Lọc Truyện

Duyên Trời Định: Cậu Ba Anh Không Lối Thoát Đâu - Tống Hân Nghiên

Hiện tại website cần kinh phí duy trì nên hiện Quảng cáo ! Mong các bạn ủng hộ để bọn mình tiếp tục phát triển nhé

CHƯƠNG 1251

Nhìn thì như đang nhận sai, thế mà chỉ một câu lại nhẹ nhàng đổ hết tội về phía bọn họ.

Cứ như thể bọn họ đang gây sự vô cớ không bằng.

Quay sang nhìn vẻ chán ghét cùng nghi vấn trong mắt Tưởng Tử Hàn, Khương Thu Mộc xắn tay áo chuẩn bị nổi điên tại chỗ.

Nhưng đúng lúc này Tống Hân Nghiên lại nắm lấy cổ tay cô ấy, ấn cô ấy xuống.

Cuối cùng, bọn họ cũng chẳng so đo, nhưng trà xanh bạch liên hoa châm ngòi ly gián lại không có ý định muốn dừng lại.

Sở Thu Khánh ôn hòa mềm mại nhìn Tống Hân Nghiên: “Cô Tống, dì đã quỳ xuống xin lỗi cô rồi, cô đại nhân rộng lượng, nể tình dì ấy cũng chỉ là một bà nội yêu thương cháu gái, cô đồng ý đi. Đương nhiên, tôi cũng tin cô Tống thực lòng thích Minh Trúc, chắc chắn là vô tội mà, chỉ là quan hệ hai nhà chúng ta đã thế này rồi, Minh Trúc vẫn còn là một đứa trẻ, chẳng hiểu gì cả. Nhưng cô thì khác, cô là người trưởng thành, có thể suy nghĩ độc lập, thì hãy chủ động một chút, vạch rõ giới hạn với con bé, sau này đừng gặp con bé nữa. Như vậy đối với cô hay với Minh Trúc đều tốt cả, cũng tránh cho sau này cô Tống lại phải gánh tội vì loại chuyện như thế này…”

Lời này nói đến là tinh tế hiểu chuyện, nhưng ánh mắt nhìn về phía Tống Hân Nghiên lại tràn ngập cảnh cáo và khiêu khích.

Khương Thu Mộc tức tới bật cười.

Muốn không lập bài vị cho con ả đê tiện Sở Thu Khánh này cũng khó đấy.

Tống Hân Nghiên giữ chặt lấy Khương Thu Mộc đang nổi giận, vẻ mặt bình tĩnh lạnh nhạt, khóe miệng cong lên nhưng lại không có chút độ ấm nào: “Thế thì thực sự phải cảm ơn cô Sở đã nhọc lòng rồi. Nhưng cô là ba tôi hay mẹ tôi thế? Có tư cách gì, rồi có lập trường gì để chỉ đạo tôi nên làm như thế nào?”

Vẻ ôn hòa trên mặt Sở Thu Khánh lập tức cứng đờ.

Tống Hân Nghiên lạnh nhạt nói: “Nếu có thời gian lo chuyện bao đồng như vậy thì cô Sở vẫn nên quản lý tốt bản thân và cả…”

Cô liếc mắt nhìn Tưởng Tử Hàn bên cạnh, mỉa mai nói: “Người đàn ông của cô nữa! Đừng có suốt ngày nghe thấy tiếng chó nhà người ta sủa thì bản thân cũng cắn loạn theo như phát điên! Còn tôi ấy à, cây ngay không sợ chết đứng, tôi và Minh Trúc là bạn, giữa chúng tôi như thế nào, không liên quan gì tới mấy người hết. Đừng nói là một người mẹ kế như cô, cho dù có là mẹ ruột cũng không có quyền can thiệp vào quyền quan hệ xã hội bình thường của con mình. Huống hồ tôi còn chẳng có quan hệ gì với cô!”

Khí thế không kiêu ngạo cũng không tự ti của Tống Hân Nghiên khiến những người ở đây choáng váng.

Cũng chặn cho mặt Sở Thu Khánh đổi sắc xanh đỏ tím vàng, vô cùng khó coi.

Cô ta căm hận trừng Tống Hân Nghiên một cái, sắc mặt biến chuyển, vẻ căm hận trong mắt biến mất, thay vào đó là tủi thân và đáng thương.

“Tử Hàn, em…”

Cơ thể Tưởng Tử Hàn lạnh lẽo, ánh mắt không chút độ ấm như muốn giết người vậy.

Thấy tình thế không ổn, Cố Vũ Tùng vội vàng đi lên xen vào giữa mấy người: “Ui trời ơi, mọi người sao thế, đã nói đây là bệnh viện cần yên tĩnh rồi. Cô Sở, cô là người nhà, không chỉ không quan tâm tới cảm nhận của đứa trẻ mà cứ ở đây nói dông nói dài, có phải là không tốt lắm không?”

“Tôi…”

Lên google tìm kiếm từ khóa Ghiền truyện chữ (Ghien_truyen_chu_com) để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Danh sách truyện HOT