Chương 1690
Lúc này, hai hàng lông mày dài giống như một vòng cung sắc bén đã nhíu chặt lại với nhau.
Mặc dù Kiếm Trần đã nhìn thấy một trăm linh tám đạo khí của Tần Vũ Phong và biết rằng Tần Vũ Phong đang cầm Hiên Viên Kiếm.
Nhưng hiện tại Kiếm Trần vẫn cảm thấy không chắc chắn và không có cách nào để tin tưởng chuyện Tần Vũ Phong có thể chịu đựng được đòn của Thần Hổ Thú.
Cho dù bây giờ người đứng trên sàn đấu chính là kiểm Trần, e là anh ta cũng phải tạm thời tránh đi.
Nhưng lúc này, khi tất cả những người ở dưới sàn đấu đều đang hướng về phía Tần Vũ Phong thì cũng có người vẫn như cũ, không hề tỏ ra lo lắng một chút nào.
Đó chính là Công Tôn Vũ và Quách Thành.
Hai người này đều biết rất rõ thực lực của Tần Vũ Phong.
Nói một chút về Công Tôn Vũ, sư phụ của anh ta là Lão Thiên Sư của Long Hổ Sơn, có thể nói là nhân vật dẫn đầu trong các Ẩn Môn Môn Phái hiện giờ. Mặc dù La Phù Sơn thần bí hơn, nhưng thực lực của Lão Thiên Sư cũng không phải dạng tầm thường.
Hơn nữa, lúc trước Công Tôn Vũ còn tận mắt chứng kiến Tần Vũ Phong chiến đấu cùng những Thiên Kiêu ở Long Hổ Sơn.
Thậm chí có thể nói, trong trận chiến với Thiên Kiêu, có người nào thua kém Tả Thanh Phùng đang ở trước mắt, thua kém Thần Hổ Thủ đâu chứ? Công Tôn Vũ tin tưởng, chỉ là một Thần Hổ Thủ mà thôi, đến anh ta còn không thèm để vào mắt thì Tần Vũ Phong cũng vậy.
Quách Thành đang đứng ở bên cạnh cũng có cùng suy nghĩ với anh ta. Hiện tại anh ta cũng không cảm thấy lo lắng cho Tần Vũ Phong.
Dù sao thì với sức lực của đại nhân Tần Vũ Phong, khi phải một mình đấu với mười tám điểm đóng quân của Đông Hoàng ở Vân Ninh thì cuối cùng anh cũng tiêu diệt toàn bộ và rút lui an toàn.
Hơn nữa, mới vài ngày trước, Tần Vũ Phong còn từng một mình đối đầu với Kitano Takeshi, cao thủ đứng đầu giới võ đạo Đông Hoàng.
Phải biết rằng, thực lực của Kitano Takeshi vượt xa cái được gọi là Thiên Kiêu ở trước mắt. ít nhất cũng phải có công lực của Tông Sư Ngũ Trọng Thiên, so với Thiên Kiêu còn mạnh hơn nhiều.
Ngay cả Kitano Takeshi mà Đại nhân Thiên Vũ cũng có thể chiến thắng một cách dễ dàng, vậy thì Tả Thanh Phùng ở trước mắt có nhằm nhò gì? Nghĩ như vậy, thái độ của Quách Thành lại càng nhàn nhã hơn.
Nhưng ngoại trừ bọn họ ra, gần như tất cả mọi người đều cho rằng việc Tần Vũ Phong phải chết là một điều không thể nghi ngờ.
Cho dù là thầy trò Thịnh Viên và Kiểm Trần đã từng đấu với Tần Vũ Phong, còn có Lộc Thu Nương là người tin tưởng Kiếm Trần… huống chi là những người vốn đã không coi trọng Tần Vũ Phong.
Trong một khoảng thời gian ngắn, những người trước đó đã bày trò cá cược cũng đã định tính tiền rồi.
Thần Hồ Thủ mới ra trận đã muốn cho Tần Vũ Phong thịt nát xương tan… với một chiêu này, người đã đánh cược Tả Thanh Phùng chỉ cần dùng một chiêu là có thể đánh bại Tần Vũ Phong, giành thắng lợi triệt để. Tuy nhiên, ngay lúc này, dưới sự chú ý của mọi người…
Ánh mắt sáng ngời của mọi người đều bắn về phía Tần Vũ Phong.
Mà Tần Vũ Phong, cũng chỉ nhìn chằm chằm vào những ánh mắt này, chứ không hề tỏ ra bối rối chút nào, chỉ nhẹ nhàng nâng hai tay lên.
Hành động này thật là hời hợt, nghênh đón theo phương hướng mà Thần Hổ Thú nhào đến, có vẻ như không phải đang chuẩn bị phản kích cũng không đang chuẩn bị phòng ngự, giống như chỉ là muốn hái một quả ở trên cây mà thôi.
Cũng chỉ giống như gió thoảng mây trôi.
Thậm chí ngay cả sắc mặt cũng không hề tỏ vẻ nghiêm nghị, đến cả sự trịnh trọng cũng không có. Anh đang làm gì vậy? Theo bản năng, tất cả mọi người đều nín thở và nhìn chằm chằm vào Tần Vũ Phong.
Chẳng lẽ thằng nhãi này muốn mình chết đẹp hơn một chút sao? Nhưng chết thì cũng đã chết rồi, có nhìn thế nào thì cũng không thể đẹp được. Có thời gian để bày ra cái dáng này còn không bằng nhanh chóng tránh ra, nói không chừng còn có thể tạm thời giữ mạng, sống lâu hơn một chút? Đúng lúc này.
Cho dù mọi người có đang suy nghĩ cái gì, thời gian có trôi qua thế nào thì trên thực tế, tốc độ rơi xuống của Thần Hổ Thú cũng vẫn rất nhanh.
“Ầm!” Một tiếng!
Cuối cùng, cơ thể nặng nề của Thần Hổ Thủ cũng đập về phía Tần Vũ Phong.
Phải biết rằng, đòn này tương đương với một đòn toàn lực của cao thủ Tông Sư Nhị Trọng Thiên.
Trong số những người ở đây, có một số ít nữ tu tương đối nhát gan, bọn họ thậm chí còn nhắm mắt lại vì không muốn nhìn thấy cảnh tượng máu thịt be bét.
Nhưng một giây trôi qua, hai giây trôi qua. . Tiếng kêu thảm thiết của Tần Vũ Phong trong tưởng tượng mãi vẫn chưa truyền đến.
Những người nhát gan dè dặt mở hai mắt miễn ra, cưỡng mở được một khe hở.
Ngay sau đó, bọn họ đã được chứng kiến một chuyện khó tin nhất trong cuộc đời của mình.
Bạn đang đọc truyện mới tại Ghientruyen.chu. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!