Rõ ràng chỉ là một con giun dế, nhưng dám khiêu khích uy nghiêm hắn.
Lâm Phàm chính là người không sợ trời không sợ đất,
mặc kệ ngươi có trâu bò như thế nào thì ta cũng không sợ, ta không phục thì ta đánh, ngươi không chết thì chính ta vong, nếu ta thấy ngươi lợi hại mà không dám làm gì ngươi, ta chịu nhục nuốt giận vào bụng, vậy cuộc sống trên đời còn có ý nghĩa gì nữa?
Tình huống lấy yếu thắng mạnh cũng không phải chưa từng xảy ra.
Xì xì!
Bạch Thánh vừa nói hai chữ, Lâm Phàm lại đâm Tề Thiên lão tổ một đao, loại người một lời không hợp liền đâm người khác như Lâm Phàm đã khiến Bạch Thánh nổi giận hoàn toàn.
Giờ Canh Dương Thiên cùng mấy vị Thái Thượng lão tổ khác không nói gì nhưng bọn hắn đang dùng thần thức trao đổi với nhau.
Bọn họ đang trao đổi nên phân chia đối thủ và phối hợp như thế nào nếu có giao chiến xảy ra.
Cuộc chiến của tiên vương không phải chuyện nhỏ, nhất định phải phân công rõ ràng.
Hàn Quân Thiên không biết gì đứng một bên nhưng đột bị thần niệm các lão tổ bao lại, các lão tổ muốn hắn lui về phía sau không muốn hắn tham chiến, vì hắn mới lên cấp, hơn nữa lại bị thương khá nặng, một khi bị cuốn vào chiến đấu, sợ không có bất kỳ tác dụng gì mà còn có nguy cơ bỏ mình.
Hàn Quân Thiên bảo Lâm Phàm phải chú ý an toàn của chính mình xong, hắn lui ra ngoài vòng chiến đấu. Hiện tại Lâm Phàm đứng nơi đó mặc dù trong lòng có một chút căng thẳng nhưng hưng phấn lại nhiều hơn.
Nếu hắn đâm chết Tề Thiên lão tổ, tu vi của hắn nhất định sẽ tăng lên rất nhiều.
Bên trên Thánh Tiên chính là Tiên Tôn.
Đâm chết một tên Tiên Tôn xong lại đâm chết một tên Tiên Vương, lượng kinh nghiệm nhận được tuyệt đối đủ rồi.
Lâm Phàm quát Bạch Thánh.
- Cmn! Ngươi cho rằng ngươi dọa được chúng ta sao, ngươi tưởng chúng ta sẽ sợ hãi lời ngươi nói? Muốn đánh thì đánh đi, xem ai sợ ai, còn tên Tề Thiên lão tạp mao này hôm nay nhất định xong đời rồi! Bạch Thánh lão tổ ngậm miệng không nói nữa, vì tâm tình hắn hiện giờ khẩn trương hơn rất nhiều so với bất kỳ ai.
Tề Thiên lão tổ nhất định phải cứu trở về, đây là một cường giả Tiên Vương rất quan trọng của bọn hắn. Côn Lôn Thần Tông muốn bồi dưỡng ra một vị Tiên Vương cũng phải tiêu hao rất nhiều tài nguyên, hơn nữa còn cần vô số thời gian, vấn đề này không phải đan dược có thể giải quyết được.
- Sao không nói lời nào nữa?
Chân mày Lâm Phàm cau lại, sau đó cười nhạt một tiếng.
- Coi như ngươi không nói lời nào thì lão tử vẫn muốn đâm hắn.
Xoẹt!
Ba đao kết thúc.
Thế gian cũng trở nên tốt đẹp hẳn lên.
“Keng, chúc mừng chém giết cường giả Tiên Vương cảnh.
“Keng, chúc mừng kinh nghiệm tăng cường..” “Keng, tu vi tăng lên.
“Tu vi: Tiên Tôn”
Thời khắc này, khí tức toàn thân Lâm Phàm bắt đầu trở lên cuồng bạo.
- Ha ha, có phải Côn Lôn Thần Tông các ngươi đã bị choáng váng hết rồi, Bạch Thánh các ngươi còn muốn đánh nữa hay thôi?
Lâm Phàm quát.
- Hỗn trướng...
Bạch Thánh đã không nhịn được nữa rồi, hắn tung một chưởng đánh tới Lâm Phàm.
Lâm Phàm nhìn một màn trước mắt, lập tức lui về sau.
- Các lão vị tổ lên đi, tên này đệ tử liền giao cho các
người.
Bạn đang đọc truyện mới tại ghien_truyen_chu.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!