳng phải em sợ đêm dài lắm mộng đó sao? Dù sao vẫn cảm thấy kẻ xấu sống thêm một ngày đều không an toàn đối với chúng ta. Huống chi, kẻ xấu này lại độc ác đến như vậy.”

Thiết Quý Hoành cười nói: “Tiểu Nguyệt, em nói cũng chính xác. Có điều nếu như cũng đã qua nhiều năm rồi, hà cớ gì chúng ta phải nhất thời gấp rút. Anh nghĩ Thiết gia chủ cũng rất hận, thù hận nhiều năm như vậy sao có thể đơn giản trút ra được.”

Kỷ Hi Nguyệt nhún vai, nói: “Được thôi, tốt hơn hết hãy để chuyện này cho anh Hàn suy nghĩ. Đúng rồi, tìm được Úy Mẫn Nhi chưa? Bây giờ em quả thật muốn gặp cô ta.”

“Cô ta trốn trong một nhà an toàn trong núi Apls ở Thuỵ Sĩ rồi, muốn tìm được vị trí cụ thể thì vẫn cần thêm hai ngày nữa, nhưng có lẽ rất nhanh. Sau khi tìm được thì chúng ta sẽ đến Thuỵ Sĩ. Anh phải tự tay cho Úy Mẫn Nhi biết cái gì gọi là sợ hãi! Kẻ điên này ngang nhiên giết anh hai lần!”

Thiết Quý Hoành thật sự tức giận nghiến răng nghiến lợi. Từ trước đến nay Thiết gia chủ chưa từng chịu uy hiếp gì mà lại có thể bị một người phụ nữ bức đến mức chật vật như vậy, suýt chút là đi đời nhà ma, quả thật không thể nhẫn nhịn.

Kỷ Hi Nguyệt hiểu rõ ý nghĩ của anh ta, sau đó nói: “Anh Thiết à, thật ra người Úy Mẫn Nhi muốn đối phó nhất là em, vì em cướp đi người đàn ông của cô ta, phá vỡ tương lai tươi đẹp của cô ta, vậy nên cô ta cực kỳ hận em, mà mỗi người tốt với em đều sẽ trở thành đối tượng cô ta chán ghét.”

“Tuy nói vậy nhưng tốt xấu gì anh cũng có quan hệ nhiều năm với cô ta, mặc dù trên phương diện làm ăn, anh với cô ta qua lại không lớn, nhưng Thiết gia cũng vì mẹ cô ta mà giúp cô ta một tay, sao có thể nói trở mặt là trở mặt, còn lập tức muốn đưa anh vào chỗ chết. Người phụ nữ này thật sự bị điên mà!”

“Đúng là bị điên, người không điên sao lại làm ra chuyện như vậy được. Anh Thiết, anh cũng chỉ có thể tự nhận không may, một hai phải quen biết em, ha ha, hối hận đi.” Kỷ Hi Nuyệt cười rộ lên.

Thiết Quý Hoành tức giận, liếc cô một cái, nói: “Anh chưa nói hối hận về việc quen biết em. Không phải em sớm đã nhìn rõ cô gái Úy Mẫn Nhi này ư, bây giờ bị cô ta hãm hại vãn khá tốt hơn so với việc bị đâm hai dao sau lưng. Hơn nữa lần này nhân họa đắc phúc, thực lực có chỗ tăng lên, quen biết em là may mắn.”

Kỷ Hi Nguyệt nội tâm một hồi, nhìn người đàn ông Thiết Quý Hoành này. Mặc kệ trước đó cô chán ghét anh ta thế nào, anh ta vẫn đối xử với cô thật sự không tệ, không nói đến không tổn thương cô mà còn vì cứu cô mà bị thương, còn bị cô liên lụy, thật sự hơi có lỗi với anh ta.

“Tiểu Nguyệt, khi nào lại giúp anh tăng cấp một chút?” Ánh mắt Thiết Quý Hoành sáng lên, nhìn Kỷ Hi Nguyệt.

“Bây giờ có thể, có điều đoán chừng sẽ không tăng được bao nhiêu.” Kỷ Hi Nguyệt cười một cái: “Em tự luyện hóa không ít.”

“Một chút cũng được. Mấy năm nay anh không tiến triển tí gì, em giúp anh tăng một chút thì có lẽ anh sẽ tự mình thăng cấp được. Anh luôn cảm thấy có một rào cản, chỉ cần phá vỡ rào cản này, anh hẳn có thể mạng hơn chút nữa.” Thiết Quý Hoành nói.

Kỷ Hi Nguyệt gật đầu, cười nói: “Vậy được rồi, tranh thủ giúp anh tăng lên một tí.”

“Không sao, nỗ lực hết sức.” Thiết Qúy Hoàng vội ngồi xuống, Kỷ Hi Nguyệt lần nữa tăng lên cho anh ta. Chỉ là cô kiểm soát thành thạo, lại cho anh ta tăng cường.

Sau khi thu công, Thiết Quý Hoành mặt mày hớn hở, nói: “Đừng cho bạn trai của em biết, nếu không anh ta lại nổi máu ghen. Thật ra anh biết anh vĩnh viễn không thể vượt qua anh ta, nhưng không muốn bị bỏ lại phía sau quá nhiều, đều là gia chủ thì có hơi mất mặt. Ha ha, Tiểu Nguyệt, em hiểu ý anh đúng không?”

“Hiểu, đàn ông các anh chính là sĩ diện.” Kỷ Hi Nguyệt tức giận, trừng mắt một cái.

Chương 1179: Anh ta sống rất mệt mỏi

Thiết Quý Hoành cười ha ha, đột nhiên thu lại nụ cười, nói: “Tiểu Nguyệt, em biết Triệu gia có ngũ đại nguyên lão, gia chủ có tứ đại ám vệ không?”

“Biết, anh Hàn từng nói qua.” Kỷ Hi Nguyệt gật đầu: “Sao vậy? Sao anh biết rõ vậy?”

“Em quên bác gái của Triệu Húc Hàn là người của Thiết gia anh hả?” Thiết Quý Hoành trợn mắt trừng một cái.

“Bí mật này cũng nói với anh luôn hả?” Kỷ Hi Nguyệt lập tức cảm thấy nghi ngờ có phải Thiết Hồng Nương bán đứng Triệu gia không.

Thiết Quý Hoành cười nói: “Dù sao cũng là người Thiết gia, huống hồ anh là gia chủ Thiết gia, còn là người luyện khí công, hơn nữa mối quan hệ của anh và bà cô cũng không tệ lắm.”

Kỷ Hi Nguyệt bĩu môi, nói: “Anh rốt cuộc muốn nói gì?”

“Anh muốn nói thật ra Triệu gia chủ sống cũng không được thoải mái và tự do.” Thiết Qúy Hoàng thở dài, “Cuộc sống của anh ta càng mệt mỏi hơn anh.”

Trong lòng Kỷ Hi Nguyệt đau nhói, nói: “Anh Thiết, anh nói rõ ràng chút đi.”

“Em biết ngũ đại nguyên lão không phải là người Triệu gia không? Mặc dù mỗi người đều mang họ Triệu, được Triệu gia nuôi lớn, nhưng thật ra bọn họ đều được chọn ra từ trong ám vệ bên cạnh gia chủ. Lúc trước là để giúp đỡ gia chủ Triệu gia phát dương quang đại Triệu gia, nhưng bây giờ cảm giác không giống vậy. Nguyên lão có quyền lợi chí cao vô thượng, trái lại kiềm hãm gia chủ, việc này dường như hơi quá mức.” Thiết Quý Hoành nói.

Thật ra, Kỷ Hi Nguyệt cũng cảm thấy quy tắc này không quá hợp lẽ thường, người Triệu gia chân chính còn phải chịu các nguyên lão chế ước, không phải các nguyên lão nên nghe lệnh Triệu gia chủ ư?

Nguyên lão có thể có quyền lợi lớn hơn, nhưng cũng không thể cao hơn gia chủ Triệu gia, vậy chẳng phải Triệu gia sẽ trở thành của những nguyên lão còn gì? Nếu những nguyên lão có dị tâm, liên hợp lại, vậy Triệu gia chẳng phải sẽ trực tiếp sụp đổ?

Kỷ Hi Nguyệt cũng không biết tổ tiên Triệu gia lúc trước suy nghĩ suy chế quản lý này thế nào, tình cảm cũng quá cao thượng rồi.

“Tiểu Nguyệt, nếu em và Triệu gia chủ lưỡng tình tương duyệt, anh cảm thấy em có thể giúp Triệu gia thay đổi quy củ này một chút.” Thiết Quý Hoành nói: “Anh hi vọng Triệu gia chủ có thể sống thoải mái hơn.”

Kỷ Hi Nguyệt nhìn anh ta, không rõ vì sao anh ta đột nhiên nói những việc này.

“Em đừng nhìn anh như vậy, anh không có ác ý, chỉ cảm thấy sự xuất hiện của em có thể là sự thay đổi của Triệu Húc Hàn. Không phải em muốn anh ta hạnh phúc đó sao?  Mà em bây giờ lại có thực lực và năng lực, đại khái có thể cải cách những quy tắc cũ của Triệu gia.” Thiết Quý Hoành nói.

“Thật ra anh có thể nói cho em một bí mật. Mặc dù cái chết của mẹ Triệu gia chủ có liên quan đến Triệu Hoành Tài, nhưng sau này có nhiều người chết cũng là vì mệnh lệnh của nguyên lão Triệu gia, vì bọn họ cảm thấy một cái mạng của mẹ Triệu gia chủ không là gì, nhưng Triệu Hoành Tài phải được bảo vệ. Ở lập trường của bọn họ là đúng, Triệu Hoành Tài là người Triệu gia, nhưng chẳng lẽ mẹ của Triệu Húc Hàn không phải người Triệu gia? Bà ấy sinh ra người con trai ưu tú như vậy, không phải càng nên nhận được sự tôn kính ư?”

Lời nói của Thiết Quý Hoành làm sắc mặt Kỷ Hi Nguyệt đại biến, hai người tập tức cùng quay đầu về phía cửa ra vào.

Cửa bị đẩy ra, Triệu Húc Hàn một thân âm lãnh, sắc mặt hung ác nham hiểm đứng ở cửa ra vào.

“Anh Hàn.” Kỷ Hi Nguyệt vội vã đi qua, cô không ngờ Triệu Húc Hàn nghe được.

Thiết Quý Hoành hơi lúng túng, nói: “Triệu Húc Hàn, anh lại đặc biệt học được thói nghe lén rồi.”

“Cậu chủ.” Tiêu Ân cũng nghe được tất cả, anh ấy không biết vì sao Thiết Quý Hoành lại nói ra khi anh ấy ở đó, có lẽ là tin tưởng anh ấy, hoặc để anh ấy biết nỗi khổ tâm của cậu chủ.

Triệu Húc Hàn như một cương thi cứng đờ đi vào, ánh mắt nhìn chằm chằm Thiết Quý Hoành, Kỷ Hi Nguyệt còn tưởng anh muốn phát cáu. Kết quả Triệu Húc Hàn thả lỏng cơ thể xuống.

Chương 1180: Anh nói thật

Triệu Húc Hàn nhìn Thiết Quý Hoành, nói: “Thiết gia chủ muốn nói nhỏ với bạn gái của tôi, tôi dĩ nhiên phải nghe lén, xem thử anh còn có dã tâm không.”

Thiết Quý Hoành và Kỷ Hi Nguyệt đều sửng sốt, Tiêu Ân cũng ngẩn người.

Ngay sau đó, Triệu Húc Hàn kéo Kỷ Hi Nguyệt đến ngồi ở ghế sô-pha lớn đối diện Thiết Quý Hoành, nói: “Nói đi, tôi cũng muốn nghe xem Thiết gia chủ anh biết bao nhiêu chuyện của Triệu gia tôi.”

Thiết Quý Hoành vô cùng lúng túng, nói: “Khụ khụ khụ, thật ra thì tôi biết không nhiều, nhưng bà cô của tôi biết không ít. Vì tôi từ nhỏ đã có hứng thú với Triệu gia, sau này, sau khi phát hiện ra anh, tôi càng hứng thú. Cho nên mỗi năm, lúc bà cô tôi về nhà mẹ đẻ, tôi đều sẽ quấn lấy để bà ấy kể vài chuyện về Triệu gia cho tôi nghe.”

“Bà cô tôi biết tôi là người tu luyện khí công, cho nên cũng nói một vài chuyện bí mật với tôi.” Thiết Quý Hoành tiếp tục cười mỉa, nói.

Triệu Húc Hàn liếc nhìn anh ta một cái, nói: “Vừa nãy anh nói thật hả?”

“Hả!” Thiết Quý Hoành cả kinh, “Ừm ừm, đương nhiên, sao tôi có thể nói dối Tiểu Nguyệt được.” Nói xong, anh ta liếc mắt khinh bỉ Triệu Húc Hàn.

Ánh mắt Triệu Húc Hàn như kiếm, trực tiếp quét qua anh ta một cái, nói: “Lúc tôi đang tra xét nguyên nhân cái chết của mẹ tôi thì cũng đã chết rất nhiều người, đều là vì đám người gọi là nguyên lão? Không phải Triệu Hoành Tài và Thiết Thiên Hoa?”

“Khụ khụ, hẳn là vậy, không thể cam đoan không có phần của bọn họ, nhưng đám người nguyên lão chắc chắn phải bảo vệ Triệu Hoành Tài.” Thiết Quý Hoành nói.

“Bà cô của anh làm sao biết được? Bà ấy biết, sao cha tôi có thể không biết?” Triệu Húc Hàn nhìn chằm chằm anh ta.

Thiết Quý Hoành liếc một cái, nói: “Cha của anh tất nhiên cũng biết, chẳng qua không biết Triệu Hoành Tài là hung thủ sát hại mẹ anh, nhưng người chết sau này là nguyên lão nhúng tay để cha anh biết ông ấy cũng không thể tra, anh cũng không thể tra, hiểu không?”

Triệu Húc Hàn nheo mắt, một tay cũng đã siết chặt.

“Tôi sớm biết nhất định có người muốn cản trở tôi và cha tra tìm hung thủ, nhưng thế nào cũng không ngờ tới là nguyên lão.” Giờ Triệu Húc Hàn mới biết chẳng trách được cha anh sau này cũng ngăn cản anh, là vì cha biết đám người nguyên lão đang cản trở.

Mà hai cha con sao có thể đấu lại nguyên lão? Cho nên, vì để bảo vệ anh, cha anh khuyên can anh không được tra nữa, muốn anh trở nên mạnh mẽ, trước hết phải ngồi vững vị trí gia chủ.

Chỉ là bây giờ ngồi vững vị trí gia chủ, vậy có lợi ích gì? Đám nguyên lão muốn bảo vệ Triệu Hoành Tài thì nhất định sẽ khiến cho mẹ anh chết không nhắm mắt, mà anh có thể đối phó với nguyên lão không?

Kỷ Hi Nguyệt tức giận, nói: “Mấy nguyên lão này cũng thật quá đáng, mạnh của mẹ anh không phải mạng hả, vì một Triệu Hoành Tài mà lại xen vào? Còn giết nhiều người vô tội như vậy? Mấy lão già này đều đáng chết!”

Bạn đang đọc truyện mới tại Ghien.truyenchu. Vào google gõ: Truyện Azz để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Danh sách truyện HOT