Lọc Truyện

Độc Tôn Thiên Hạ

Hiện tại website cần kinh phí duy trì nên hiện Quảng cáo ! Mong các bạn ủng hộ để bọn mình tiếp tục phát triển nhé

Ánh mắt Đường Chính bình tĩnh không chút gợn sóng, thản nhiên nói: “Với cao thủ mà nói, từ trước đến nay chưa từng có cái gọi là phá vỡ hiệp nghị”. 

“Chẳng qua chỉ là thay đổi vài nguyên tắc mà thôi”. 

“Đại ca, huynh thật sự rất oai nha!” 

Trên đường về nhà, Tùy Báo nhe hàm răng ố vàng, luôn miệng xoay quanh Diệp Thần Phi nói. 

“Hai cái nhà chó đó, một kẻ dối trá muốn chết, tên thì thích làm ra vẻ cao cao tại thượng, nhìn thôi cũng thấy ngứa mắt rồi!” 

“Hôm nay sảng khoái thật đó!” 

Tùy Báo hết sức xúc động. 

“Lão ngũ, chuyện nhỏ mà thôi, bình tĩnh”, Diệp Thần Phi bất đắc dĩ nói. 

“Bình tĩnh không được á!”, mặt Tùy Báo đỏ ửng lên: “Huynh không biết đâu, trước kia khi đệ đi theo lão gia chủ, lần nào gặp hai nhà đó cũng ôm một bụng tức về nhà”. 

Tùy Báo nói xong lại phát hiện lời của mình có gì đó không đúng, vội vàng ngậm miệng lại. 

Lão gia chủ chính là phụ thân Diệp Thần Phi, tên Diệp Chấn Quang. 

Đầu năm nay, ông ấy xâm nhập đỉnh núi cao Thanh Cổ, bất hạnh bỏ mạng trong miệng yêu thú. 

Mà các huynh đệ của Diệp Chấn Quang đều đã lùi ra sau màn, vì vậy theo tổ huấn, Diệp Thần Phi mới trở thành gia chủ nhà họ Diệp. 

“Đại ca, xin lỗi huynh, miệng ta thối quá”, Tùy Báo áy náy nói. 

“Không cần phải để ý quá đâu”, Diệp Thần Phi phất tay áo. 

Với phụ thân Diệp Chấn Quang, hắn cũng không có quá nhiều kí ức, tất nhiên cũng không có tình cảm sâu đậm gì. 

Nhưng suy cho cùng, đó cũng là người thân nhất của thân thể này. 

“Chuyện đó điều tra tới đâu rồi?”, Diệp Thần Phi hỏi. 

Từ khi Diệp Chấn Quang bỏ mạng, Diệp gia vẫn luôn điều tra về đoạn thời gian đó, nhưng vì nó nằm ở quá sâu trên đỉnh núi cao Thanh Cổ, nơi đó có địa hình phức tạp, yêu thú mạnh mẽ nhan nhản khắp nơi, việc điều tra vẫn gặp khó khăn. 

“Có quá ít tin tức hữu dụng”, Diệp Tùy Báo nói: “Căn cứ vào những dấu vết ở hiện trường, lão gia chủ đã bất ngờ gặp phải một con huyết sát hổ, nên ông ấy mới…” 

Huyết sát hổ, yêu thú lục phẩm thượng đẳng, thực lực có thể sánh ngang với người từ Nguyên Anh đến Xuất Khiếu kỳ, cảnh giới Kim Đan như Diệp Chấn Quang ắt hẳn không phải là đối thủ của nó. 

Hơn nữa loại yêu thú đó cũng không thể là thứ nhà họ Lý hay nhà họ Đường sắp đặt, bọn họ vẫn chưa đủ trình để sử dụng huyết sát hổ. 

Vì vậy, nhìn thế nào cũng thấy đây chỉ là một tai nạn ngoài ý muốn. 

Điều duy nhất bất thường là nơi Diệp Chấn Quang đến không thể xuất hiện loài huyết sát hổ này, vì vậy Diệp gia mới phải điều tra chi tiết. 

“Bỏ đi, đã là chuyện quá khứ cả rồi”, Diệp Thần Phi nói: “Hôm nào đó ta sẽ đích thân đi một chuyến, để xem rốt cuộc là chuyện gì xảy ra”. 

“Đại ca, không được đâu. Khó lắm chúng ta mới có chút khởi sắc, huynh không thể xảy ra chuyện gì được!”, Tùy Báo lớn tiếng nói. 

Diệp Thần Phi bất đắc dĩ: “Yên tâm đi, chỉ là một con huyết sát hổ thôi mà”. 

Để Tùy Báo không tiếp tục nói nữa, Diệp Thần Phi chuyển chủ đề: “Đúng rồi, bây giờ Tùy Hổ đang đau ốm trên giường, đệ phải trông coi việc tu luyện của mấy tiểu tử kia đấy nhé”. 

“À”. 

“Không thành vấn đề!”, Tùy Báo nói: “Mấy ngày trước nhị ca đưa rất nhiều tài nguyên tu luyện đến chỗ bọn đệ, mọi người định xây dựng một hồ thối thể, mười phòng tu luyện có khắc tụ linh trận, cùng với mười con rối gỗ thực chiến, cọc ảo ảnh huấn luyện thân pháp, vạn kiếm sát trận và luyện thêm tâm huyễn trận”. 

“Tuyệt thật, cứ tiếp tục thế này, đệ cảm thấy Diệp gia sắp biến thành thánh địa rồi!” 

Diệp Thần Phi bĩu môi, thánh địa đâu có nghèo nàn như vậy. 

“Làm tạm như thế đi, hơn một tháng nữa, chuyện ở biên giới cũng đã xong kha khá rồi, không thể để họ nhàn rỗi được, hung hăng thao luyện bọn họ cho ta”. 

Khóe miệng Tùy Báo nhếch đến tận mang tai: “Đại ca yên tâm, đệ sẽ không nương tay với họ đâu!” 

Hai người quản lý vũ lực của Diệp gia là Diệp Tùy Hổ và Diệp Tùy báo, căn bản là một người chính nghĩa, kẻ là phản diện, bây giờ phản diện đã nằm trên giường, đám nhóc kia về chắc sẽ bị hành tới khóc. 

Ha ha, cảnh tượng đó cũng khá là thú vị. 

Thời gian trôi qua. 

Thành Vân Tiêu ngày càng náo nhiệt. 

Một lượng tu sĩ khổng lồ chen chúc tìm tới, phố lớn ngõ nhỏ là tiếng người ầm ĩ. 

Tửu lâu, khách điếm đều chật ních, cửa hàng ăn nên làm ra, cả mấy thứ như thanh lâu, sòng bạc đen cũng kín người hết chỗ. 

Một lượng lớn tài phú lăn qua lộn lại trong thành Vân Tiêu. 

Rất nhiều tu sĩ cảm thấy kỳ quái, khoảng thời gian này đâu có lễ tiết gì đặc biệt, sao tự dưng lại có nhiều tu sĩ tìm đến đây như thế. 

Không ai biết chuyện gì, đoạn hội thoại của bọn họ đều nhắm thẳng đến Diệp gia. 

Chuyện là, vì đủ các loại hành động của Diệp gia, nên các tu sĩ này mới nghe tin, lập tức kéo nhau tìm đến. 

Bạn đang đọc truyện mới tại ghien_truyen_chu.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Danh sách truyện HOT