Chương 1496
Lâm Kiều Như gật đầu, sau đó cầm lấy chiếc thìa trong tay của Huyền Vũ một cách tự nhiên.
“Cái đó, anh gọi bọn họ xuống phòng khách dưới tầng chơi đi, trong phòng chật chội quá, dù sao tôi cũng không ngủ được, cũng không ồn ào làm tôi tỉnh giấc đâu.”
Lâm Kiều Như bĩu môi rồi tiếp tục nói: “Hơn nữa, anh thì biết nấu món gì cơ chứ, nếu không phải là chết đói rồi thì ai sẽ thèm ăn chứ, để tôi làm cho”
Nghe xong, Huyền Vũ lúng túng sờ sờ đầu, nói lời cảm ơn với Lâm Kiều Như rồi lên tâng gọi mọi người.
Dù sao thì, để người phụ nữ của chiến thần Thiên Vũ, ở trước mặt chỉ ra tài nghệ nấu nướng của bản thân không tốt… Huyên Vũ vẫn có chút xấu hổ.
Huyền Vũ bước vào phòng và trực tiếp đẩy cửa ra.
“Đừng chơi nữa!”
Huyền Vũ đi tới và đá cho mấy anh em một cái: “Cô Kiều Như đang nấu cơm cho các anh kìa, mọi người vẫn còn muốn ngồi đây đánh bài nữa sao?”
Khi nghe nói rằng Lâm Kiều Như đang bận rộn ở trong phòng bếp dưới lầu, mười hai vệ trung thiết huyết đang ngồi trong phòng đánh bài một cách vô ý tứ, tất cả đều xuống lầu, chuẩn bị giúp Lâm Kiều Như một tay.
Lâm Kiều Như không quen có người ngoài phục vụ ở trong nhà, đương nhiên đều là anh em của Tân Vũ Phong, đối với Lâm Kiêu Như mà nói thì cũng không phải người ngoài.
Vì vậy mà tất cả mọi việc của phủ Thượng Quan đều do Lâm Kiều Như tự tay làm hết.
Bao gồm cả quần áo và đồ ăn của những người này đều do một tay Lâm Kiều Như thu dọn giúp.
Để người phụ nữ của Chiến Thần Thiên Vũ chăm sóc như vậy… Tất cả mười hai vệ trung thiết huyết này đều có chút xấu hổ.
Vì vậy đã cố gắng hết sức có thể để giúp Lâm Kiều Như một tay.
Mấy ngày nay, mấy người này trong khoảng thời gian đợi Tân Vũ Phong dường như đã quen thuộc với đồ dùng trong bếp hơn là vũ khí rồi…
Mười người chạy vào trong bếp và xúm lại.
Căn bếp vốn dĩ khá thông thoáng hôm nay bỗng trở nên đông vui hơn.
Lâm Kiều Như có chút bất lực, hết lần này tới lần khác đều nhấn mạnh không cần nhiều người đến như vậy, tuy nhiên vẫn không có ai rời đi.
Bình thường đều thay phiên giúp đỡ nhau, tuy nhiên đến nửa đêm lại bắt người ta đi làm đồ ăn đêm thì thật không có chút lễ nghĩa nào.
Cuối cùng, Lâm Kiều Như đành phải cầm chiếc thìa gỗ trong bếp chống tay vào eo, chỉ cho mỗi Huyền Vũ ở lại giúp đỡ và đuổi hết những người khác ra ngoài.
Rất nhanh, trong chốc lát, mấy bát mì trứng cà chua nóng hổi lần lượt được bưng ra.
Mấy người họ không màng đến sự nóng bỏng của tô mì, ăn như bát giới ăn nhân sâm, chỉ có vài phút là đã ăn hết sạch không còn gì.
Món mì của Lâm Kiều Như tự tay nấu, còn chưa ăn được vài miếng, mà đã thấy những người này ăn hết rồi.
Dù sao thì, không có đầu bếp nào không thích nhìn thực khách của mình ăn hết sạch những món mình nấu.
Phản ứng của mấy người này, chắc chẩn là điều hài lòng nhất sau một khoảng thời gian Lâm Kiều Như bận rộn ở trong bếp.
Sau khi ăn xong, Bạch Hố và Huyền Vũ dọn dẹp bát đũa và rửa sạch.
Một nhóm người đang ngồi trong phòng khách, chơi bài vô cùng náo nhiệt.
Lâm Kiều Như lại ở bên cạnh, yên lặng xem TY.
“M* nó, không chơi không chơi nữa, các anh không phải là đang hùa vào đánh cho tôi thua sao, không phải nói rõ là cùng nhau đánh anh Huyền Vũ sao?”
Thanh Long ném quân bài trong tay xuống với vẻ mặt không vui Huyền Vũ cười nói: “Cậu cho rẵng tôi thật sự không nhìn ra sao, là mấy người các cậu hợp sức tính toán với tôi sao? Xử lý cậu thật không dễ dàng gì!”
“A, Huyền Vũ, hôm nay tôi đấu với anh đến cùng!”