Chương 448: Người đàn bà Khương Thạch Phương kia thật ác độc
Cái gì?
Tần Vũ Phong chau mày, lập tức hỏi: “Chu Văn Bác, bác nói như vậy là có ý gì? Chị Tú Anh bị ai bắt ép?”
“Là Khương Phiệt!”
Trên mặt Chu Văn Bác lộ rõ sự sợ hãi, cả người run rẩy nói: “A… cô chủ Tú Anh đúng là số khổ, bị buộc phải gả cho thiếu chủ của Khương Phiệt, hơn nữa còn không được cưới hỏi đàng hoàng, chỉ có thể làm vợ nhỏ!”
Nghe thấy vậy, sắc mặt Tần Vũ Phong càng trở nên u ám.
Anh và phương Phiệt là kẻ thù không đội trời chung!
Bởi vì người đàn bà ác độc Khương Thạch Phương kia đến từ Khương Phiệt, hơn nữa thiếu chủ hiện tại của Khương Phiệt chính là Khương Thiên Tử, con trai của anh trai Khương Thạch Phương.
Nên Khương Thiên Tử và Tần Thiên Lâm cũng coi như là anh em họ.
“Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì? Tại sao chị Tú Anh lại có quan hệ với Khương Phiệt?” Tần Vũ Phong sốt ruột hỏi.
“À…”
Chu Văn Bác lắc đầu một cái, rên rỉ thở dài nói: “Năm đó, Tần Phiệt liên thủ với Khương Phiệt, nhà họ Thượng Quan chúng ta không đầu lại được, chỉ đành chật vật chạy trốn khỏi Để Đô!” .
“Dựa theo quy tắc, mặc dù cô cả đã chết nhưng vẫn là người của Tần Phiệt, sau khi chết sẽ được an táng ở phần mộ tổ tiên Tần Phiệt, tên được viết vào trong gia phả!”.
“Nhưng Khương Thạch Phương ở bên trong cố tình gây khó dễ, muốn cô cả sau khi chết đi không được an táng, đem xác chết vứt xuống nơi rừng núi hoang vu! Sau khi biết chuyện, Tân Thiên Vương cũng không lên tiếng phản đối gì, rõ ràng là ngầm đồng ý cho hành động này của Khương Thạch Phương!”
“Vốn dĩ cô chủ Tú Anh cũng muốn rời đi cùng gia đình, nhưng sau khi phát hiện ra chuyện này cô chủ liền đi cầu xin Khương Thạch Phương!”.
“Người đàn bà độc ác Khương Thạch Phương đó đã đưa một điều kiện vô cùng hà khắc…”
“Muốn cô chủ Tú Anh hy sinh bản thân, cả đời làm người hầu cho Tần Phiệt, chỉ như vậy mới cho phép an táng cô cả ở phần mộ tổ tiên Tần Phiệt”
“Cô chủ Tú Anh không biết phải làm sao, nhưng nghĩ đến công ơn nuôi dưỡng bao lâu nay của nhà họ Thượng Quan nên cô chủ đã đồng ý!”
“Mười tám năm qua, cô chủ Tú Anh ở Tần Phiệt chịu bao nhiêu nhục nhã, nhận nhịn mà sống qua ngày!”
“Nhưng cách đây không lâu, Khương Thạch Phương lại đem cô chủ gả cho cháu mình là Khương Thiên Tử!”.
“Tất cả mọi người trong Đế Đô này ai cũng biết Khương Thiên Tử chính là tên công tử nhà giàu, sống trong nhung lụa, suốt ngày chìm đắm vào các bữa tiệc, thậm chí còn mắc phải bệnh không được sạch sẽ, chính vì vậy con gái những nhà quý tộc, quyền quý đều không muốn gả cho Khương Thiên Tử!”
“Lần này Khương Thạch Phương ép cô chủ Tú Anh gả cho Khương Thiên Tử, hơn nữa chỉ được làm vợ nhỏ!”.
“Hơn nữa còn đe dọa nếu cô chủ không đồng ý thì sẽ cho người đào phần mộ của cô cả lên, phơi giữa đồng hoang!”
“Hừ hừ… thật đáng ghét!”
“Người đàn bà độc ác Khương Thạch Phương kia bắt ép người quá đáng, tôi không thể tha!”
“Tôi nhất định sẽ khiến Khương Thạch Phương phải trả giá bằng máu, nếu không Tần Vũ Phong tôi không phải là người!”.
Biết được chân tướng sự thật, Tần Vũ Phong nổi giận đùng đùng, phát ra tiếng gầm thét giận dữ, định tại nhức óc.
“Uỳnh!”
Một luồng sát khí phát ra từ bên trong cơ thể Tần Vũ Phong, giống như vũ bão cuốn đi khắp bốn phía, sự giận dữ bao trùm mọi nơi.
Lửa giận nghi ngút lên đến tận trời!
Chu Văn Bác núp ở một góc tường, cả người run lẩy bẩy, không dám phát ra tiếng động.
Tần Vũ Phong không phải loại người dễ giận!
Anh đã ở biên giới phía Bắc nhiều năm, lòng vững như đá, dù phải đối mặt với trăm nghìn quân địch, trong lòng cũng sẽ không dao động nhiều.
Nhưng hành động của Khương Thạch Phương đã chạm tới giới hạn cuối cùng của anh!
Dám đào mộ của mẹ anh lên!
Dám bắt chị Tú Anh gả cho tên cặn bã kia!
Bạn đang đọc truyện mới tại ghientruyenchu.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!