Chương 1746
Tần Vũ Phong nhìn một cảnh trước mắt mình, cười lạnh không ngừng.
Không biết lúc trước khi lão tổ đưa mẹ mình về La Phù Sơn có thể đoán trước được bọn họ sẽ có ngày như hôm nay hay không?
Liệu ông ta có hối hận vì hành động khinh thường mạng người hèn hạ lúc trước của mình hay không?
Nếu vị lão tổ kia có thể dùng một mạng người để đổi lấy sự bình an của La Phù Sơn, nói vậy La Phù Sơn chính là thứ mà ông ta coi trọng nhất.
Như vậy cũng được.
Nếu ông ta đã cướp đi người mẹ quan trọng nhất của Tần Vũ Phong thì Tần Vũ Phong cũng có thể huỷ diệt La
Phù Sơn mà ông ta coi trọng nhất. Liền bắt đầu từ đám trưởng lão này đi!
Tần Vũ Phong hít sâu một hơi, Tần Thiên Vũ anh đã chinh chiến cả đời, mọi việc đều rất thuận lợi.
Cả đời này của anh hiểm có khi nào thất bại.
Duy chỉ có một lần thất bại duy nhất cũng là vì thương nặng vào hần xương cốt, bị Tần Thiên Lâm ép ở Tây Nam Miêu Cương.
Trừ lần đó ra thì cả đời Tần Thiên Vũ này đều chưa từng thất bại bao giờ.
Như vậy, mặc dù hôm nay có đối mặt với một Ẩn Môn Môn Phái và đứng đầu như La Phù Sơn, bị rất nhiều trưởng lão vây quanh tấn công thì kết quả cũng sẽ chẳng thay đổi gì cả.
Tần Thiên Vũ anh vẫn sẽ không thua như cũ!
Nghĩ đến đó, ánh mắt Tần Vũ Phong trở nên lạnh lẽo, đạo Bắc Thần trong tay lập tức sáng ngời, trong một khoảnh khắc còn có thể che lấp đi cả ánh sáng của hoàng hôn!
Ánh mặt trời lặn như máu, đạo Bắc Thần trong tay Tần Vũ Phong sáng ngời giống như một mặt trời thứ hai đang từ từ mọc lên ở trên trái đất này vậy!
“Một đao này có tên là Thần Trảm. “Chuyện tôi phải làm thì bất cứ ai cũng không thể ngăn lại được!” “Mặc dù có là thần tiên giảng thế muốn ngăn tôi lại thì tôi cũng chỉ có một câu trả lời. “Đó chính là thần giết thần!”
Lúc tiếng nói của Tần Vũ Phong vừa dứt, ảnh đạo càng thêm sáng ngời, mọi người đều bị ánh sáng của thanh đao này làm cho đau mắt, không nhịn nổi mà nhằm nhằm hai tròng mắt lại!
Ngay sau đó, tất cả mọi người thầm nghĩ không ổn, nội kình trong cơ thể cũng đang điên cuồng vận chuyển, không dám có chút chậm trễ nào mà sôi nổi triệu hồi ra Cương Khí Hộ Thể để bảo vệ chính bản thân mình!
Nhưng dù vậy!
Khi một đạo Thần Trảm chém ra, chỉ trong nháy mắt toàn bộ đỉnh La Phù Sơn Sơn như bị thả bom nguyên tử rồi nổ tung mà san bằng toàn bộ mặt đất vậy!
Vô số cỏ cây bị chặt đứt ngang ngay lập tức! Các sinh vật trong núi điên cuồng chạy trốn
Nếu không phải trước đó chưởng môn nói chuyện với Tần Thiên Phong về Thượng Quan Uyển Nhi chỉ sợ toàn bộ đỉnh La Phù Sơn Sơn lúc này có không ít sinh linh phải ra đi rồi!
Nhưng nếu không thể thanh tràng nơi này thì Tần Vũ Phong cũng sẽ không buông tay dễ như thế!
Giờ phút này, phàm là người đang ở tại La Phù Sơn đều nhịn không được mà nhìn về phía đỉnh La Phù Sơn Sơn!
Vô cùng chấn động!
Giống như núi lửa phun trào, như bom nguyên tử nổ vậy!
Đây là kiểu sức mạnh khủng bố gì cơ chứ!
Rốt cuộc trên đỉnh núi đã xảy ra chuyện gì?! Đây là câu hỏi mà giờ phút này mọi người đều thắc mắc trong lòng!
Càng khỏi phải nói tới mấy người ở bên cạnh Tần Vũ Phong, lúc này bọn họ còn kinh sợ không thôi!
Công Tôn Vũ nhìn ánh đạo ở chỗ đỉnh núi kia, tuy chỉ trong một khoảng thời gian ngắn nhưng cũng đã không biết nói gì!
Anh ta nhận ra được đây là chiêu thức của Tần Vũ Phong.
Tuy rằng Công Tôn Vũ chưa từng nhìn qua Thần Trảm của Tần Vũ Phong trước đây, nhưng hơi thở này thì quả thật sẽ không gạt người.
Lâm Kiểu Như liền hoảng sợ trong nháy mắt. “Đây… Đây là Tần Vũ Phong sao? Tần Vũ Phong làm sao vậy?”
Lâm Kiều Như nói rồi liền muốn đi lên trên núi.
Mặc kệ nói như thế nào thì hiện tại Lâm Kiều Như cũng có thực lực Bản Bộ tông sư, Quách Thành cũng đã trở nên không kém trong một khoảng thời gian ngắn, thế nhưng thân hình của Lâm Kiều Như vẫn bị bắn lùi về phía sau mấy trăm mét. “Cô Kiều Như!”
Bạn đang đọc truyện mới tại ghientruyenchu.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!