Lọc Truyện

Hai Thai Năm Bảo: Tổng Tài Bẫy Được Vợ Ngoan

Hiện tại website cần kinh phí duy trì nên hiện Quảng cáo ! Mong các bạn ủng hộ để bọn mình tiếp tục phát triển nhé

Chương 1778

“Tôi muốn thỏa thuận với Kỳ Thiên Nam” Bạc Tuấn Phong nói: "Anh ta giữ người của tôi thế nên tôi mới mời cô đến đây làm khách của tôi”

Sophia nghe xong, ánh mắt cô ta co rút lại.

"Thỏa thuận sao? Thỏa thuận gì?”

Hai chân của Bạc Tuấn Phong thoải mái thả xuống đất, ngón tay thon dài đặt trên bụng cô ta, không che giấu vẻ lạnh lùng trong mắt: "Con gái tôi đang ở trong tay Kỳ Thiên Nam. Tôi mời cô đến, không liên quan gì đến gia đình cô. Chỉ cần Kỳ Thiên Nam là được. Chỉ cần Kỳ Thiên Nam giao. người ra, cô có thể đi”

"Con gái anh?” Sophia ngẩn người một lát rồi nói: Dường như anh hiểu lầm gì rồi! Con gái anh không ở trong tay Kỳ...” Nói đến đây, cô ta đột nhiên nhớ tới cô gái nhỏ ở cạnh Kỳ Thiên Nam.

Thật khó để nói, cô bé đó là... “Đây không phải chuyện cô nên bận tâm” Mí mất của Bạc Tuấn Phong hơi rũ xuống, thậm chí không thèm nhìn đến cô †a: “Cô chỉ cần ngoan ngoãn ở lại đây bình an vô sự, những chuyện khác không liên quan tới cô”

Trong tiềm thức Sophia muốn phản kháng lại, nhưng thấy khóe miệng Bạc Tuấn Phong như bị kích động, chân mày nhíu lại, không che giấu cảm xúc.

Trong lòng cô ta không nhịn được trở nên run rẩy.

Cô ta từ từ ngồi xuống: "Vậy thì, ít nhất tôi cũng phải được ra ngoài đi dạo, bất cứ nơi nào, chứ không phải bị nhốt ở đây suốt” 

“Không”

“Anh có biết anh đang nói chuyện với ai không?” Sophia tức giận nói: “Anh nghĩ tôi là ai? Tôi là cô chủ của Tập đoàn Rothschild đấy!”

Bạc Tuấn Phong không hề nhúc nhích, những ngón tay thon dài đặt trên đầu gối bắt đầu gõ nhịp: "Thân phận của cô, và dòng tộc phía sau cô, tôi đã điều tra hết mọi thứ. Cô không cần nhắc nhở tôi về việc đó”

Sophia: “..”

Cô ta đột nhiên cảm thấy vô cùng khó chịu vì dường như cô †a không thể đưa ra bất kỳ món hời nào để thương lượng với người đàn ông này, trong lòng khó tránh khỏi lo lắng.

Cho đến khi ánh mắt của cô ta lại lướt qua khuôn mặt của Bạc Tuấn Phong.

Sophia cười ngọt ngào: “Đây là cách anh đãi khách sao? Vì anh cũng đã nói rằng tôi là khách của anh, vậy tại sao không ở cùng tôi cho bớt bưồn chán, tôi cũng sẽ không cảm thấy buồn chán như vậy!”

"ở cùng cô?” Bạc Tuấn Phong giêu cợt, chậm rãi đứng dậy: 'Cô dựa vào cái gì mà muốn tôi ở cùng cô?”

Xem cô ta như một vị khách cũng đã là nể mặt cô ta lắm rồi đấy.

Không ngờ cô ta còn có được tự tin như thế.

Bạn đang đọc truyện mới tại ghientruyenchu.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Danh sách truyện HOT