- Nghe nói ngươi là Thái Thượng lão tổ của Côn Lôn Thần Tông nhưng ta nhìn ngươi cũng không có gì đặc biệt cả. Vừa lúc đó, tất cả mọi người đều bị thanh âm này làm cho ngây ngốc, thời điểm mọi người phóng tầm mắt nhìn tới mới phát hiện không biết từ khi nào tiểu tử này đã xách Tề Thiên lão tổ ra.
Trong tay hắn cầm một viên gạch trực tiếp đập vào mặt Tề Thiên lão tổ một cách rất bạo lực. Đồng thời hắn còn đánh một quyền vào mặt Tề Thiên lão
tổ nữa, Bắc Đẩu Bạo Huyết Quyền bạo phát khiến khuôn mặt Tề Thiên lão tổ bị sưng húp, nhìn qua vô cùng thể thảm.
Thái Thượng lão tổ Côn Lôn Thần Tông bị người ta xách trong tay tùy ý lăng nhục, chuyện này nói ra cũng đủ dọa chết người.
Bạch Thánh nhìn một màn trước mắt, lửa giận trong lòng cũng bị đốt cháy, hắn không nghĩ tới Thiên Địa Tông lại dám đối đãi với Thái Thượng lão tổ của Côn Lôn Thần Tông hắn như vậy.
Canh Dương Thiên đứng dậy nói.
- Bạch Thánh, nếu như ngươi muốn chiến thì Thiên Địa
Tông ta tiếp tới cùng, nhưng ngươi phải suy nghĩ cho kỹ hậu quả đấy.
-
- Ha ha...
Bạch Thánh cười lớn, trong mắt lập loè vẻ điên cuồng.
- Canh Dương Thiên, ngươi đã quên một danh hào khác của Bạch Thánh ta rồi thì phải, ngươi cho rằng Bạch Thánh ta sợ những hậu quả này hả?
- Ngươi...
Canh Dương Thiên khẽ nhíu mày, hắn chợt nhớ khi Bạch Thánh tiếp nhập Tiên Vương cảnh giới, hắn đã là một nhân vật điên cuồng, chưa bao giờ kiêng kỵ bất kỳ hậu quả gì.
- Ngươi sợ...
Bạch Thánh mở miệng khinh thường. Lâm Phàm nhìn Canh Dương Thiên thì phát hiện lão tổ thật có chút sợ, hình như có nỗi lo về sau.
Điên cmn rồi.
Đám cường giả đang vây xem cũng không biết nên nói cái gì nữa, sao Thiên Địa Tông lại có một tên đệ tử như vậy chứ? Tên này làm gì mà cứ thích gây thế nhỉ?
Hiện tại, bọn họ xem như đã hiểu, tiểu tử này xác thực có nội tình chứ không phải chơi, nếu không như thế sao hắn có thể bắt được Tề Thiên lão tổ chứ.
Chuyện khiến bọn họ cảm thấy kinh khủng chính là tiểu tử này lại dám đâm chết Thái Càn Thiên, hắn muốn làm chuyện nghịch thiên thì phải.
Hàn Quân Thiên nhìn Lâm Phàm, hiện tại hắn cũng không biết nên nói gì nữa rồi, tiểu tử này cũng quá biết cách tạo oanh động đi hơn nữa ra tay cũng quá nhanh, một câu cũng không nói đã đâm chết Thái Càn Thiên, chuyện này đã không thể dừng rồi.
- Lão tổ còn do dự cái gì nữa chứ, con đường tu luyện vốn là thích làm cái gì thì làm cái đó, ai không phục thì cứ đánh hắn, bọn họ đã thiếu một tên Thái Thượng lão tổ, chúng ta còn pải sợ cái gì?
Lâm Phàm vội la.
Hắn giờ đang cuống lên, phải tận dụng cơ hội tốt như vậy mới được, bằng không là thua thiệt lớn rồi.
Canh Dương Thiên vẫn do dự không quyết, vì chuyện này quá lớn sao có thể nói đánh là đánh, hơn nữa, trong lòng hắn cũng một hồi bị thương, hắn cảm thấy may mắn khi mình phát hiện đúng lúc, nếu như để tiểu tử này làm tông chủ thì Thiên Địa Tông còn không biến thành cỗ máy chiến tranh mới lạ, nhưng nói thật, hắn rất yêu thích tính cách của nó, chỉ có loại tính cách cường ngạnh như vậy mới có thể dẫn dắt tông môn phát dương quang đại.
Đương nhiên loại tính cách này có hai mặt, nếu không thành thần, sẽ sớm biến thành quỷ.
Bạch Thánh giờ lửa giận công tâm, đôi mắt tràn đầy nỗi uất hận nhìn chằm chằm đám người Thiên Địa Tông.