Lọc Truyện

Đừng Sợ! Có Anh Đây Rồi? (Gió Ấm Không Bằng Anh Thâm Tình) - Quý Noãn (FULL)

Hiện tại website cần kinh phí duy trì nên hiện Quảng cáo ! Mong các bạn ủng hộ để bọn mình tiếp tục phát triển nhé

“Huấn luyện viên A Linh, hai hôm nữa là Noel, chúng ta đi hẹn hò đi.” Trần Bắc Khuynh đã quen với sự phớt lờ của Phong Lăng, thấy cô chỉ đi đến cạnh bình nước uống cạnh tường lấy nước, anh ta quay lại nhìn cô, dịu dàng nói.

Phong Lăng kiên nhẫn lấy nước, lạnh lùng trả lời: “Tôi không đi, cậu bỏ cuộc đi, tôi không có hứng thú với cậu.”

Trần Bắc Khuynh nhướng mày, đặt bó hoa hồng đỏ lên bàn làm việc của Phong Lăng, sau đó quay người, đi tới gần cô:

“Tôi theo đuổi cô lâu như vậy, cô không nhìn ra được là tôi thật sự thích cô hay sao?”

Phong Lăng cầm chiếc cốc đã đầy nước, quay lại thấy Trần Bắc Khuynh đang đứng cạnh mình, nhíu mày: “Tránh ra.”

Trần Bắc Khuynh không tránh, vóc dáng cao lớn của người đàn ông hơn một mét tám lăm sừng sững trước mặt một người cao khoảng một mét bảy như Phong Lăng.

Dường như chỉ có lúc đứng từ trêи cao nhìn xuống Phong Lăng thế này, Trần Bắc Khuynh mới có cảm giác thật ra Phong Lăng cũng chỉ là một cô gái nhỏ chứ không phải là huấn luyện viên luôn lạnh lùng trước mặt anh ta.

Thấy Trần Bắc Khuynh không tránh đường, Phong Lăng lập tức nhìn đối phương hỏi: “Không lên lớp à? Lát nữa, nếu cậu mà đến muộn một phút thôi, tôi cũng sẽ xử lý theo tội trốn học.”

“Tôi cùng đi với cô.”

Phong Lăng cạn lời nhìn anh ta: “Rốt cuộc cậu muốn gì?”

“Tôi thích cô, muốn làm bạn trai của cô.” Trần Bắc Khuynh rất thẳng thắn, sau đó anh ta lại nhìn bả vai của Phong Lăng:

“Tôi rất xin lỗi chuyện quật ngã cô qua vai lần trước, tôi chỉ đứng ở góc độ của một người đàn ông muốn chinh phục muốn thử cảm giác có thể ‘khiêng? được cô lên, chứ không muốn làm cô bị thương. Nếu tôi đã làm cô bị đau thì cho tôi xin lỗi.”

Phong Lăng mím môi: “Không đau đớn gì cả, cậu nghĩ nhiều rồi. Cậu học rất khá, cũng không cần phải nói xin lỗi tôi, mau

về lớp chuẩn bị đi.”

Lúc Phong Lăng đang chuẩn bị quay người bỏ đi theo hướng khác, Trần Bắc Khuynh đã giơ tay, nắm lấy cổ tay cô: “A Linh, tôi cảm thấy rất tò mò về cô, một cô gái trẻ tuổi như cô rốt cuộc đã trải qua những chuyện gì mà lại có thân thủ tốt như vậy và lại có thể có tính cách trầm ổn, bình tĩnh như thế? Nếu cô không muốn kể về quá khứ của cô thì tôi cũng không để bụng nhưng có thể khiến cô có tính cách như vậy, chứng tỏ quá khứ của cô không hề vui vẻ gì. Bắt đầu từ bây giờ trở đi, tôi có thể cho cô hạnh phúc và niềm vui, hãy cho “anh một cơ hội được không?”

Đột nhiên Phong Lăng thấy hơi buồn cười.

Bạn đang đọc truyện mới tại Ghientruyenchu. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Danh sách truyện HOT