Lọc Truyện

Hệ Thống Cứu Vớt Nhân Vật Ngốc Nghếch

Hiện tại website cần kinh phí duy trì nên hiện Quảng cáo ! Mong các bạn ủng hộ để bọn mình tiếp tục phát triển nhé

Thần Quân Kỳ trở lại Dưỡng tâm điện, đi thẳng đến long sàng ngồi xuống. Chạm nhẹ lên gương mặt có chút trắng bệch, Thần Quân Kỳ đầy yêu thương mà hôn nhẹ lên gương mặt đó.

" Thật xin lỗi đệ, ca đã không ở bên cạnh đệ, đệ có phải rất nhớ ca không " _ Thần Quân Kỳ vuốt ve mái tóc của Hoa Manh.

" Ca cũng rất là nhớ đệ đó " _ Thần Quân Kỳ hôn lên môi của Hoa Manh.

" Chậc, cung nữ hầu hạ đệ thật không tốt, trời nóng đến nỗi y phục đệ ướt mồ hôi thế kia mà cung nữ lại không biết quạt cho đệ " _ Thần Quân Kỳ sờ lên chỗ ướt trên cổ y phục của Hoa Manh.

" Phải thay y phục cho đệ rồi ".

Thần Quân Kỳ đang định cởi y phục của Hoa Manh ra thì ánh mắt liền va phải một thứ. Một chiếc lá trà nhỏ xíu đang nằm trên cổ y phục. Thần Quân Kỳ cúi người xuống ngửi ngửi chỗ y phục bị ướt. Quân Kỳ kinh ngạc, một người đang hôn mê thì làm sao uống được trà chứ. Đây rốt cuộc là do kẻ nào làm ra. Thần Quân Kỳ nghiến răng cho gọi thái y, sai người đi kiểm tra xung quanh, khắp nơi đều phải canh phòng nghiêm ngặt, nhất là Dưỡng tâm điện.

Thái y được gọi liền nhanh chóng đi về Dưỡng tâm điện. Vừa bước vào thái y chưa kịp bái kiến thì bị Thần Quân Kỳ kéo lại long sàng.

" Ngươi xem, có phải sắc mặt của Manh Manh khá hơn lúc đầu đúng không? Ngươi mau xem " _ Thần Quân Kỳ gấp gáp.

Lão thái y nhanh chóng vén ống tay áo Hoa Manh lên bắt mạch, thái y kinh ngạc, không thể tin được mạch đập vốn suy yếu đã bình thường trở lại. Lão thái y sợ bản thân mình bắt mạch sai liền tháo ra băng vải xem vết thương ở bụng. Thật thần kỳ, màu đen ở miệng vết thương đã không còn. Thái y mừng rớt nước mắt sụt sùi mà bẩm báo với bệ hạ.

" Bẩm bệ hạ, độc dược trong người Vương gia đã không còn nữa, thật sự rất thần kỳ! " _ Thái y không quên cảm khái một câu.

" Tuy độc dược đã không còn nữa nhưng cơ thể của Vương gia bây giờ rất yếu

Thần Quân Kỳ vui mừng đến run rẩy, phất tay bảo thái y rời đi. Quân Kỳ nhẹ nhàng bước đến bên long sàng, nằm xuống ôm người vào lòng. Bao suy nghĩ ngổn ngang cùng giận dữ chậm rãi tiêu biến. Thật may mắn vì đệ vẫn còn ở bên ca, thật may mắn, thật may mắn, Thần Quân Kỳ lẩm bẩm.

Trong đại lao, các lính canh ngồi ở cái bàn gỗ cạnh cửa uống rượu đến say mèm. Không gian tĩnh lặng đến mức có thể nghe rõ tiếng lửa cháy tí tách.

Liễu Y Như vẫn luôn quan sát hai tên lính canh, nhìn thấy lính canh đã sớm say mèm mà ngủ gật trên bàn liền lén lút lấy ra từ trong ống tay áo một chiếc còi nhỏ. Nàng ta thổi một cái thật to, to đến mức lính canh vốn đã say xỉn cũng phải tỉnh.

Lính canh đi tới đạp cửa một cái: " Ngươi đêm khuya không ngủ mà làm trò gì đấy ".

" Ta chỉ là có chút buồn tủi muốn giải khuây, lại làm kinh động đến các vị thành thật xin lỗi " \_ Liễu Y Như cất chiếc còi lại vào ống tay áo.

" Đồ điên " \_ Lính canh cáu gắt đi về lại bàn gỗ.

Các di nương cùng tội nhân trong đại lao nhìn Liễu Y Như với ánh mắt sắc lẻm, bên trong chứa đầy chán ghét cùng khinh thường.

Liễu Y Như im lặng cúi đầu, bàn tay chậm rãi xiết chặt.

Không gian lại tĩnh lặng như ban đầu, tội nhân cùng các di nương sớm lại chìm vào giấc ngủ. Lính canh cũng lơ là mà ngủ gà ngủ gật. Duy chỉ có Liễu Y Như, luôn chăm chú chờ đợi nhìn chằm chằm vào lối vào của đại lao.

Hắc y nhân nhẹ nhàng nhưng nhanh nhẹn tiến vào hạ gục hai tên lính canh. Hai tên lính canh chưa kịp kinh hô đã mất mạng. Hắc y nhân đi đến mở cửa giam Liễu Y Như ra. Nàng ta cũng nhanh chóng đi theo.

Hai người vừa đi đến lối vào thì một tên linh canh đã nhìn thấy hai người. Lính canh hô to, ám vệ vốn dĩ đang tuần tra gần đó liền dùng khinh công bay đến bắt người. Sao một hồi chiến đấu không cân sức hắc y nhân cùng Liễu Y Như bị bắt trở lại đại lao.

Lúc lính canh hô to thì các tội nhân cùng các di nương và lão thái úy đã sớm nghe thấy. Khi nhìn thấy hắc y nhân và Liễu Y Như bị áp giải vào thì lão thái úy vô cùng kinh ngạc và tức giận.

" Ngươi vậy mà bỏ trốn lại không cứu ta, ta dưỡng ngươi như vậy bây giờ ngươi trả lại cho ta như thế, ngươi có còn coi ta là phụ thân không hả " \_ Lão thái úy rống to.

" Ha ha, phụ thân? Ông vốn dĩ không phải phụ thân của ta!!! " \_ Liễu Y Như hét lớn.

" Nếu không phải do ông phong lưu bây giờ ta đã là khuê nữ của Thái hậu, Tiên đế và Thái hậu mới chính là phụ mẫu của ta, nếu không phải do ông ta còn phải sống khổ sở như thế này sao " \_ Liễu Y Như căm hận mà nói.

" Ngươi khổ sở? " \_ Lão thái úy cười khinh.

" Ngươi sống ở phủ của ta bao năm, ta hết mực cưng chiều ngươi, một ngón tay cũng không để chạm nước xuân, ngươi nói xem ngươi khổ sở chỗ nào " \_ Lão thái úy mỉa mai.

" Các huynh đệ, tỷ muội của ngươi muốn được ta sủng ái mà không có được, còn ngươi có được lại ăn cháo đá bát, thật bất nhân bất nghĩa " \_ Lão thái úy càng nói càng tức lòng ngực phập phồng không ngừng.

" Ông sủng ái ta cũng chỉ để đợi chờ thời cơ để cho ta xuất giá, làm một con cờ trong tay ông mặc ông thao túng " \_ Liễu Y Như trào phúng.

" Thương yêu ta sao? Thật nực cười " \_ Liễu Y Như điên cuồng cười lớn.

Lão thái úy bị nói trúng tim đen mà không phản bác lại được, tức đến mức trực tiếp ho ra một búng máu rồi ngất xỉu. Các di nương bên trong chỗ giam nháo nhào gọi lão gia. Hắc y nhân cùng Liễu Y Như bị áp giải rồi giam lại.

Cảm ơn mọi người vì đã luôn ở bên tui và ủng hộ tác phẩm của tui mặc dù tui viết không được tốt lắm nhưng tui sẽ không drop đâu. Iuuuuu mọi người 😘.

Năm mới chúc cho mọi người luôn tươi tắn, trẻ khỏe, luôn vui vẻ và tràn đầy hạnh phúc nhaaaa ❤.

Cảm ơn vì đã ủng hộ tác phẩm của tui, tui sẽ cố gắng hơn nữa ꒰⑅ᵕ༚ᵕ꒱˖♡.

Danh sách truyện HOT