- Giun dế ghê tởm, ngươi dám đả thương ta.
Một tên Cổ Tộc căm tức nhìn Mộ Thiên, hắn không nghĩ tới Quỷ Tộc nho nhỏ này dám ra tay đánh lén mình.
- Ta không có, ta chỉ muốn giết hắn.
Mộ Thiên giải thích, tay chỉ vào Lâm Phàm.
- Được rồi, được rồi, các ngươi mỗi người đều có ý đồ riêng, ai cũng muốn giết người khác, bây giờ các ngươi vây quét ta nhưng nhóm Cổ Tộc các ngươi cũng phải chú ý, các ngươi là Cổ Tộc cao quý, tài bảo vô số nên bọn họ đương nhiên là muốn giết bọn ngươi.
Lâm Phàm nói.
- Câm miệng, ngươi thật sự là quá ghê tởm, dám khích bác ly gián chúng ta, ta sẽ giết ngươi.
Mộ Thiên gào thét, điên cuồng lao về phía Lâm Phàm.
- Vạn Quỷ Ma Chưởng.
Mộ Thiên vươn tay ra vồ lấy Lâm Phàm, mà Lâm Phàm cũng mượn cơ hội này bay về phía một tên Cổ Tộc khác.
Tên Cổ Tộc kia vẫn luôn một mực cảnh giác những nơi khác nên không có chú ý tới Lâm Phàm.
Vừa lúc đó tên Cổ Tộc này cảm giác được sau lưng có một luồng quỷ khí uy nghiêm đáng sợ kéo tới, nhất thời sắc mặt đại biến.
Khi quay đầu thì phát hiện một con quỷ đang lao tới mình
- Quỷ Tộc ghê tởm, ngươi lại vẫn dám đánh lén.
Tên Cổ Tộc hoàn toàn nổi giận, đấm ra một quyền đánh bay con quỷ.
- Ta không có, ta muốn đánh tên Nhân tộc kia.
Mộ Thiên nhìn thấy bóng người Lâm Phàm trong nháy mắt biến mất lập tức đưa mắt nhìn bốn phía.
- Tên Nhân tộc kia làm gì có ở đây.
Cổ Tộc lạnh lùng nói.
- Ta....
Mộ Thiên nhìn về phương xa, chỉ thấy Lâm Phàm đang chiến đấu với Miêu Nữ.
Lâm Phàm đánh lui Miêu Nữ, sau đó nói với Mộ Thiên:
- Mộ Thiên, ngươi định giết tên Cổ Tộc này thì cứ việc nói thẳng, cần gì phải tìm lý do cho mình.
- Súc vật, ngươi hãm hại ta, ta muốn lột da róc thịt ngươi.
Mộ Thiên nổi giận gầm lên một tiếng, tiếp tục đuổi theo Lâm Phàm.
Nhưng hành động của Mộ Thiên trong chớp mắt đã bị một tên Cổ Tộc cản lại.
- Ngươi muốn làm gì?
Mộ Thiên cảnh giác nhìn tên Cổ Tộc trước mắt.
- Hừ, định giết ta còn muốn chạy trốn, nằm mơ.
Tên Cổ Tộc nổi giận bắt đầu đánh giết Mộ Thiên.
Lâm Phàm thấy cảnh này thì vô cùng vui vẻ, việc này thật sự quá dễ dàng.
Hỗn chiến hay ở chỗ này, chỉ cần suy nghĩ một chút là có thể chơi đùa đám người kia thật vui vẻ.
Tên Cổ Tộc Thần Thiên Vị tầng thứ ba Động Thiên cảnh này ra tay tàn nhẫn, chiêu nào chiêu nấy đều chí mạng, Mộ Thiên tuy rằng có lĩnh vực đặc thù có thể đấu sức cùng người Động Thiên cảnh.
Nhưng Cổ Tộc thì gần như là cùng cấp vô địch, cho nên đang liên tục áp chế Mộ Thiên.
Mộ Thiên không ngừng bại lui, có mấy lần suýt chút nữa bị tên Cổ Tộc bắt được:
- La Nghị cứu ta, bảo bối bí cảnh Thủy Hỏa lần này ta không cần nữa.
La Nghị đang truy sát Lâm Phàm nghe thấy lời này thì lông mày ngưng lại, tinh quang trong mắt lấp loé, cuối cùng quay về đường cũ.
- Được.
Tu vi La Nghị là Thần Thiên Vị tầng thứ tư Bất Tử cảnh, đối với tên Cổ Tộc Động Thiên cảnh thì vẫn mạnh hơn.
- Hừ, sớm biết đám giun dễ các ngươi nói không giữ lời, bây giờ còn muốn giết thuộc hạ ta, chết hết đi.
Tên Cổ Tộc tu vi Bất Tử cảnh giờ khắc này thấy La Nghị định giết đồng bào của mình cũng không thể nhịn được nữa liền ra tay.
- Tất cả nghe rõ lệnh của ta, giết hết tất cả sinh linh các chủng tộc khác ngay.
Thủ lĩnh Cổ Tộc chợt quát một tiếng, chuẩn bị giết sạch toàn bộ sinh linh nơi này. - Khôi Sanh lão ma, ta khuyên ngươi tốt nhất đi giúp đỡ Miêu Nữ của ngươi đi, cô ta hiện tại không ổn lắm đâu.
Thân pháp Lâm Phàm đặc thù, không ngừng chớp lóe.
Khôi Sanh lão ma mặc dù là Bất Tử cảnh nhưng muốn giết Lâm Phàm thì vẫn chưa đủ.
Khôi Sanh lão ma quay đầu nhìn lại, phát hiện Miêu Nữ đang bị hai tên Cổ Tộc vây giết thì liền xoay người đi đánh bọn Cổ Tộc.
“Ha ha....”
Thời khắc này Lâm Phàm cười thật to trong lòng, cái cảm giác này thật sự là quá tuyệt vời.
Ban đầu tất cả đều muốn giết tiểu gia, nhưng tiểu gia là một cây gậy quấy phân, khuấy cho các ngươi long trời lở đất.
Bởi vì có La Nghị ra tay giúp đỡ, Mộ Thiên buông lỏng không ít, đứng ở nơi đó thở hổn hển, đột nhiên hắn phát hiện có một ánh mắt đang nhìn chằm chằm vào mình.
Mà khi Mộ Thiên nhìn về khởi nguồn ánh mắt kia, sắc mặt nhất thời biến đổi.
- Súc sinh, đều là do ngươi giở trò quỷ.
Lửa giận trong lòng Mộ Thiên tăng vọt, tình huống hiện giờ tất cả đều do tên Nhân tộc kia gây ra.
Lâm Phàm không nói thêm gì, hiện tại thời gian cấp bách, có thể giết được tên nào hay tên đó.
Lâm Phàm xòe tay ra, năm ngón tay vững chắc mạnh mẽ như một ngọn núi khóa chặt Mộ Thiên.
Xoạt xoạt.
Hư không dưới áp lực của bàn tay Lâm Phàm không ngừng đổ nát.
Mộ Thiên không nghĩ tới thực lực Lâm Phàm lại mạnh như vậy, đúng là hơi ngoài ý muốn, tuy nhiên thực lực này vẫn chưa làm hắn ngại.
- Chỉ là Thần Thiên Vị tầng hai Lĩnh Vực cảnh mà cũng dám đấu với ta, tự rước lấy nhục.
Cho dù Động Thiên cảnh thì mình cũng có thể một tay giết chết chứ không cần phải nói tới Lĩnh Vực cảnh.
- Mười tám tầng Địa Ngục mở ra.
Lĩnh vực của Mộ Thiên nhanh chóng được mở ra.
Nhưng trong tích tắc, Mộ Thiên liền trợn tròn mắt.
Lĩnh vực đáng tự hào của hắn thế mà bị bàn tay kia bóp nát vụn. Sau đó bàn tay đó liền chộp về phía Mộ Thiên.
Ầm! Ầm! Ầm!
Dưới sức mạnh khủng khiếp này, thân thể Mộ Thiên trong nháy mắt nổ tung, máu thịt be bét.
- A! Làm sao có khả năng.
Mộ Thiên kêu thê thảm, Mười tám tầng Địa Ngục mình ngưng luyện sao có khả năng bị đối phương chỉ với một đòn liền phá hủy.
- Giết chết ngươi dễ như giết một con chó vậy, vừa rồi chỉ là đùa giỡn với ngươi một chút mà thôi.
Lâm Phàm cười lạnh một tiếng.
Mình muốn giết Mộ Thiên căn bản dễ như ăn bánh, có điều vì để cho những người này hoàn toàn hỗn loạn nên Lâm Phàm đã giữ lại cái mạng chó này của Mộ Thiên một lúc.
Bây giờ đã không còn bất kỳ giá trị gì đương nhiên là phải ngay lập tức giết chết.
Lâm Phàm cảm giác được trong thân thể Mộ Thiên có một nguồn sức mạnh to lớn.
Nguồn sức mạnh này nhất định là linh mạch.
Sau đó một linh mạch màu trắng dài như dòng sông bị Lâm Phàm rút ra ngoài.
- Để linh mạch ở lại cho ta.
La Nghị trong khi giao thủ cùng Cổ Tộc nhìn thấy linh mạch nhất thời nổi giận gầm lên một tiếng, lao về phía Lâm Phàm.
Lâm Phàm bĩu môi, không có bất kỳ động tác gì là sẽ để lại cho hắn mà dứt khoát thu linh mạch vào trong Động Thiên.
Sau khi giết Mộ Thiên xong hắn cũng nhận được mảnh vỡ của lĩnh vực Mười tám tầng Địa Ngục.
Nhưng vào lúc này Lâm Phàm không có thời gian kiểm tra, toàn bộ đều ném vào trong Động Thiên.
- Muốn cướp linh mạch vậy thì còn phải xem bản lĩnh của ngươi.
Lâm Phàm hiện tại tạm thời không muốn cùng La Nghị giao thủ vì vậy liền tiến nhập trạng thái ẩn thân, ngay lập tức biến mất không dấu vết.
- Hắn trốn đâu rồi?
Bạn đang đọc truyện mới tại ghientruyenchu.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!