Lọc Truyện

Dụ Dỗ Anh Rể Ngoại Tình (H)

Hiện tại website cần kinh phí duy trì nên hiện Quảng cáo ! Mong các bạn ủng hộ để bọn mình tiếp tục phát triển nhé

Ước chừng nửa giờ sau, hai người mới trở về vị trí, mặc dù phía sau có người giúp đỡ rượu, Sơ Uyển nhìn như cũng có chút say rượu, khuôn mặt đỏ bừng, mềm mại vô lực tựa vào trong ngực Lục Trạch.

Liễu Minh Hoa đau lòng bảo bối không thôi, thấy tay chân Sơ Uyển có chút lạnh lẽo, liền đụng vào Sơ Niệm, ý bảo cô cởi áo đưa cho Sơ Uyển. Sơ Niệm trong lòng hừ lạnh một tiếng, hiện tại bà không còn lo lắng mọi người nhìn thấy trang phục không ra thể thống của cô sao?

Sơ Uyển ngồi xuống một hồi lâu cũng dần hồi phục lại, chỉ là màu đỏ bừng trên mặt vẫn chưa thấy phai nhạt, trưởng bối trong nhà đương nhiên cảm thấy lo lắng, sợ cô uống nhiều nên khó chịu. Thân là vị hôn phu của Sơ Uyển, Lục Trạch tự nhiên gánh vác trách nhiệm chiếu cố cho cô.

Chỉ là khi giúp Sơ Uyển hai chân vô lực rời đi, Lục Trạch lại đột nhiên ném áo vest của anh cho Sơ Niệm, lúc đi ngang qua cô, giống như vô tình nói một câu: "Có chút lạnh, em dùng cái này khoác tạm một chút."

Vải vóc trơn trượt lướt qua hai chân cô, chỗ Sơ Niệm ngồi đối diện với cửa điều hòa, vừa rồi lúc cởi áo khoác cho Sơ Uyển, tự nhiên cũng cảm nhận được một cỗ hàn ý thấm người. Lúc này có một chiếc áo khoác nặng nề khoác lên hai chân mình, quả thật có thể giảm bớt sự lúng túng vừa rồi, chỉ là Sơ Niệm lại không có chút chần chờ, trực tiếp ném áo vest của Lục Trạch qua chiếc ghế trống ở bên cạnh.

Đỡ Sơ Uyển đến phòng nghỉ, Lục Trạch nới lỏng cà vạt, lại thoáng phiền não cởi thêm mấy cái cúc áo, nhìn Sơ Uyển say rượu mơ mơ hồ hồ ngồi trên sô pha, cũng không có dự định đi qua chiếu cố cô, dù sao Lục Trạch chưa bao giờ hầu hạ ai, cho dù người này là vị hôn thê của anh.

Liễu Minh Hoa đi theo phía sau nhìn hai người giữ khoảng cách như thế thì há miệng như muốn nói cái gì, nhưng cuối cùng cũng không dám nói, chỉ gọi nhân viên phục vụ đưa một ly nước mật ong tới.

Dùng dư quang nơi khóe mắt thoáng nhìn thấy Lục Trạch đột nhiên đứng dậy, Liễu Minh Hoa theo bản năng nhìn qua, cũng tiện thể nhường vị trí đứng trước mặt Sơ Uyển, bà cho rằng anh muốn đi qua chăm sóc Sơ Uyển, nhưng không phải, anh thậm chí ngay cả một lời nói cũng không lưu lại liền rời đi, giống như người nằm trên sô pha không hề liên quan gì đến anh.

Gần như đến khi tân khách trong tiệc rượu đi được một nửa, mới thấy Lục Trạch tiến vào, trên người mang theo chút mùi thuốc lá còn chưa kịp tản đi, Sơ Niệm theo bản năng nhíu nhíu mũi, cảm giác đắng chát trong miệng càng thêm nồng đậm, nếu không phải lúc này không thích hợp, sợ là cô sẽ nhịn không được hỏi vị anh rể này xin một điếu hút thuốc.

Tầm mắt thoáng nhìn thấy dấu son môi dính trên cổ áo anh, trong mắt cô hiện lên một tia thần sắc đùa giỡn, giương mắt thấy Lục Trạch cũng đang nhìn cô, Sơ Niệm khẽ nhếch khóe miệng, là một nụ cười lễ phép nhưng xa cách, sau đó đưa qua áo vest khi nãy đặt ở chỗ trống: "Anh rể, cám ơn áo khoác của anh. ”

Hai từ "anh rể" khiến mí mắt Lục Trạch giật giật, luôn cảm thấy trong cách xưng hô này của cô có rất mùi vị.

Đèn đường vừa lên, một bữa tiệc đính hôn "khách chủ tận hoan" rốt cục cũng kết thúc.

Lúc Lục Trạch lên xe rời đi, hiển nhiên cũng quên mất vị hôn thê của anh đang còn ở trong phòng nghỉ. Trợ lý Phương Vũ ngồi trên ghế phụ nhìn ông chủ nhà mình, do dự có nên mở miệng nhắc nhở anh rằng Sơ Uyển tiểu thư vẫn còn ở trong khách sạn hay không, nhưng tầm mắt chạm đến sắc mặt Lục Trạch, lại thức thời ngậm miệng lại, dù sao lần đính hôn này cũng không phải ý nguyện của ông chủ.

Lục Trạch ngồi trên ghế sau nhắm mắt nghỉ ngơi, một lát sau mới chậm rãi mở mắt ra, mái tóc lộn xộn, sắc mặt cao thâm khó lường, còn có một thân khí tức phóng đãng bất kham kia, mặc sức lan tỏa. Đầu lưỡi chống lên hàm, cảm giác thèm thuốc lá hôm nay thật sự lớn đến mức khiến anh cảm thấy khó hiểu.

Bạn đang đọc truyện mới tại ghientruyenchu.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Danh sách truyện HOT