Chương 2122
Thạch Vũ liền cẩm thấy đau đớn và kêu lên một tiếng, trên cổ tay xuất hiện một vết tích màu đỏ tươi. Thế nhưng, Thạch Vũ tuyệt đối sẽ không từ bỏ như vậy, hoặc là làm một chuyện gì đó như nhận thua.
Dù sao đối với một võ giả mà nói, vết thương nhỏ này thậm chí có thể nói không đáng kể. Điều thật sự khiến Thạch Vũ quan tâm, chỉ có thân pháp quá khéo léo của Diệp Thanh Đình.
Đối với Thạch Vũ mà nói, chính là trở ngại lớn nhất trong chiến đấu với Diệp Thanh Đình.
Thạch Vũ ép bản thân bình ổn tinh thần, một lần nữa tấn công hướng Diệp Thanh Đình.
Diệp Thanh Đình khẽ quát một tiếng, thân hình đột nhiên bay lên không trung, ngay sau đó một cước đạp về phía cổ tay Thạch Vũ.
Keng!
Rõ ràng là chân đá vào cổ tay, lại phát ra âm thanh giống như sắt thép va chạm.
Nó rất chói tai.
Quả nhiên, Thạch Vũ cũng không thể chịu nổi một chút trọng kích của Diệp Thanh Đình, Cửu Hoàn Kim Long Đạo trong tay đột nhiên rơi xuống đất.
Trường đạo tiếp xúc mặt đất, trong nháy mắt liền tạo ra những vệt màu trắng.
Vũ khí trong tay Thạch Vũ bị người ta đánh rơi, trong nháy mắt anh ta liền cảm thấy kinh ngạc.
Dù sao anh ta không giống Địch Kiệt, nếu không có vũ khí, liền mất đi tất cả sức chiến đấu.
Ngoại trừ Cửu Hoàn Kim Long Đạo trong tay lúc trước, hai nắm đấm của anh ta cũng đủ để nghiền nát đối thủ. Thạch Vũ hít sâu một hơi, ngay sau đó lại vung tay về phía Diệp Thanh Đình.
Một điều ngoài sức tưởng tượng của tất cả mọi người. Lần này Diệp Thanh Đình, không có chút né tránh nào. Tùy ý để cho Thạch Vũ tấn công về phía của mình. Tần Vũ Phong hít một hơi thật sâu.
Diệp Thanh Đình đây là muốn… Một đổi một với Thạch Vũ?
Không đúng!
Nói như vậy, Diệp Thanh Đình thật sự là quá thiệt thòi! Tiếp theo là trận chiến cuối cùng!
Diệp Thanh Đình nếu bây giờ, một đổi một với đối thủ, trận đấu kế tiếp, không phải chắc chắn sẽ thua sao?
Diệp Kính Dương sợ tới mức trực tiếp gào thét lên: “Chị ơi, đừng mà, mau tránh đi!”
Bup!
Cùng lúc đó, Diệp Kính Dương vô cùng lắng, không ngừng gào thét một tiếng.
Diệp Thanh Đình vẫn trực tiếp đón nhận lấy sự tấn công của Thạch Vũ.
Tất cả mọi người đều không ngờ tới chuyện này.
Khóe miệng Diệp Thanh Đình lộ ra một nụ cười, ngay sau đó “Ngu ngốc”
Một câu nói nhẹ nhàng thể hiện sự vui sướng, từ trong miệng Diệp Thanh Đình thốt ra, cơ thể Diệp Thanh Đình uyển chuyển xoay người về phía góc mà không ai dám tin.