Người dịch: Minh Thư
Biên: Kira123
Team dịch: Vạn Yên Chi Sào
-Ngự Ma Kiếm Tôn, không nghĩ ngươi cũng ở trong này.
-Hừ, Cuồng Phong Lão Tổ, ngươi có thể đến, ta sao lại không thể tới?
Bên trong năm toà Huyết Sơn, có rất nhiều cường giả, hai mặt nhìn nhau, sau đó nhìn quét một vòng. Có không ít cường giả biết nhau, thậm chí còn có huyết hải thâm cừu.
-Ngự Ma Kiếm Tôn chịu chết đi, ngươi vì tu hành kiếm ý có một không hai, lại nhân lúc ta không ở nhà, tàn sát tộc nhân của ta.
Một lão đầu chiến ý bốc lên, đặc biệt là thời điểm nhìn thấy Ngự Ma Kiếm Tôn, cơn giận càng dữ dội.
-Như Ý lão tổ, chẳng lẽ ta sợ ngươi sao?
Ngự Ma Kiếm Tôn thấy Như Ý lão tổ, kiếm ý ngập trời tự từ bay lên, bất cứ lúc nào đều có thể động thủ.
-Được rồi, tất cả mọi người chớ ồn ào, không nghĩ tới chúng ta lại bị tính ngược. Xem ra có cao thủ Phật môn ra tay, lấy năm toà Huyết Sơn làm trụ cột, tạo thành một tiểu thế giới. Các ngươi có ân oán gì, chờ sau khi đi ra ngoài, rồi tự mình giải quyết.
Người nói chuyện, là một ông lão ba cái đầu. Ông lão ba cái đầu tu hành chính là công pháp Nhất Khí Hóa Tam Thi thần bí.
-Tam Thi lão tổ, không nghĩ tới ngươi dĩ nhiên đã luyện môn công pháp này đến cảnh giới ba đầu sáu tay. Nói vậy, không bao lâu nữa, là có thể biến hóa thành công, khi đó Bát Hoang Hợp Nhất, tiến thẳng đến Vĩnh Hằng Thần Vị.
Tam Thi lão tổ thực lực mạnh mẽ, trong đám người này, cũng rất có uy tín. Những tên kiêu căng khó thuần, giờ khắc này cũng yên tĩnh lại, bọn họ không nguyện ý đắc tội Tam Thi lão tổ.
-Có Cổ Tộc hay không? Nếu có Cổ Tộc, trước tiên giết chúng đã, sau đó chúng ta khám phá vùng tiểu thế giới này, rồi hãy giết hai tên chuột dám giam chúng ta ở đây.
Tam Thi lão tổ nói. Mọi người nhìn nhau một cái.
-Không có Cổ Tộc.
-Quái, khi loại bí cảnh này xuất hiện, Cổ Tộc sẽ trắng trợn xâm lấn, sao bây giờ không có một tên Cổ Tộc nào?
-Trên đường tới đây, ta thấy hai người kia, chém hai tên Cổ Tộc. Bất quá hai Cổ Tộc kia quá yếu, không phải đến đoạt bảo, giống như đi dò đường.
-Tốt, đã như vậy, lập tức phá mở thế giới nhỏ này, tên cao thủ Phật môn bày tiểu thế giới, tu vi mặc dù không tệ, nhưng cũng không chống đỡ được lâu.
-Được.
...
-Thí chủ, chúng ta thật sự không rút lui? Tiểu thế giới này của Bần tăng chống đỡ không được bao lâu đâu.
Thích Già Tôn giả chảy mồ hôi lớn như hạt đậu. Hắn cảm nhận được khí tức cuồng bạo bên trong tiểu thế giới kia.
-Không có chuyện gì, để Đại Phàm huynh ra tay đi.
Lâm Phàm lạnh nhạt nói, sau đó nhìn hư không chung quanh.
-Bản Đế Nhân tộc Đại Đế Lâm Phàm, bản Đế không quan tâm các ngươi là thần thánh phương nào. Nhưng nếu như ai dám to gan làm càn, đừng trách bản Đế ra tay vô tình.
Lâm Phàm biết vẫn còn không có ít cường giả vẫn đứng xem. Bất quá, đối với những người này, hắn không để trong lòng. Đối với những đại năng giả đang quan sát mà nói, bọn họ rất bất mãn với lời nói của Nhân tộc Đại Đế, nhưng không ai xuất đầu. Lấy bất biến ứng vạn biến.
Lúc này, bên trong tiểu thế giới kia, mọi người sắp phá được rồi, không khỏi nở nụ cười.
-Ha ha, tiểu thế giới này đã không chịu nổi, Phật môn công pháp lại vô cùng ảo diệu. Đặc biệt là mỗi đóa hoa, một thế giới, càng thần bí khó lường. Cũng may là tên cao thủ Phật môn kia không biết cái công pháp kia, bằng không hôm nay, có chút phiền phức.
Ngự Ma Kiếm Tôn cười lạnh nói. Hắn từng giao thủ với đại năng giả Phật môn. Đối với khía niệm mỗi đóa hoa một thế giới, trong lòng vẫn còn sợ hãi, lần đó nếu không phải Bất diệt kiếm ý đại thành. Nói không chừng, bây giờ vẫn bị nhốt không thể tự thoát ra được.
-Ngự Ma Kiếm Tôn sau khi đi ra ngoài, ta và ngươi quyết một trận tử chiến đi.
Như Ý lão tổ tức giận nói.
-Tốt, bản tôn tiếp tới cùng, vừa vặn đang muốn hút lấy tinh khí thần của ngươi, tu luyện công pháp khác.
Ngự Ma Kiếm Tôn cười lớn nói.
-Không ổn, các ngươi cảm giác được có gì đó sai sai không?
Vừa lúc đó, có người sợ hãi kêu lên, hắn phát hiện trong cơ thể mình, tràn ngập một luồng khí tức thần bí.
-Có cái gì? Tiểu thế giới này sắp bị phá rồi, sau khi đi ra, nhất định phải chém bọn chúng thành muôn mảnh.
...
-Tam Thi lão tổ, ngươi muốn làm gì? Ngươi chạm vô ta làm gì?
-Ngự Ma Kiếm Tôn ngươi muốn làm gì? Ngươi đừng cho rằng ta đánh không lại ngươi, nên dám trêu đùa ta.
-Thứ hỗn trướng, tay ngươi để đâu vậy?
-Như Ý lão tổ ngươi...
Vừa lúc đó, tình huống trong tiểu thế giới phát sinh ra biến hóa.
Đại Phàm Ca khí, bạo phát uy năng. Dưới sức mạnh của Đại Phàm Ca, những cường giả này từng người sắc mặt đại biến, cả người ửng hồng. Đôi mắt bình tỉnh, đã thay đổi, trở nên điên cuồng, đỏ chót như mất đi lý trí.
-Thí chủ, chuyện gì thế?
Thích Già Tôn giả đối với chuyện xảy ra trong tiểu thế giới rõ như lòng bàn tay. Vào lúc này, sắc mặt hắn cũng cực kỳ quái dị. Chuyện xảy ra trong tiểu thế giới, đã vượt khỏi trí tưởng tượng của hắn. Từng cường giả, sao lại làm ra những việc thế này, tuy không biết chuyện gì xảy ra? Nhưng hắn biết, cái này nhất định có quan hệ với Lâm Phàm.
-Không nghĩ tới, hiệu quả nhanh như vậy, được rồi, thu hồi tiểu thế giới đi. Chuyện mất mặt này, phải để mọi người cùng thời thưởng thức.
Lâm Phàm cười nói.
-A Di đà phật, tiểu thế giới của bần tăng dùng để trấn địch, sao để chuyện như vậy xảy ra đây.
Thích Già Tôn giả lập tức thu hồi, sau đó chắp hai tay lại, miệng niệm kinh văn.
-Tên cao thủ Phật môn kia, ngươi muốn làm gì? Sao lại thu hồi tiểu thế giới?
-Không biết, nhưng nếu không thu hồi, thì cũng không chống đỡ được bao lâu.
-Ssao lại thế này, Ngự Ma Kiếm Tôn sao đang ở trên người Như Ý lão tổ.
-Chuyện này... Này.
Những cường giả đang ẩn giấu trong hư không, thời điểm nhìn thấy một màn trước mắt, từng người đều trợn tròn mắt. Bọn họ không thể tin sự việc mình đang chứng kiến. Mấy ông này lại làm ra cái chuyện như thế.
Đặc biệt là Ngự Ma Kiếm Tôn, tính cách tàn bạo, sắc mặt ửng hồng, hiện đang xé quần áo của Như Ý lão tổ. Bọn họ biết hai người này có cừu oán.
Chỉ là tình huống hiện tại, Như Ý lão tổ thật giống như rất phối hợp với Ngự Ma Kiếm Tôn.
-Con lừa trọc, ngươi có thể độ hóa bọn họ. Chia 5:5.
Lâm Phàm cười nói, đối với tình cảnh này, hắn quen rồi. Bất quá, đối với Thích Già Tôn giả, tình huống thế này lại vượt qua sự tưởng tượng của hắn. Nếu không phải tận mắt nhìn thấy, rất khó để tin.
-Bọn họ như vậy, bần tăng không hạ thủ được a.
Thích Già Tôn giả gải đầu, không đành lòng nói.
-Nếu như vậy, thì bản Đế nhận hết.
Nhiều kinh nghiệm như vậy, tặng cho con lừa trọc một nửa. Lâm Phàm cũng chuẩn bị tư tưởng rất lớn. Mà giờ hắn từ bỏ, cầu còn không được a.
-A! Thí chủ, xin chậm chút, ta không vào Địa ngục, thì ai vào địa ngục. Bọn họ làm ra việc táng tận thiên lương như vậy, bần tăng dù không hạ thủ được, cũng phải hạ thủ.
Thích Già Tôn giả vừa nghe Lâm Phàm muốn nuốt trọn đám này, không cam lòng. Dù không hạ thủ được, cũng phải hạ thủ a.