Lọc Truyện

Hào Môn Quý Phụ

Hiện tại website cần kinh phí duy trì nên hiện Quảng cáo ! Mong các bạn ủng hộ để bọn mình tiếp tục phát triển nhé

Tôi như đang ở trên mây, toàn thân đều bồng bềnh.

"Em dâu, lần đầu gặp em, chị cũng không biết nên tặng gì. Món quà nhỏ nhỏ này em chớ để ý nha. Mở ra xem xem có thích hay không?" Tôi liếc nhìn Úc Hoành, anh ấy gật đầu khích lệ tôi.

Tôi hồi hộp mở hộp quà.

Châu báu trang sức như muốn làm mù mắt tôi.

Bộ trang sức này mà là một món quà nhỏ?Thật sự là vô nhân đạo a! Thành thật mà nói, tôi thực sự không dám nhận.

Nhưng cậu em họ Úc Lâm, không biết lúc nào đã đứng cạnh tôi động viên: “Ai da, chị dâu, chị cứ nhận đi. Nhìn xem, chị xem chị đã giành được một hòn đảo rồi, có còn kém một bộ trang sức nữa không?".

Cậu ta vừa dứt lời, liền nhận được một cú kí mạnh vào đầu, Sunny liếc cậu ta nói: "Đừng có ăn nói linh tinh. Dọa em dâu của tôi, cậu bồi không nổi."

TÔI:"......"

Không chịu thua kém, mẹ chồng tôi liền tháo chiếc vòng ngọc trên cổ tay một cách liền mạch, cầm lấy tay tôi đeo vào, nhìn Sunny đầy tự hào: “Lúc trước ta đã hỏi con muốn tặng gì, nhưng con lại không chịu nói. Lén lén lút lút chuẩn bị trang sức châu báu. Còn may là ta còn giữ một tay.”

Úc Lâm giống như một bình luận viên tận tâm: “Chị dâu, chiếc vòng ngọc của thẩm thẩm là bảo bối vô giá.”

Làm ơn hãy để tôi im lặng, im lặng! Đại họa sĩ Thành Hiên đi tới, dường như anh ta không giỏi ngôn từ, đưa cho tôi một cuộn giấy: "Tôi không biết tặng gì cả, đây là tranh tôi vừa vẽ, mong em dâu nhận lấy."

Tôi run rẩy nhận lấy bức tranh từ tay anh ta, vui mừng xúc động không nói được lời nào.

Thành Hiên, thầy giáo thần tượng của tôi lúc học đại học! Tiếp theo, tôi nhận quà nhận đến nhũn cả tay.

Cuối cùng, khi mọi chuyện cũng kết thúc, mẹ chồng nhìn khuôn mặt bối rối của tôi thì cười nói: “Làm đứa nhỏ mơ hồ luôn rồi, con trai mau đưa con dâu quý báu của mẹ đi nghỉ ngơi đi. "

Úc Hoành nắm tay tôi nói: “Chúng ta lên lầu đi.” Úc Hoành nói trong lúc đánh boxing mồ hôi đổ toàn thân nên muốn đi tắm, bảo tôi đợi một lát.

Cuối cùng tôi cũng thoát khỏi những suy nghĩ vô nhân sinh, trong đầu tôi chỉ còn trôi nổi hai từ.

Tắm rửa.

Thế còn sau khi tắm xong thì sao? Tôi vẫn chưa sẵn sàng.

Hôm nay tôi vừa nắm tay Úc Hoành phải không? Đang suy nghĩ lung tung thì tiếng nước trong phòng tắm im bặt, tôi lo lắng co ro trên ghế sô pha.

“Thở đi.” Một mùi sữa tắm sảng khoái phả vào mặt tôi, theo sau là giọng nói của Úc Hoành.

Tôi chợt ngước mắt lên và bắt gặp đôi mắt đen sâu thẳm của anh.

Người ta nói, người có đôi mắt hoa đào đến cả khi nhìn chó cũng đều có tình, nhưng cách anh ấy nhìn tôi, phảng phất tích ra nước vậy, khiến trái tim tôi nhảy lên nhảy xuống như một con nai, không biện pháp để dừng lại.

Tôi ngoan ngoãn hít một hơi thật sâu để tránh bị ngạt thở mà chết.

"Em mệt mỏi cả ngày rồi, anh đã chuẩn bị sẵn đồ ngủ và khăn tắm cho em rồi, em đi tắm rửa và nghỉ ngơi sớm đi."

“Vâng” Tôi bước chậm rãi vào phòng tắm.

Sau khi tôi tắm xong đi ra, Úc Hoành vẫn đang ngồi trên sô pha, cởi quần áo, không hề khoa trương lộ ra cơ bụng.

Mặt tôi lập tức đỏ bừng.

Anh ấy xấu hổ ho một tiếng và nói: "Xin lỗi, khả năng cần sự giúp đỡ của em. Tôi không thể bôi thuốc lên lưng."

Tôi chậm chạp phản ứng lại.

Đúng vậy, hôm nay Úc Hoành bị bố ta đánh đập dã man, hiện tại hẳn bị thương rất nặng.

Nghĩ đến đây, tôi cảm thấy rất áy náy và đau lòng, tôi bước ba bước làm hai đi đến.

Tôi tò mò: “Vết thương này của anh... từ đâu mà có?”

Úc Hoành dường như không quan tâm lắm nói: “Một số bị động vật nhỏ vô tình làm bị thương, còn một số vết thương do lúc chiến đấu với bọn săn trộm để lại.”

Những kẻ săn trộm...những người đó không phải là người tốt.

Tôi biết Úc Hoành đang làm công tác từ thiện để bảo vệ động vật hoang dã, anh ấy không chỉ kêu gọi mà còn tự mình thực hiện.

"Thật ra..." Lời còn chưa dứt, tôi đột nhiên cảm giác được tấm màn lay động.

Tôi có chút sợ hãi nói: “Anh... nhà anh có nuôi mèo không?” 

Danh sách truyện HOT