Lọc Truyện

Đông Hoang Thần Vương - Trần Thiên Hạo

Hiện tại website cần kinh phí duy trì nên hiện Quảng cáo ! Mong các bạn ủng hộ để bọn mình tiếp tục phát triển nhé

 “Còn dám tìm người tới giúp sao? Để tao xem mày có thể tìm được ông lớn nào tới ra mặt cho mày. Đừng tưởng tao không biết mày chính là đứa làm môi giới nhà cửa ở Long Phượng Gia Viên. Tao từng đến đấy xem nhà rồi”.  

 

“Tao cũng không sợ nói cho mày biết, hôm nay cho dù có là sếp Châu của mày tới cũng phải nể mặt tao”.  

 

Người kia có thái độ cực kỳ kiêu căng ngang ngược, bản thân cũng có vốn liếng để khinh thường người khác. Bởi vì anh ta chính là con trai của trưởng lão nhà họ Lưu ở Nam Thành, Lưu Đông.   

 

Bây giờ nhà họ Lưu dựa vào quan hệ của Lưu Tiểu Nguyệt và Trần Thiên Hạo, có thể hô mưa gọi gió. Cả đất Nam Thành đều biết nhà họ Lưu và nhà họ Trần có quan hệ mật thiết với nhau.  

 

Không một ai dám to gan chọc vào bọn họ. Vì thế, một vài con em nhà họ Lưu ra ngoài đối nhân xử thế đều phách lối hơn rất nhiều.  

 

Cho dù là cảnh sát bảo vệ an ninh trật tự tới cũng không làm gì được.  

 

Hoa Tiểu Bình say rượu, lại còn đi ra giữa lòng đường, phải gánh hết toàn bộ trách nhiệm, cảnh sát cũng chỉ có thể bảo hai bên tự thương lượng giải quyết với nhau.  

 

Đám đông tụ tập hóng hớt ngày một đông. Hoa Nhụy muốn đi lại bị Lưu Đông gọi người tới chặn đường.  

 

Cô ta đau khổ cầu xin.  

 

“Xin anh thương xót cho tôi, chuyện bồi thường để sau hẵng nói được không? Bố tôi đang cấp cứu ở bệnh viện, tôi phải đi xem thế nào. Ông ấy là người thân duy nhất của tôi, hu hu…”  

 

“Mày chỉ có một người thân thì sao? Tao cũng chỉ có mỗi chiếc xe này thôi. Mày nhất định phải bồi thường cho tao, không thì đừng hòng rời đi nửa bước”.  

 

Lưu Đông lạnh lùng nói.  

 

Anh ta trông thấy bộ dạng tuyệt vọng tột độ của Hoa Nhụy, hai mắt bỗng sáng rực lên.  

 

Bước tới gần cô ta.  

 

“Tao cũng không phải người máu lạnh như vậy. Hay là thế này đi, cô em theo tao vài đêm, tao sẽ cho hoãn lại việc bồi thường. Cô em cũng có thể đến bệnh viện chăm bố, thấy thế nào?”  

 

Nói xong, anh ta nhìn lướt qua người cô ta một lượt, vẻ mặt xấu xa.  

 

“Không, anh đừng có mơ”.  

 

Nhụy Hoa gạt nước mắt, cả giận hét ầm lên.  

 

“Lát nữa bạn tôi sẽ tới đây. Anh ấy sẽ giải quyết”.  

 

“Bạn của mày? Mày nghèo rớt mùng tơi lấy đâu ra bạn?”  

 

“Hừ!”  

 

“Tao sẽ chống mắt đợi bạn mày đến, xem nó có thể bồi thường nổi không”.  

 

Đám người xung quanh cũng bắt đầu chỉ trỏ, trách móc Lưu Đông. Thế nhưng anh ta có xe hơi mấy triệu, bọn họ cũng không dám can thiệp nhiều.  

 

Đúng lúc này.  

Bạn đang đọc truyện mới tại ghien_truyen_chu.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Danh sách truyện HOT