Chương 2016
Hai người cùng chạy hơn trăm mét đến cùng một hướng mới quay đầu lại. Nếu không phải vì họ không chạy nổi nữa thì họ cũng muốn chạy trốn đi.
Nhưng cho dù bọn họ không biết đối phương là ai đi chăng nữa thì bọn chúng đương nhiên cũng không buông tha cho hai người họ.
Ít nhất là chạy thì cũng không chạy thoát được. Trận chiến đấu hôm nay là không thể tránh được. Diệp Thanh Đình hít sâu một hơi. Thời gian Tần Vũ Phong đến nước Mễ cũng chỉ mới hai ngày, rất rõ ràng đối phương không phải vì nhắm vào Tần Vũ Phong mà đến.
Đi theo xe Long Môn, tất nhiên là hướng về phía Long Môn. Nhưng lại nói, muốn xác định đối phương là ai trong thời gian ngắn như vậy thì có chút khó khăn.
Nói cho cùng, người buôn bán và người tập võ ở Long Môn cũng có không ít kẻ thù, không chỉ ở nước Mễ mà trên cả thế giới.
Thật sự rất khó để biết là ai đang tấn công bọn họ lúc này.
Diệp Thanh Đình cau mày, nhẹ giọng hỏi: “Các người là ai? Tại sao lại chặn đường chúng tôi?”
Sau tiếng nói của Diệp Thanh Đình, một người bước ra từ trong bóng tối.
Người đàn ông mặc một chiếc áo choàng ngắn phong cách Đại Hạ, lót màu xanh nhạt, phía trên là dùng kim tuyến để thêu lên cửu trảo văn long.
Phải biết rằng ở Đại Hạ, đây chính là hoa văn của người ngồi trên ngai vàng, không một người dân nào có thể tự tiện mặc loại áo thêu hoa văn này cả.
Cho dù là ở các địa phương của nước Mễ, mọi người có thể tùy ý thêu bát trảo, thất trảo, Tỳ Hưu nhưng… Không có người nào dám tùy tiện thêu cửu trảo văn long.
Thế nhưng người ở trước mắt bọn họ bây giờ, chiếc áo choàng cửu trảo văn long này đang được người Mễ này mặc trên người.
Tần Vũ Phong híp mắt lại.
“Triệu Long.” Diệp Thanh Đình nghiến răng, sắc mặt khó chịu: “Tại sao lại là ông, ông có ý gì hả?” Tần Vũ Phong đứng ở một bên, nhất thời không hiểu được.
Trước mặt rõ ràng là một người nước Mễ. Tóc vàng mắt xanh, vừa nhìn đã biết không phải là người Đại Hạ. Diệp Thanh Đình lại gọi người đó là Triệu Long, là một tên đúng chuẩn tên của Đại Hạ, quan trọng nhất chính là trên người người kia đang mặc trên người một bộ quần áo kiểu Đại Hạ đúng nghĩa, sao lại có cảm giác vô lý đến vậy.
“Rốt cục là lại lịch của người nước Mễ này là như thế nào?”
Nhưng cũng không cần Tần Vũ Phong hoang mang quá lâu, rất nhanh người nước Mễ đứng đối diện đã chậm rãi mở miệng.
“Cô cả Diệp, cô đã làm bị thương hai người trong Thiên Môn của tôi, làm hại bọn họ bị bắt lại, cô định giải quyết chuyện này như thế nào?”
“Tôi không cần dự định gì hết!”
Bạn đang đọc truyện mới tại ghientruyenchu.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!