Tiểu Mỹ và những người khác cũng có tâm trạng giống như đạo diễn, thế nhưng cuộc chạm mặt để dẫn đến tình cảnh rối ren đã được thiết lập xong từ lâu, may mà từng tham gia kịch bản “Dã nhân biển đảo” lần đó, mọi người đã diễn thành quen, cho dù đạo diễn bảo cũng kiên trì diễn đến cùng.
Tổng giám đốc Thẩm là người đầu tiên làm rõ cốt truyện, có lẽ tổ đạo diễn sợ lần này khách mời lại túm tụm lợi dụng sơ hở của thiết lập, vì vậy cố ý tạo ba nhóm nội dung đối lập, hoàng đế kiêng dè tướng quân công cao chấn chủ (*), tướng quân đề phòng hoàng đế qua cầu rút ván, “hồ yêu” Nguyễn Miên Miên và hoàng đế có lẽ còn một tuyến chuyện nữa, đã đến bước đường không chết không thôi mà tại sao Nguyễn Miên Miên lại tự đẩy mình xuống sông, mấy vị khách mời cũng không biết.
(*) Quần thần có công trạng hiển hách đến mức lấn át vua chúa, khiến bậc bề trên lo lắng cho ngôi vị của mình.
Cốt truyện biết được quá ít, nếu như không thể tìm thấy bước đột phát giống như lần trước, có lẽ bọn họ sẽ bị tổ đạo diễn dắt mũi đi, thế nhưng sự sắp đặt đã hình thành, bọn họ phải làm sao mới có thể bảo vệ tất cả mọi người, còn có thể đánh lừa NPC? Hơn nữa bản thân là “người xuyên việt” cũng rất khó chơi, nếu như bị phán định là OOC sẽ thua tổ chương trình.
Buổi livestream đã vô tình trở thành ván cờ giữa khách mời và tổ chương trình, Thẩm Úc Tiều nghiêng đầu nhìn Lương Trung Tuyền đang lâm vào trầm ngâm, lẳng lặng kéo góc áo của cậu.
Ảnh đế Lương ngoảnh sang, nghi hoặc chớp chớp mắt.
Tổng giám đốc Thẩm lia mắt nhìn Chung Phong ở đối diện, sau đó rời mắt đi, như thể đang sợ sệt dựa vào đằng sau Lương tướng quân.
Lương tướng quân hiểu ý của bảo bối nhà mình, nhưng vẫn không kiềm được suy nghĩ lung tung, Kiều Kiều trốn ở đằng sau mình đáng yêu quá chừng, dịu dàng ghê! Mình đang trong cốt truyện nên không thể ôm anh ấy vào lòng hôn mạnh mấy phát!
Ảnh đế Lương không được thỏa mãn hoàn toàn không có ý định lịch sự với tổ đạo diễn, dứt khoát không cho NPC cơ hội muốn giải thích cốt truyện, trực tiếp nửa quỳ xuống đất, chắp tay với Chung Phong và nói: “Hoàng thượng, người có điều không biết rồi, ta đưa con hồ yêu này vào phủ thật ra là vì người đấy!”
Chung Phong nhận được tín hiệu của cậu bèn vung tay áo, hất cằm và kéo dài giọng: “Ồ?”
Lương tướng quân chỉ Nguyễn Miên Miên: “Vị tiểu thư này chẳng phải hồ yêu thật, thứ trong tay vị cao nhân ở bên cạnh chính là kính chiếu yêu bản gốc, người có thể thử xem, vốn dĩ không chiếu ra nguyên hình!”
Chung Phong khẽ đẩy Tả Nguyệt Minh, Tả công công chạy sang lấy kính chiếu yêu trong tay Tô Anh, còn không quên nháy mắt với cô ta, tiếp đấy dùng cái gương đồng này soi chiếu một cách cũng ra trò lắm, sau đó kinh ngạc la lên: “Hoàng thượng! Thế mà thật sự không biến!”
NPC đằng sau Nguyễn Miên Miên vừa muốn lên tiếng giải thích, Tả Nguyệt Minh đã lập tức ém giọng, làm động tác lan hoa chỉ rồi trừng mắt bảo: “Im miệng! Chỗ này nào có phần cho ngươi nói!”
Lương Trung Tuyền cúi đầu cười thầm, tiếp tục nói: “Nàng ta không phải hồ tộc, nhưng tỳ nữ bên cạnh vì sao lại luôn nhấn mạnh mình là hồ tộc? Còn cố tình nhét con dao găm vào tay nàng! Mới hôm qua môn khách trong phủ của ta bị người khác đẩy xuống sông, lúc y tỉnh dậy, nha hoàn bên cạnh lại nói y bất cẩn rơi xuống nước, mà hiện giờ lại bảo là vị tiểu thư này làm, tại sao trước sau mâu thuẫn như thế? Ngoài ra, vì sao người còn chưa lên tiếng, thị vệ của người đã lập tức mở miệng nói vi thần chứa chấp tội phạm? Ba người này từ lúc chạm mặt đã mắt đi mày lại, hiển nhiên là ngấm ngầm cấu kết, muốn ly gián quân thần đôi ta, lật đổ Đại Kích!”
Tiểu Mỹ đứng bên cạnh mang biểu cảm gần như rạn nứt, rõ ràng cô dựa theo kịch bản, nhìn NPC khác cũng vì để nhắc nhở đối phương phát động cốt truyện, sao lại là cấu kết? Sao lại là ly gián chứ?
Khán giả sau màn hình cũng không nhịn được cười, xứng đáng là ảnh đế Lương, khả năng nói nhảm quả là bậc nhất, hành động tiết lộ nội dung cho bọn họ của tổ chương trình thế mà đều bị cậu xem thành điều sai quấy, khăng khăng thân phận của người ta không phải là tỳ nữ mà là thị vệ, dựa theo thiết lập nhân vật thì không thể phản bác, chỉ có thể đứng tại chỗ nghe ảnh đế Lương tùy thích sắp đặt.
Quả nhiên, Chung Phong gật đầu, nói: “Lưu thị vệ cũng thường xúi giục ly gián trước mặt ta.
”
Nguyễn Miên Miên cũng khóc quỳ xuống: “Hoàng thượng, tiểu nữ bị oan! Tất cả mọi chuyện đều là thị nữ của ta làm, ta thật sự không có ám sát, cũng không có đẩy tổng giám đốc Thẩm xuống nước!”
Mọi người đều hơi sững sờ khi nghe thấy bốn chữ “tổng giám đốc Thẩm”, nhưng Nguyễn Miên Miên không phải người xuyên việt, nói sai cũng sẽ không bị phán định, tất cả mọi người đều chọn cách bỏ qua cái xưng hô này, tiếp tục phát huy kỹ năng diễn xuất.
Chỉ thấy Lương Trung Tuyền đứng dậy, vô cùng đau lòng nói với Tiểu Mỹ: “Lúc đầu ta thấy ngươi trung thành một lòng với tiểu tiên sinh nên mới giữ ngươi lại, không ngờ ngươi lại là kẻ phản bội! Ngươi nói thật đi, việc tiểu tiên sinh rơi xuống nước có phải liên quan đến ngươi không!”
Tiểu Mỹ vừa định phản bác đã thấy cậu duỗi tay ra, mệt mỏi phẩy tay: “Khỏi phải nói nữa, coi như ta mắt kém, nhìn sai người…” Cậu ôm bả vai của Thẩm Úc Tiều, thở dài nói: “Bảo bối, là ta sai, ấy vậy mà để kẻ xấu có lòng muông dạ thú như thế ở bên cạnh ngươi, ngươi chịu khổ rồi!”
Thẩm Úc Tiều cố gắng nhịn cười, lắc lắc đầu với cậu: “Ta không sao.
”
Còn Tả tiểu thiên vương thì lại làm động tác lan hoa chỉ thị vệ đằng sau Chung Phong rồi mắng: “Ta đã biết ngươi suốt ngày đeo bám theo hoàng thượng là không có lòng tốt rồi! Hoàng thượng, người không được tha cho hắn!”
Chung Phong cười lạnh, vung tay áo: “Báo cho tổ đạo diễn, chém đầu hết ba tên phản tặc này!” Nói rồi bèn nắm lấy tay Tả tiểu thiên vương, vung tay áo rời đi.
Nguyễn Miên Miên hai mắt ngấn lệ nhìn thoáng qua thị nữ, khổ sở nói: “Ngươi… ngươi khiến ta quá thất vọng!” Rồi lại nhìn sang Tô Anh: “Đạo trưởng, tiểu nữ không chốn dung thân, không biết người có nơi nào có thể thu nhận ta một đêm không?”
Tô Anh cười hôn cô ấy: “Đừng nói là một đêm, cả đời cũng được.
” Sau đó hai người tay trong tay bước ra khỏi tướng quân phủ, chỉ còn lại mấy diễn viên quần chúng ngơ ngác đứng tại chỗ đầu đầy dấu chấm hỏi, bọn họ chẳng làm gì cả đã bị chụp một cái mũ to, tiện thể còn nhận cơm hộp luôn?
Nơi đây chỉ còn lại ảnh đế Lương, cậu cười với máy quay: “Đạo diễn, chúng tôi thế này có tính là sống không?”
Đâu chỉ sống, còn tiễn luôn NPC!
Đạo diễn giận đến nghiến răng, cầm loa nhỏ kháng nghị bảo: “Lời giải thích của cậu không hợp logic!”
Lương Trung Tuyền: “Thế nhưng hoàng thượng tin, chú có thể hiểu cho chỉ số thông minh của chúng tôi không cao, nhưng mà chuyện đã làm có lẽ cũng phù hợp với hình tượng mà đúng không.
”
Đạo diễn cắn răng: “Đúng.
”
Ảnh đế Lương cười tít mắt gật đầu, ôm vai tổng giám đốc Thẩm đi vào gian nhà.
Khán giả vô cùng kinh ngạc trước sự vô lại của ảnh đế Lương, xem show giải trí ngần ấy năm lần đầu tiên có người chụp mũ NPC.
— Ha ha ha ha ha ha ha thương cho tổ chương trình, tin bọn họ có lẽ đã thành quen.
— Khỏi thương cho tổ đạo diễn, livestream vốn dĩ đã đầy bất trắc, bọn họ chắc chắn có phương án dự phòng.
— Tui có thể nói rằng tui cảm thấy những gì ảnh đế Lương nói hơi có đạo lý không?
— Tự mình soạn cốt truyện, cưỡng chế tính nhất quán logic, tôi thật sự phục rồi, like cho bản mặt dày của ảnh đế Lương.
— Nhân vật thảm nhất của năm: Tiểu Mỹ, bị bán mà không chút áp lực nào ha ha ha ha.
— Ảnh đế Lương: Không ai có thể đánh bại tôi trong câu chuyện của tôi.
— Ha ha ha ha cả đoàn phim đều bị ảnh đế Lương làm loạn, nếu như không phải anh ấy thì có lẽ khách mời thật sự sẽ dựa theo nội dung của NPC!
— Vốn dĩ lúc tình cảnh rối rắm còn tưởng rằng tổ đạo diễn sẽ đánh một ván cờ lớn, kết quả lại bị diễn viên Lương cắt ngang, tui không cam tâm mà!
— Ha ha ha điều này chứng minh gì đây, chương trình thể hiện tình cảm thì cứ thể hiện tình cảm thôi, đừng xen những thứ không thực tế vào, nếu không sẽ lật xe đấy!
…
Bên ngoài máy quay, Tiểu Mỹ và hai người khác đồng thời dở khóc dở cười đi về phía tổ đạo diễn, xin ý kiến của đạo diễn rằng có nên tiếp tục diễn hay không, trên thực tế, bọn họ cũng không ngạc nhiên lắm khi xuất hiện tình huống này, vẻ ngẩn tò te cũng là một yếu tố diễn xuất nhất định, suy cho cùng thì như thế mới có thể làm hài lòng khán giả, bởi vì lượng người xem tăng vọt và bình luận gần như chiếm trọn màn hình là bằng chứng cho sự thắng lợi không theo lối bình thường của ảnh đế Lương.
Đạo diễn là kiểu được hời mà còn ra vẻ điển hình, ông nhìn về phía xa với khuôn mặt đầy vẻ tang thương, lắc lắc đầu: “Thôi, tôi nghĩ thông rồi, ba người không sống qua nổi tập một, nhận phong bì đỏ đi, để người còn sống công bố nhiệm vụ mới.
”
Ngay sau đó, ba nhóm khách mời nghe thấy giọng của đạo diễn thông qua chiếc loa nhỏ: “Chúc mừng người chơi đã hoàn thành nhiệm vụ chính tuyến và giải quyết được mối nguy lớn nhất, nhưng đây chưa phải là dấu chấm hết.
Kể từ bây giờ, phán định OOC sẽ có hiệu lực đối với tất cả các thành viên, xin các vị hãy cẩn thận.
”
Vừa mới chơi tổ đạo diễn một vố, tâm trạng của nhóm khách mời rất tốt, hiển nhiên là chẳng quan tâm đến sự sắp đặt mới này, sau khi Thẩm Úc Tiều được Lương Trung Tuyền ôm vào nhà thì vùi đầu vào cổ Lương Trung Tuyền không ngừng run run.
Người đẹp lao vào lòng, Lương tướng quân đương nhiên sẽ không khước từ, cậu ôm tổng giám đốc Thẩm cười hỏi: “Thế nào, em lợi hại đúng không?”
Tổng giám đốc Thẩm cười đủ rồi mới ngẩng đầu lên, xoa nắn tai của cậu, lại chẳng nói ra tiếng lòng của đông đảo khán giả: “Em thế này là mặt dạn mày dày.
”
“Mặt dày thì làm sao.
” Ảnh đế Lương cúi đầu, làm ra vẻ sẽ hôn anh: “Da mặt không dày một chút thì chúng ta phải theo nội dung của bọn họ, rảnh đâu mà chơi?”
Thẩm Úc Tiều tránh ra cậu lại đuổi theo, trông giống như kẻ ăn chơi trêu ghẹo tiểu công tử.
Khán giả chưa kịp cười xong đã bị nhét đầy miệng thức ăn chó, chỉ cảm thấy nghẹn đến phát hoảng, bình luận tràn ngập “fff”.
【Ting, thể hiện tình cảm, chỉ số tình cảm +1, tổng chỉ số tình cảm là 80.
】
Tổng giám đốc Thẩm nghe thấy âm thanh hệ thống nhắc nhở, ánh mắt lóe lên, dừng động tác né tránh, ai biết ảnh đế Lương trái lại không hôn, cậu bỗng chốc trở thành chính nhân quân tử, dùng hai tay giữ lấy vai đối phương và đẩy anh một cách miễn cưỡng: “Thứ, thứ lỗi, là ta cầm lòng không đậu, xin tiểu tiên sinh đừng trách tội!”
Các fan vừa nãy còn trông mong nhìn thấy cảnh hôn nhau suýt chút lật bàn, tí nữa là hôn rồi, tổng giám đốc Thẩm cũng không trốn, sao anh lại lùi bước! Tự dưng bỏ dở giữa chừng, lửng lơ khiến tất cả mọi người lỡ dở, chẳng phải người mà!
Ảnh đế Lương vẫn còn diễn: “Ta và ngươi còn chưa thành thân, thân mật như thế thật sự là không ổn, nếu như dọa tiểu tiên sinh, ta…”
“Không gì không ổn.
” Tổng giám đốc Thẩm lên tiếng, cắt ngang vẻ nhận lỗi của Lương tướng quân quân tử.
Trên mặt vẫn không có biểu cảm gì, chỉ là nhìn Lương Trung Tuyền chăm chú, nhưng khán giả lại nhận ra chút ý cười trong ánh mắt anh, chỉ nghe tổng giám đốc Thẩm khẽ thở dài, giơ tay vân vê gáy của Lương Trung Tuyền, vẻ tổng tài bá đạo hừng hực rực cháy: “Chưa thành hôn thì không thể hôn ngươi?”
Nói rồi anh cụp mắt xuống, từ từ tiến đến môi cậu.
Lúc này lời thoại của ảnh đế Lương đều bị bản thân nuốt xuống, hơi thở của cậu dần gấp lên, căng thẳng nhìn bảo bối nhà mình đặc biệt chủ động, trông mong và thẹn thùng nhắm mắt lại.
Nhưng khi môi của hai người còn chưa tới một centimet, tổng giám đốc Thẩm đột nhiên chơi chiến thuật rút lui, đứng cách cậu một bước, giơ tay nhéo nhéo mặt của ảnh đế Lương, nói: “Tướng quân, người nói đúng, đúng thật không ổn.
”