Lọc Truyện

Hệ Thống Cứu Vớt Nhân Vật Ngốc Nghếch

Hiện tại website cần kinh phí duy trì nên hiện Quảng cáo ! Mong các bạn ủng hộ để bọn mình tiếp tục phát triển nhé

Liễu Y Như chạy một mạch về phủ Thái úy, ả ta tắm rửa sạch sẽ, tắm xong còn bôi một ít sáp thơm lên cơ thể. Không những thế, ả còn cho người hòa tan sáp thơm để giặt y phục. Tì nữ đem cho ả ta hai bộ y phục, một bộ là màu vàng nhạt, một bộ là màu xanh ngọc. Ả ta vốn định đưa tay lấy bộ y phục màu vàng nhạt nhưng chưa chạm vào liền khựng lại. Cuối cùng ả ta chọn màu xanh ngọc.

" Từ bây giờ chỉ may y phục màu xanh ngọc, những y phục khác đều đem bỏ đi " _ Liễu Y Như đứng im cho tì nữ mặc y phục.

" Vâng thưa tiểu thư " _ Tì nữ cuối đầu nhận lệnh, sau đó đi ra ngoài.

" Khoan đã! Ngươi mau đi dặn thợ làm cho ta một chiếc quạt ngọc " _ Liễu Y Như nhìn chính mình trong gương mà mỉm cười.

" Vâng ạ! " _ Tì nữ đáp rồi rời đi.

Tì nữ kia đã đi xa rồi mà Liễu Y Như vẫn còn đứng nhìn bản thân mình trong tấm gương. Ả ta vô cùng hài lòng với bề ngoài của chính mình. Liễu Y Như mỉm cười, ả đưa tay lên vuốt ve gương mặt mình phản chiếu qua gương.

" Nếu như lúc đó ta cũng mặc bộ y phục giống tên đoạn tụ bẩn thỉu đó, Nhiếp chính vương chắn chắn sẽ chọn ta chứ không phải tên khốn đó " _ Liễu Y Như hất tấm gương xuống đất.

Ả ta lại nhặt lấy một mảnh vỡ của tấm gương, bóp chặt. Liễu Y Như nhìn máu chảy từ vết thương mà cười lạnh: " Sẽ có một ngày nào đó ta nhất định sẽ dùng những mảnh vỡ này để rạch đi gương mặt của ngươi! Đồ đoạn tụ bẩn thỉu! ".

Hạ Đình bên này đang ăn bánh hoa quế liền bị mắc nghẹn, Hạ Đình đấm nhẹ lên ngực để bánh xuống nhưng nó không xuống, liền vơ lấy chén trà của Hàn Vũ một ngụm uống sạch. Uống xong còn thỏa mãn dùng quạt che miệng ợ một cái thật to.

" Đúng thật là... " _ Hàn Vũ không biết dùng từ ngữ nào để diễn tả.

" Thế nào hả Nhiếp chính vương, có phải thấy ta đẹp đến không nói nên lời luôn phải không. Haizzz, ta biết mà người khỏi cần khen " _ Hạ Đình gấp quạt lại, vừa nói vừa múa.

Hàn Vũ đưa tay xoa xoa huyệt thái dương, hắn bây giờ cảm thấy vô cùng mệt mỏi với vị trước mặt này, một vị này đấu lại cả mười Liễu Y Như cơ. Haizz, Hàn Vũ ta đây thật là lam nhan họa thủy đó mà.

Một người đang thở dài xoa huyệt thái dương, một người lại khoe mẽ về sắc đẹp đánh bại được mười Liễu Y Như, hai người hai ý nghĩ khác nhau nhưng khung cảnh khi nhìn vào lại hài hòa vô cùng.

Trong cung hiện đang có một tin đồn khiến cho tất cả mọi người đều hoảng sợ. Đó là Hoàng Quý Phi vụn trộm với nam nhân khác, cho bệ hạ một thảm cỏ xanh mướt trên đầu. Khắp nơi đều đồn đại như thế, dần dần người trong cung cũng tin. Mà tin đồn này không phải tự nhiên mà có, là do một thái y bên phe của Hoàng hậu truyền ra. Hòng làm cho Thần Quân Kỳ sinh nghi mà đưa A Đào vào lãnh cung.

Liễu Y Linh muốn làm cho bá tánh khắp nơi căm ghét A Đào, liền sai ngươi đồn thổi khắp nơi, bây giờ bá tánh đều biết bệ hạ có cỏ xanh trên đầu. Chuyện này luôn là câu chuyện nóng hổi của các trà quán, bọn họ tự tạo ra một bi kịch yêu hận tình thù, nói đến mức nước bọt có thể dìm chết người. Ai ai cũng biết, chỉ riêng A Đào là không biết, vẫn còn đang dùng bữa cùng hai nô tì.

" Hoàng thượng giá đáo!!! " \_ Giọng nói the thé của thái giám vang lên.

A Đào chẳng buồn nhìn, vẫn như cũ ngồi dùng thiện, ăn đến hăng say. Thần Quân Kỳ vừa tiến vào liền nhìn thấy một bàn toan đồ ăn, mà Hoàng Quý Phi được mọi người tôn kính bây giờ đang ăn như hổ đói. Thần Quân Kỳ đỡ trán, tâm tình không tốt, liền hạ lệnh cho người dẹp hết tất cả các món ăn.

A Đào đang ăn vô cùng hăng say thì nô tì theo lệnh tiến lên dẹp hết món ăn. A Đào có chút bực bội, rõ ràng là nàng ta đang giúp cho bệ hạ, vậy mà bệ hạ lại không cho nàng ta ăn, đây khác nào bóc lột sức người đâu. A Đào nghĩ gì liền nói đó, không nhanh không chậm mà nói, từng chữ từng chữ một đều lọt hết vào tai của Thần Quân Kỳ.

" Bệ hạ tại sao lại không cho ta dùng bữa, người đây là đang bóc lột sức người đó! " \_ A Đào nhanh chóng lấy một cái đùi gà cùng một chén chè hạt sen chưa kịp dọn đi.

" Ngươi còn không mau nhìn lại ngươi đi, ăn đến như thế, ta bóc lột ngươi chỗ nào? " \_ Thần Quân Kỳ chỉ chỉ vào phần bụng sớm đã không còn nhỏ nhắn, thon thả.

" Ta ăn như thế còn không phải là vì giúp bệ hạ người hay sao " \_ A Đào cắn một miếng thịt gà nhai nuốt.

" Ngươi giúp ta giả hỷ giả như thế nào bị bá tánh khắp nơi bảo rằng t cư nhiên có một thảm cỏ xanh mướt trên đầu " \_ Thần Quân Kỳ trầm mặt.

" Hả, ta có làm gì đâu? " \_ A Đào ngơ ngác.

" Ngươi ăn quá nhiều, bụng to hơn bình thường, trong khi hỷ chỉ mới có hai tháng, ngươi nhìn bụng ngươi xem này gần bốn tháng rồi kia kìa " \_ Thần Quân Kỳ tức đến sôi máu.

" Ngươi tốt nhất tiết chế cho tốt đợi khi cái hỷ giả này đủ bốn tháng, sau đó ngươi sẽ sai người làm một cái gối để cho ngươi đeo. Nếu ngươi còn cãi thì đừng có trách tại sao ta nhẫn tâm " \_ Thần Quân Kỳ quay lưng bỏ đi. Hắn bây giờ cần về bên tiểu đệ đệ, để đệ đệ xoa dịu sự tức giận này. Cũng chỉ có tiểu đệ đệ là đáng yêu, dễ nhìn nhất.

A Đào hết nhìn đùi gà lại nhìn bóng lưng bệ hạ đã đi xa, nàng đặt chén chè hạt sen xuống bàn, quyết đoán cắn thêm một miếng thịt gà nữa. A Đào thầm nhủ chuyện gì cũng phải từ từ, hôm nay nàng sẽ ăn, ngày mai nàng sẽ cố gắng mà tiết chế lại.

Mọi người lên Facebook tìm Lạc Hoa Nhiên Y rồi bấm thích giúp tui với, không cần theo dõi cũng được. Cám ơn mọi người nhiều, iu 😘😘😘.

Danh sách truyện HOT