Sau buổi học đó , đến giờ ăn tối xuất kì tích đó là............NÓ KHÔNG CHỊU XUỐNG ĂN CƠM ( wow nó bỏ cơm kìa , vì sao v ta đọc đi rồi biết nha haha * xl vài giây điên của con t/g*) Hắn , cả bộ tam cả người làm đều không tin cái việc nó bỏ cơm . Nó xem cơm còn hơn cả mạng sống vậy mà hôm nay nó bảo là bận không ăn cơm. Ai cũng thắc mắc mà không dám mở miệng hỏi hắn . Cả nhà ăn cơm trong yên lành , 10h , nó bảo là bận nên không dạy hắn tập được hắn cũng làm theo .
Vừa bước vào phòng thấy nó đang loay hoay làm cái gì đấy , nghe tiếng cửa nó liền dấu ra sau lưng không cho hắn thấy . Hắn nhíu mày thắc mắc , tò mò :
-dấu cái gì đó , tại sao hôm nay không xuống ăn cơm ?? _hắn vừa nới lỏng cúc áo vừa hỏi nó
-à......à...ớ........không có gì chỉ là không muốn ăn cơm thôi à hì hì_nó cười , nói dối trắng trợn luôn hắn còn lạ gì nó nữa mà nói không muốn ăn cơm , xem cơm như mạng sống mà bảo không muốn ăn cơm , mày hắn nhìu lại
-bỏ đi dấu cái gì sau lưng?_hắn tháo thắt lưng quay sang hỏi nó
-không có gì hết xem nè _nó cầm 1 tay ở sau lưng , đưa 1 tay lên cho hắn xem -tay đây nữa nè có gì đâu_nó tráo tay cầm đồ rồi giơ tay còn lại có hắn xem
-2 tay _hắn nhìn nó
-à à không .....à....không được đâu_mắt nó nhìn lung tung ngước mặt lên trời
Hắn tiến lại gần phía nó , hắn tiến 1 bước nó lùi 1 bước , chạm tường nó hết cách đứng im như tượng luôn , hắn cùi xuống cười để , định quay người nó lại lấy cái vật nó dấu sau lưng thì...........1s 2s 3s NÓ ĐANG HÔN HẮN ,
Hắn bị nó gạt cũng hôn đáp lại nó , đây là cái cách duy nhất nó suy nghĩ được trong cái tình huống này , nó cố gắng lách ra phía bên ngoài , đè hắn vào tường , đang mân mê đôi môi nó , hắn bị nó rời môi đẩy ra có hơi luyến tiếc nhưng hắn cũng đành rời môi :
-xin lỗi lão đại cái này không cho ngài xem được , ngủ trước đi lát sau em sẽ về ngủ sau_nó thì thầm vào tai hắn , trước khi chạy đi còn hôn 1 cái nhẹ vào má hắn . Hắn lắc đầu cười chán nãn cũng thả cho nó đi . Bóng nó khuất dần sau cửa , hắn mới lấy khăn đi vào nhà tắm . Sau khi nó chạy khỏi phòng liền vọt ra sau khuôn viên , nơi đây rất rộng trồng rất nhìu loại hoa hiếm , phía chính giữa khuôn viên có cái xích đu trắng , nó tiến lại ngồi trên đó , lấy đồ nó dấu ra :
-xém tí bị lão đại bắt gặp rồi , phù may quá_nó thở phào nhẹ nhõm bắt tay vào làm
Lắp ráp , cắt , đục , khoan đủ thứ đột nhiên :
-ấy , rơi mất con óc trên phòng rồi ashhiiiiiii, chán quá à_nó nói rồi để đồ ở đó chạy lên phòng , thấy đèn không mở nó cứ tưởng hắn ngủ rồi nên đẩy cửa nhẹ nhàng tiến vô bê trong mà đâu hay biết tất cả mọi hoạt động của nó đã được hắn thua vào tầm mắt . Nó tiến lại cái đèn ngủ bật đèn lên , hắn giả vờ nhắm mắt xem nó làm gì . Nó tìm hết dưới sàn thì không có , bò lăn bò lết hết căn phòng mà vẫn chưa thấy , bởi cái phòng quá to nên nó phải dùng tay sờ dưới sàn không chừa chỗ nào .
-á thấy rồi , ấy chết_nó mừng mà la to mà quên hắn đang ngủ đưa tay lên bụm miệng lại , cái con óc đó nó rơi trên giường gần cái chỗ hắn ngủ luôn , nó nuốt nước bọt ực ực tiến lại gần giường , cái giường to quá nên nó với không tới liền chồm lên giường , nó cố nhẹ nhàng nhất có thể , từ từ từ từ tiến lại giơ tay ra , gần nhặt được con óc rồi thì :
-oái aaaaaaaaa_nó la toáng lên , tay nó đưa tới để nhặt con óc thì bị hắn túm lấy kéo về phía hắn , bây giờ nó đã nằm gọn trong lòng hắn , hắn dùng 2 tay khóa tay nó lại , 2 chân thì kẹp hông và đùi cho nó khỏi vùng vẫy , môi khóa chặt môi , nó bây giờ chả khác nào con cá bị mắc lưới .
1 hồi sau khi thấy nó hô hấp khó khăn hắn mới chịu buông ra , trước khi buông môi nó ra còn mút mạnh 1 cái làm môi nó sưng tấy lên :
-oái lão đại làm cái gì vậy đau chết được sao không ngủ đi_nó nhăn mặt xoa xoa cái môi , tay nó đã đươc hắn nới lỏng
-không có em ngủ không được_hắn nhắm mắt vẻ mệt mỏi từ đầu lên cổ nó nỏi , nó bị đè dưới đầu hắn mà chả dám hó hé gì , giọng nó bị nhỏ lại bởi hắn đang đè nó :
-lão đại à thả ra đi nặng quá thở không nổi luôn nè_nó khó khăn phát âm , hắn thì rời đầu khỏi cổ nó , tiến lại cái eo nó , và cái đầu đã an tọa trên eo nó , eo nó trở thành cái gối cho hắn . Hắn biết nó đang bị thương nên cố gắng làm cái đầu nhẹ nhất có thể không để đụng vào vết thương
-ở đây ngủ với ta đi , làm gì mai hẳn làm _hắn nhắm mắt nói , nó thì chán nãn nói :
-lão đại à dù gì thì cũng để em đi dọn dẹp cái đã chứ_nó
-khỏi , ngủ đi mai dọn luôn 1 thể_hắn bá đạo ra lệnh
-ấy không được để dưới đấy thì mất hết làm sao coogn sức từ chìu đến giờ đấy_nó nói liền
-để gọi người làm dọn _hắn
-không được không được không được đụng vào chỗ đấy hỏng hết thì chết _nó lắc đầu tay xua xua
_hắn im lặng nhắm mắt ngủ mà chẳng nói tiếng nào_
-nào lão đại thả ra đi , dọn xong em sẽ lên ngủ với ngài được không_nó năn nỉ
-ừ nhanh lên không là cái chỗ đó vào xọt rác đấy_hắn thả eo nó ra cho nó ngồi dậy
-ok lão đại_nó hôn hắn vào môi rồi chạy xuống khuôn viên , tay không quên cầm theo con óc khi nãy .
Nó chạy xuống dọn dẹp tìm 1 chỗ kín mà dấu vào , xong xuôi nó chạy lên phòng hắn vẫn ngồi đó đợi nó , tay gác lên trán tựa vào thành giường . Nhắm mắt vẻ suy tư , nó mở cửa bước vào trèo lên giường ngủ , hắn cũng ôm nó ngủ luôn , hôm nay hắn đổi tư thế rồi . Đầu thì gối lên eo không bị thương của nó , tay ôm nó hơi nới lỏng , chân hắn thì khóa chân nó lại mà ngủ ngon lành..................