Lọc Truyện

Đừng Sợ! Có Anh Đây Rồi? (Gió Ấm Không Bằng Anh Thâm Tình) - Quý Noãn (FULL)

Hiện tại website cần kinh phí duy trì nên hiện Quảng cáo ! Mong các bạn ủng hộ để bọn mình tiếp tục phát triển nhé

Bay về nước tìm cô Văn?

Bình thường Văn Nhạc Tình về rất sớm, nhưng hôm nay tham gia cái gọi là giao lưu kia thì không biết đến bao giờ mới về được.

Phong Lăng chưa từng tham gia các buổi giao lưu nên cũng không rõ nó hoạt động ra sao.

Hơn chín giờ tối, Bác sĩ Văn lại xuất hiện lần nữa, thấy Văn Nhạc Tình vẫn chưa về thì hỏi thẳng Phong Lăng xem bây giờ Văn Nhạc Tình đang ở đâu.

Phong Lăng gọi điện thoại cho Văn Nhạc Tình, hỏi buổi giao lưu của cô ấy đang tổ chức ở đâu, Văn Nhạc Tình ở đầu dây bên kia hình như có uống rượu, bên cạnh cũng có không ít người, nam nữ đều có, bầu không khí rất sôi nổi. Sau khi nói địa chỉ xong thì cô ấy hỏi Phong Lăng là phải chăng cô định qua đây, Phong Lăng nhìn sắc mặt lạnh lùng của người đang đứng ở phía đối diện thì đáp lại rằng sẽ lái xe đến đón cô ấy rồi cúp máy.

“Cô ấy ở Club Lam Đình số 19 đường Đông Tương, tôi đi đón hay Bác sĩ Văn đi?” Lúc nói câu này, cô quan sát vẻ mặt của anh ta, rõ ràng anh ta không muốn để cô đi

Phong Lăng cũng lường trước được là Bác sĩ Văn mới từ Mỹ bay về, có lẽ cũng không có xe riêng ở đây, nên cô lập tức đưa chìa khóa xe của mình cho anh ta.

Bác sĩ Văn nhận lấy chìa khóa xe rồi nhìn cô: “Cô biết gì rồi?”

“Tôi chẳng biết gì cả, chỉ biết chị Văn là một cô gái rất tốt, mấy năm trước lúc tôi xảy ra chuyện ở căn cứ XI may mà có chị ấy ra tay giúp đỡ, nếu không có lẽ tôi đã chết ở ven đường rồi.”

Bác sĩ Văn nhìn cô một cái nữa, không nói gì thêm, rồi đi thẳng.

Club Lam Đình.

Trong phòng khách cỡ lớn, mấy vị giáo sư trẻ tuổi của Học viện Y khoa ngồi chung một chỗ với các học giả có chút tiếng tăm trong giới y học trong nước. Tuy đang uống rất vui vẻ, nhưng đo tính chất nghề nghiệp cùng tính cách của mỗi người nên suốt quá trình mọi người chỉ uống rượu tâm sự với nhau, vẫn chưa đến mức đánh bài hay hát karaoke, chỉ có vài người chạy sang phòng bên nhập sòng, còn trong phòng khách bên này chỉ có mùi rượu nồng nặc.

Văn Nhạc Tình cầm một chai Champagne, nghiêng đầu dựa lên vai của một người đàn ông trẻ tuổi, đôi má vì say mà đỏ ửng , cô mở to đôi mắt đong đầy men say lên rồi nói: “Đàn anh à, trước đây anh cứ nói em mãi, bảo rằng sớm muộn gì rồi cũng có ngày em sẽ từ bỏ. Nhưng em thấy từ năm mười sáu tuổi đến bây giờ, đã qua nhiều năm như thế rồi, chắc chắn có thể kiên trì lâu hơn lâu hơn nữa… Nhưng lần này hình như em thật sự muốn buông tay rồi…”

Người đàn ông trẻ tuổi mà Văn Nhạc Tình dựa vào ngồi yên trêи sofa không động đậy, lấy chai rượu trong tay cô ra rồi nói: “Bỏ thì bỏ thôi, uống rượu làm gì”

Văn Nhạc Tình nhắm mắt tựa đầu lên vai đối phương: “Ừm, nhiều năm rồi chưa uống, uống cạn một lần này, ngủ một giấc thật ngon, mọi chuyện sẽ kết thúc.”

“Đợi lát nữa anh đưa em về, có chuyện gì thì chờ em tỉnh rồi hằng nói.”

Bạn đang đọc truyện mới tại ghien_truyen_chu.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Danh sách truyện HOT