Chương 1717
Trên võ đài nam nữ bình đẳng, sức mạnh được tôn trọng! Vai Lộc Thu Nương lập tức liền chảy máu ào ào, trong chớp mắt liền thấm ướt một mảng quần áo.
Nhưng trên khuôn mặt xinh đẹp lại không hề xuất hiện một chút vẻ mặt đau đớn.
Hai ngón tay Lộc Thu Nương khép lại nhanh chóng điểm vài lần vào chỗ bị thương đang chảy máu trên vai, máu liền nhanh chóng ngừng chảy.
“Đại Mộng Du Thiên!”
Lộc Thu Nương hét lên một tiếng, sau đó toàn thân cô ta xuất hiện ánh sáng xanh, trong nháy mắt liền bao phủ lấy toàn bộ cơ thể, ngay cả vết thương trên vai cũng đang lành lại có thể nhìn thấy bằng mắt thường!
Rất nhanh, vết thương ban đầu trên vai Lộc Thu Nương đã lành lại như cũ!
Tần Vũ Phong thấy vậy, con người của anh lập tức co rút, rõ ràng cũng rất kinh ngạc.
Không nghĩ tới khả năng chữa trị của Lộc Thu Nương lại mạnh như vậy. Vết thương đâm xuyên lúc nãy, Tần Vũ Phong tự hỏi bản thân cho dù mình có vận dụng nội lực chữa trị vết thương cũng không thể trong thời gian ngắn như vậy có thể chữa lành như Lộc Thu Nương.
Nếu không phải quần áo ở vai bị rách nhắc nhở mọi người mọi chuyện xảy ra lúc nãy, chỉ sợ Tần Vũ Phong cũng nghi ngờ lúc nãy mình đánh trúng Lộc Thu Nương là ảo giác.
Vết thương của Lộc Thu Nương khôi phục xong, liền tiếp tục tấn công về phía Tần Vũ Phong.
Tần Vũ Phong cũng không chịu thua kém, Lộc Thu Nương với anh mà nói, nói không chừng thật sự là một kẻ địch mạnh.
Mặc dù lúc trước Tần Vũ Phong đã chiến đấu qua với âm dương sư của Đông Hoàng, theo khía cạnh nào đó mà nói thì hai phương thức tấn công này đều tương tự nhau.
Ví dụ như đều có thể làm suy yếu hiệu quả chiến đấu của đối phương và nâng cao sức mạnh của đồng đội.
Hơn nữa thực thực cá nhân của Lộc Thu Nương mạnh hơn nhiều so với những người được gọi là âm dương sư của Đông Hoàng.
Nhưng Tần Vũ Phong không hề có chút sợ hãi. Anh chỉ biết dốc hết sức lực vậy là đủ rồi.
Huống hồ Tần Vũ Phong có tự tin sẽ giành được thắng lợi cuối cùng!
Tần Vũ Phong hít sâu một hơi, không hề hoang mang vì khả năng chữa trị mạnh mẽ của Lộc Thu Nương, vẫn bình tĩnh như ban đầu.
Lộc Thu Nương nhìn chằm chằm anh, cũng trở nên thận trọng. Cho dù nói thế nào một kiếm tấn công vừa rồi của Tần
Vũ Phong cũng thực sự khiến Lộc Thu Nương kinh ngạc!
Lộc Thu Nương không biết đã bao lâu chỉ qua một chiêu liền bị động bị đối thủ ép phải dùng Đại Mộng Du Thiên để bảo vệ cơ thể.
Lúc này Lộc Thu Nương một tay cầm cây gậy, một tay bấm tay niệm chú.
Rất nhanh khi thế toàn thân Lộc Thu Nương cũng trở nên càng dày đặc.
Trong chớp mắt, thực lực của cô ta từ Tông sư nhị trọng thiên lên thẳng tới Tông sư tam trọng thiên!
Đây, mới chỉ là tăng cường lần thứ nhất.
Lộc Thu Nương vẫn chưa dừng lại, con người Tần Vũ Phong mạnh mẽ co rút, sợ Lộc Thu Nương tiếp tục tăng cường bản thân, thực lực sẽ đạt tới một cấp độ mới.
Mặc dù cho dù Lộc Thu Nương tăng cường bản thân tới Tông sư bát trọng thiên, Tần Vũ Phong cũng chưa chắc rơi vào thế yếu.
Nhưng Tần Vũ Phong biết rõ bản thân trong thời gian ngắn tăng tu vi lên Bát môn độn giáp, đối với cơ thể nhất định sẽ để lại di chứng. Nhưng thấy Lộc Thu Nương nhẹ nhàng tăng tu vi lên, Tần Vũ Phong biết, cô ta bây giờ chỉ đang sử dụng một loại công pháp tăng thực lực tạm thời, không phải là cấm thuật Như vậy Lộc Thu Nương cơ bản sẽ không phải trả giá bất cứ thứ gì vì nó!
Tần Vũ Phong nghiến răng, lấy khí thế như sét đánh đánh mấy kiếm về phía Lộc Thu Nương, dường như muốn làm gián đoạn quá trình thực hiện công pháp của Lộc Thu Nương.
Vẻ mặt Lộc Thu Nương nhàn nhạt, mắt nhìn mũi mũi nhìn tim, thậm chí còn không ngẩng đầu tiếp tục niệm chú.
Một kiếm này của Tần Vũ Phong rời trên tầng bảo vệ Đại Mộng Du Thiên của Lộc Thu Nương, vậy mà lại bị Đại Mộng Du Thiên nuốt chửng rồi!
Bạn đang đọc truyện mới tại Ghientruyenchu. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!