Lọc Truyện

Hệ Thống Cứu Vớt Nhân Vật Ngốc Nghếch

Hiện tại website cần kinh phí duy trì nên hiện Quảng cáo ! Mong các bạn ủng hộ để bọn mình tiếp tục phát triển nhé

Mèo Con lặn lội đi qua các trạm thời không, đi theo hơi thở còn sót lại của hệ thống chủ. Mèo Con đi qua rất nhiều thế giới, hiện đại hay cổ đại, tu tiên hay mạt thế gì đều đã đi qua. Hệ thống chủ thì không tìm thấy đâu ngược lại hơi thở mà hệ thống chủ để lại càng ngày càng nhạt dần.

Mèo Con dò tìm tung tích của hệ thống chủ, tìm một hồi thì dừng lại trước trạm không gian cấp cao. Mèo Con không thể đi qua trạm không gian này, bởi vì khi đi qua phải cần có một người đi cùng.

Mèo Con đang lo lắng không biết phải làm sao để đi qua được, thì Mèo Con lại nhìn thấy một nam nhân vô cùng soái đang đến gần. Mắt Mèo Con sáng lên, thầm nghĩ đến ông Trời cũng giúp cho mình.

Nam nhân kia đi đến gần, Mèo Con không nhanh không chậm mà bắt lấy tay của nam nhân nọ.

" Ca ca, cảm phiền ca ca có thể giúp cho ta một việc được không? " _ Mèo Con giương đôi mắt tròn xoe nhìn chầm chầm nam nhân nọ mà bán manh. Đuôi không ngừng vẩy qua vẩy lại. Mèo Con vô cùng đắc ý vì sự dễ thương của mình.

Mèo Con: Hừ, bổn bảo bảo cái gì cũng giỏi nhưng giỏi nhất là bán manh.

" Hửm, em muốn ta giúp gì nào, bé mèo nhỏ đáng yêu " _ Nam nhân nọ cất lên giọng nói trầm thấp nhưng vô cùng dễ nghe của mình trêu chọc Mèo Con.

Mèo Con nghe được giọng nói trầm thấp đó lỗ tai liền giật giật vài cái, gương mặt hiện lên màu đỏ ửng khả nghi.

" Ta...ta muốn đi qua kia để tìm hệ thống chủ " _ Mèo Con đáng thương nhìn nam nhân.

" Vậy em tìm hệ thống chủ để làm gì nha~ Ta chính là bạn của hệ thống chủ, ta sẽ giúp em tìm hắn ta " _ Nam nhân nọ bế Mèo Con lên, tay vuốt nhẹ cái đuôi đầy lông mềm mại. Đôi mắt màu xanh dương đông đầy ý cười chứa đựng sự ôn nhu, chiều chuộng.

" Kí chủ của ta bị thương, ta phải cứu cậu ấy nhưng lại không đủ quyền hạn, ta cần hệ thống chủ đưa ta ra khỏi không gian hệ thống để cứu kí chủ của ta " _ Mèo Con rưng rưng.

Nam nhân đau lòng lau nước mắt cho Mèo Con, hôn hôn lên cái trán trơn bóng nhẵn nhụi.

" Được ta thay hệ thống chủ giúp em nhé ".

Mèo Con còn cảm thấy kì lạ vì sao người này tự dưng lại thơm trán mình. Nhưng khi nghe được câu trả lời Mèo Con liền quăng vấn đề đó đi khỏi đầu một cách nhanh chóng.

" Vậy thì nhanh lên đi ca ca, kí chủ của ta không đợi được lâu đâu ".

Hai người cuối cùng cũng đến nơi. Mèo Con đang ở trong không gian hệ thống nhìn Hoa Manh đang dần suy yếu liền hoảng hốt muốn xông ra ngoài nhưng bị nam nhân nọ ngăn cản. Nam nhân nọ vừa ngăn cản Mèo Con xong thì lính canh vừa khéo chạy vào thông báo. Thần Quân Kỳ hôn nhẹ lên trán của Hoa Manh rồi theo lính canh rời đi.

Ngay khi Thần Quân Kỳ rời đi tiểu hệ thống liền nháo nhào muốn ra ngoài. Nam nhân nọ lắc đầu đành bế Mèo Con lên rồi đi ra khỏi không gian hệ thống, đi lại gần long sàng.

Mèo Con nhảy xuống, lấy trong áo ra một chiếc lọ. Từ trong chiếc lọ lấy ra một viên thuốc sau đó cạy miệng ra cho thuốc vào. Thuốc đã vào miệng nhưng người đang hôn mê thì làm sao nuốt thuốc xuống được. Thế là Mèo Con loay hoay mãi để tìm nước đút cho Hoa Manh. Nam nhân nọ thấy Mèo Con cứ loay hoay mãi mà không xong, liền đưa tay lấy bình trà bóp miệng đổ trà vào.

" Ca ca, anh làm như thế là ướt hết quần áo của kí chủ đó!! " _ Mèo Con kéo người ra.

" Nuốt xuống là được, em không thấy kí chủ của em đã nuốt thuốc xuống rồi hay sao " _ Nam nhân đặt bình trà lại chỗ cũ.

" Đi thôi, thuốc sẽ tự phát huy tác dụng của nó " _ Nam nhân nọ quen tay bế Mèo Con lên.

" Ấy nhưng mà...khoan đã thả ta xuống " _ Mèo Con bất lực với tay nhìn kí chủ đáng yêu của nó cách càng ngày càng xa.

Hai người trở lại không gian hệ thống, theo dõi Hoa Manh đang nằm trên long sàng.

Hàn Vũ cùng Thừa tướng dùng nhiều biện pháp tra hỏi, từ trong miệng của đám thích khách biết được kế hoạch lão Thái phó. Lão cấu kết với Liêu quốc ám sát bệ hạ, sau khi ám sát thành công thì lão liền báo tin cho Liêu quốc dẫn binh sang đánh chiếm Thần quốc.

Người tính không bằng trời tính, lão Thái phó không ngờ rằng kẻ ngốc Hoa Manh lại đỡ cho Thần Quân Kỳ một kiếm. Ám sát bất thành đã thế còn chạm vào vảy ngược của Thần Quân Kỳ.

Thần Quân Kỳ hạ lệnh bắt giam toàn bộ người trong phủ Thái phó, đến cả hoàng hậu cũng bị bắt về. Thần Quân Kỳ giam hết tất cả vào đại lao riêng lão Thái phó thì trói lên cột.

Thần Quân Kỳ không cho ai đến gần lão Thái phó, tự mình đích thân đi tra hỏi lão ta. Thần Quân Kỳ vừa bước vào trong đại lao liền nghe thấy tiếng la hét cùng tiếng mắng chửi của các thê thiếp của lão Thái phó.

Thần Quân Kỳ đi ngang qua một đại lao, người trong đó liền bắt lấy tay của hắn.

" Bệ hạ ta thật sự không có liên quan gì đến chuyện này cả, bệ hạ hãy niệm tình thê thiếp của chúng ta mà tha cho ta được không " \_ Liễu Y Linh nước mắt giàn giụa.

" Ngươi có hay không Trẫm không quan tâm, ông Trời cho Trẫm cơ hội tốt như vậy, hà cớ gì Trẫm lại không biết tận dụng " \_ Thần Quân Kỳ lạnh nhạt nhìn Liễu Y Linh.

Liễu Y Linh run rẩy chỉ tay vào Thần Quân Kỳ, giọng nói run run: " Ngươi vậy mà muốn nhân cơ hội này để phế hậu ".

" Ngươi cũng thấy thông minh nhưng đáng tiếc ngươi lại có một phụ thân vừa tham lam lại ngu ngốc " \_ Thần Quân Kỳ nói xong liền lạnh lùng đi đến chỗ lão Thái phó. Liễu Y Linh quỳ rạp xuống đất.

Thần Quân Kỳ tiến đến lão Thái phó, Quân Kỳ cầm lấy roi da nhìn chầm chầm vào lão.

" Ngươi tại sao lại muốn hành thích Trẫm? "

" Bởi vì ngươi là một tên hôn quân, suốt ngày chỉ ôm ấp nam nhân không xứng đáng để làm hoàng đế. Ngươi cùng với tên ngốc Dung Hoa Manh kia đường đường là huynh đệ mà lại làm những chuyện vô sỉ. Thật đáng phỉ nhổ " \_ Lão Thái phó kích động nói.

Lão Thái phó nói rất nhiều nhưng Thần Quân Kỳ chỉ nghe lọt được năm chữ " tên ngốc Dung Hoa Manh ". Thần Quân Kỳ vung roi đánh tới, trên miệng cùng mặt của lão Thái phó liền xuất hiện một vết thương dài, môi bị rách chảy máu.

" Ngươi cứ đánh đi, ta sẽ không hối hận đâu ta còn tiếc là bản thân không ám sát được ngươi. Nhưng không sao ngươi không chết tên ngốc Dung Hoa Manh kia liền chết thay cho ngươi " \_ Lão Thái phó ngẩng cao đầu cười lớn.

" Ngươi câm miệng cho ta, câm miệng lại ngay cho ta " \_ Thần Quân Kỳ khi nghe lão nói xong liền giận dữ, tay liên tục quất roi.

" Ngươi mới là kẻ ngốc chính ngươi tự tay hại chết hài tử của mình rồi " \_ Thần Quân Kỳ vẫn quất roi, lực càng ngày càng tăng lên.

" Ngươi nói cái gì! " \_ Lão Thái phó trợn mắt. Khắp người đều là vết thương có lớn có bé đang rỉ máu.

" Năm đó ngươi gieo nợ phong lưu, làm cho nữ nhi nhà bà mụ có mang nhưng ngươi lại hất hủi không chịu trách nhiệm. Nàng ta đau khổ liền treo cổ tự vẫn, một xác hai mạng " \_ Thần Quân Kỳ dần dần khôi phục lại vẻ lạnh nhạt ban đầu.

" Hôm đó ngươi đưa Liễu thị vào cung thì nàng ta đột ngột muốn sinh, Dung Thái hậu đúng lúc đó vì căng thẳng liền đau bụng muốn sinh. Bà mụ đó sớm trà trộn vào đoàn người có ý định muốn giết ngươi nhưng không thành. Thấy hai người đều sinh con thì liền nảy ra ý định. Lúc bọn họ sinh con hai người đều không ở đó, hai cái nôi đều được đặt cùng một tẩm phòng nên bà ta đã bế hai đứa bé tráo đổi. Dung Hoa Manh mới chính là con của ngươi ".

" Không thể nào, không phải như thế, ngươi im đi, im đi ta không muốn nghe " \_ Lão Thái phó la hét, giận dữ, lão vùng vẫy muốn thoát ra khỏi cây cột.

Thần Quân Kỳ mặc kệ lão la hét, xoay lưng rồi đi. Mà Liễu Y Linh ngồi trong đại lao như chết lặng. Hóa ra Liễu Y Như không phải tỷ muội của nàng ta. Người mà bệ hạ yêu thương chính là đệ đệ ruột của nàng ta. Liễu Y Linh khóc lớn tay nắm chặt thanh gỗ của đại lao mà lắc mạnh, nàng ta không hiểu vì sao một tên ngốc lại có thể may mắn đến thế.

Liễu Y Như bị nhốt đối diện Liễu Y Linh, tất cả câu chuyện đều lọt vào tai nàng ta không sót một chữ. Nàng ta không thể tin được bản thân mình vậy mà lại là nữ nhi của Thái hậu. Điều này thật khó tin nhưng nếu nàng ta là nữ nhi của Thái hậu, vậy thì nàng ta sẽ có được thứ mình muốn chứ. Liễu Y Như ngồi im suy nghĩ.

Góc hề hước:

Thần Quân Kỳ: Bà tác giả, rõ ràng bà nói là một canh giờ sau Manh Manh sẽ chết mà mười mấy ngày bà không ra chương mới Σ(▼□▼メ).

Tui: Thôi từ từ, bình tĩnh nào nhìn xem cuối cùng ta cũng ra chương mới rồi này (・_・;).

Thần Quân Kỳ: Bà im đi, tiến độ rùa bò như vậy mười Manh Manh cũng không sống nổi với bà [○・`Д´・○].

Tui: (ꏿ﹏ꏿ;) sorry em, ta lượn đây, paiiiii.

Danh sách truyện HOT