Lọc Truyện

Hệ Thống Cứu Vớt Nhân Vật Ngốc Nghếch

Hiện tại website cần kinh phí duy trì nên hiện Quảng cáo ! Mong các bạn ủng hộ để bọn mình tiếp tục phát triển nhé

Hàn Vũ vừa đi vừa uống rượu, mắng chửi cẩu hoàn đế là Thần Quân Kỳ một cách hăng say, sau đó say mèm chuẩn phát mà ngã xuống ngay cửa phủ Thừa tướng. Hàn Vũ may mắn được đại công tử của phủ Thừa tướng phát hiện, được y dìu vào tiểu viện của mình để nghỉ ngơi.

Hàn Vũ trong cơn say mơ màng nhìn thấy một mỹ nhân da trắng môi hồng, bản tính háo sắc nổi lên, liền mượn rượu làm càn mà ôm người chặt cứng. Hàn Vũ chu môi, muốn hôn hôn tiểu mỹ nhân một cái. Tiểu mỹ nhân vùng vẫy nhưng cuối cùng vẫn không thoát, bị Hàn Vũ đè xuống hôn một hồi. Tiểu mỹ nhân sau khi bị hôn đến choáng váng liền không chút lưu tình mà đẩy Hàn Vũ ra. Hàn Vũ bị đẩy ngã xuống giúp mà ngủ mất, trong mơ Hàn Vũ thấy một tiểu mỹ nhân đang hừ lạnh, đứng trên cao mà nhìn mình.

Đại công tử phủ Thừa tướng - Hạ Đình: Bản thân có phải vừa bị dê xồm hay không??? ⊙﹏⊙ Thôi mặc kệ bỏ qua đi, quan trọng là khuya nay bản thân y sẽ ngủ ở đâu?????

" Hừ! Biết vậy đã không đưa cái tên say rượu này về tiểu viện rồi, đúng là tự làm tự chịu, bây giờ đành thức trắng đêm nay vậy. Haizzzz!!! " _ Hạ Đình thở dài thườn thượt nhìn Hàn Vũ thân hình cao to đang say ngủ trên giường. Bước chân nhẹ nhàng đi lại ngồi xuống ghế ngắm một bầu trời đen kịt.

Hàn Vũ tỉnh dậy cảm thấy đầu mình vô cùng đau, đến khi tỉnh ngủ hẳn mới phát hiện đây không phải là phòng ngủ của mình. Nhìn quanh một vòng, Hàn Vũ phát hiện một người đang ngủ gật trên ghế bên khung cửa sổ. Rón rén tiến lại gần để nhìn dung nhan của người nọ, Hàn Vũ hắn liền phát hiện một chuyện vô cùng kinh thiên động địa. Thứ nhất đây chính là cái tiểu mỹ nhân mà hắn nhìn thấy trong mơ hôm qua, thứ hai tiểu mỹ nhân này bị hắn cưỡng hôn, thứ ba hắn đã bắt tiểu mỹ nhân một đêm phải ngủ tựa ghế mà ngủ, cuối cùng cũng là điều quan trọng nhất tiểu mỹ nhân này là Hạ Đình con trai của Thừa tướng đương triều.

Xế chiều hôm qua hắn còn cùng Thừa tướng bàn chuyện hợp tác trước khi đi yến tiệc. Đến khuya liền làm vậy với đại công tử của Thừa tướng. Hàn Vũ tự vả vào mặt hay cái, ngẩng cao đầu nhìn ông trời bị che khuất dưới mái phủ mà lặng lẽ lau hai giọt nước mắt không có rơi của mình. Hàn Vũ khóc trong lòng một ít, chung quy là do bản thân hắn háo sắc, không thể trách ông trời được.

Hàn Vũ khẽ nói xin lỗi, sau đó rón rén mở cửa rời đi, trước khi đi còn lấy chăn phủ lên Hạ Đình. Sau khi Hàn Vũ rời khỏi thì người tưởng chừng vẫn đang ngủ kia không nhanh không chậm mở mắt ra. Tính cảnh giác của Hạ Đình rất cao, y vốn thức từ lúc Hàn Vũ tỉnh dậy. Một màn lúc nãy Hạ Đình nghe không sót một chữ, Hạ Đình cong môi, ánh mắt ánh lên sự thích thú. Sau đó đứng dậy tiến lại giường nằm xuống ngủ tiếp.

Thần Quân Kỳ sau khi tiêu hao tinh lực dư thừa của mình trên người Hoa Manh, liền cho gọi lão Thái giám vào. Lão Thái giám già nhưng mạnh khỏe bước vào, nhìn thấy khung cảnh phía sau màn che liền hết hồn, thiếu điều muốn xỉu tới nơi. Thần Quân Kỳ thấy lão Thái giám có vẻ ngạc nhiên liền quay sang hôn lên môi tiểu đệ đệ đang ngủ. Tiểu đệ đệ được hôn liền mềm mại mà rúc vào trong lòng ngực của ca ca, đầu nhẹ nhàng dụi vào lòng ngực to lớn vững chãi.

Lão Thái giám run rẩy quỳ xuống, dập đầu, bộ dạng hoảng sợ đến mức sắp chết tới nơi.

" Bệ hạ, việc người làm là trái với luân thường đạo lý, người đường đường là một Thiên tử, cai trị cả một thiên hạ rộng lớn, vậy mà người lại cùng đệ đệ ruột thịt phát sinh thứ tình cảm không nên có. Thiên hạ này sẽ nhìn người như thế nào? Nhìn đệ đệ người thế nào? Thiên hạ sẽ đại loạn mất! " \_ Lão Thái giám dập đầu xuống nền đất cứng rắn.

" Ngươi không cần lo lắng, thiên hạ này nhìn ta chứ đâu nhìn ngươi. Cho dù thiên hạ này có nhìn ta như thế nào, ta cũng không để tâm đến. Thứ ta để tâm đến chính là đệ đệ của ta, ta sẽ không để ai làm hại đến đệ ấy. Ta sẽ bảo đảm cho đệ ấy một đời an nhiên, vô ưu vô lo mà sống " \_ Thần Quân Kỳ dịu dàng nhìn Hoa Manh.

" Việc mà ngươi cần làm bây giờ là phong A Đào làm Quý phi, ban cho ả một cung sát bên cạnh cung của " Hoàng hậu nương nương ". Nếu như nàng ta phản khán liền dùng đến người thân nàng ta " \_ Thần Quân Kỳ phân phó.

Lão Thái giám muốn nói thêm gì đó liền bị Thần Quân Kỳ ngăn cản, lão Thái giám cũng đành chấp nhận mà im miệng không nói nữa. Lặng lẽ rời đi mà thi hành mệnh lệnh.

Thần Quân Kỳ gọi ám vệ, ám vệ nhanh chóng xuất hiện, tuy hôm qua đã thấy được và nghe được nhưng khi ám vệ tiến vào vẫn có chút ngại. May mắn là ám vệ đeo khăn che mặt nên không bị bệ hạ phát hiện. Ám vệ quỳ một chân xuống chờ nhận lệnh.

" Mau mau đi đón cả gia đình của " Quý phi " đến đây để ta còn " chiêu đãi " nữa chứ " \_ Thần Quân Kỳ cười gian xảo.

" Thần nhận mệnh!! " \_ Ám vệ nhanh chóng rời đi.

Góc hề hước:

Hàn Vũ: ( Ngẩng đầu nhìn Ông trời ) Có phải ông đang trêu đùa con đấy không? ( ᵒ̴̶̷᷄ д ᵒ̴̶̷᷅ ).

Ông trời: Không con ạ! Là do con háo sắc nên cớ sự mới thành ra như vậy. ◉‿◉.

Hàn Vũ: Con thật sự ngu ngốc, say xỉn làm ra chuyện hồ đồ. (⌣_⌣”).

Ông trời: Tính tự hiểu cao đấy con, cần phát huy thêm nữa (✿^‿^).

Hàn Vũ: (`^´o).

Danh sách truyện HOT