Chương 622:
Lúc trước, Lâm Kiều Như vì mẹ mà từ bỏ cơ hội sống sót, tự mình chui vào lưới, có lẽ Tân Vũ Phong cũng không muốn nhìn thấy mẹ Lâm Kiều Như chết ngay tại đây đúng chứ?
Nếu như Triệu Như Lan không chủ động đứng lên thì anh ta cũng không nhỏ tới chuyện này!
Trương Lực Ưng vừa nói, tay phải đang đâm vào Lâm Kiều Như càng dùng sức hơn. Nhìn Lâm Kiều Như có vẻ sắp không thở được nữa.
Thế nhưng ngay cả một tiếng cầu cứu, một tiếng kêu đau cũng không hề có.
“Kiều Như của mẹ.”
Triệu Như Lan đau lòng khóc thành tiếng.
Cùng với tiếng kêu khóc của Triệu Như Lan là tiếng quát lớn của Tần Vũ Phong.
“Này!”.
Cùng với tiếng hét như cuồng bạo, nội lực trong người Tân Vũ Phong cũng giống như núi lửa phun trào ngay lập tức bùng nổ!
Trong chốc lát mây gió biến sắc, nhật nguyệt cũng không còn, một trận cuồng phong nổi lên!
Gió rít qua đại sảnh, mà toàn bộ công xưởng vì các cửa nhỏ đều thông với nhau nên ngay lúc này giống như còi đồ chơi của Tần Vũ Phong, vang lên từng đợt gió hú!
Mà những cơn gió lớn này chỉ có một điểm cuối cùng, chính là trước mặt Tân Vũ Phong.
Một cơn lốc xoáy xuất hiện từ trong miệng Tân Vũ Phong, điên cuồng hấp thụ không khí, tụ hội lại sức mạnh của những cơn gió cuồng bạo này!
Cuối cùng, tất cả đều bị Tần Vũ Phong hấp thụ!
Tất cả chỉ xảy ra trong nháy mắt, không ai trong phòng đủ thời gian để phản ứng kịp.
Bao gồm cả Lâm Kiều Như bị tước đi ánh sáng, tất cả giác quan khác cùng nhạy bén hơn cũng cảm thấy có vô số cơn cuồng phong thổi qua!
Tiếng xé gió vang lên!
“Veo!”
Chỉ thấy một dải cầu vồng trắng ẩn chứa sức mạnh vô song ban nãy đã bị Tân Vũ Phong hấp thụ hết, ép đến cực điểm!
Sức mạnh của trận gió có bán kính lên tới trăm mét, tất cả đều phải cúi đầu trước Tần Vũ Phong, tất cả đều do Tần Vũ Phong sử dụng!
Mà dải cầu vồng trắng kia được tạo thành bởi những cơn cuồng phong, di chuyển nhanh đến mức mắt thường không thể thấy được, còn nhanh hơn cả đạn, nhanh như chớp, tàn khốc vô cùng.
Sức mạnh vĩ đại…
Giống như một thanh kiếm!
Khó có thể hình dung chiêu thức này bằng lời.
Khiến người ta không kịp phản ứng.
Tiếng gió rít gào như vô tận!
Cùng với âm thanh, dải cầu vồng trắng nhanh chóng xuyên qua hàng trăm mét, đâm thẳng vào giữa hai mày Trương Lực Ưng! “Am!”
Trương Lực Ưng mở to mắt đầy kinh ngạc, hình ảnh cuối cùng hiện lên trong mắt anh ta chính là một dải cầu vồng trắng đập vào mặt anh.
Mà dải cầu vồng trắng kia, sau khi xuyên qua trán Trương Lực Ưng vẫn di chuyển không ngừng!
Tân Thiên Lâm sửng sốt kinh ngạc, một chiều này chỉ sợ đến cả súng đạn cũng không mạnh bằng!
Dải cầu vồng trắng kia tiếp tục bay về phía sau, xuyên thủng bức tường cách đó một trăm mét, bức tường mỏng manh như tờ giấy trắng trực tiếp bị xuyên thủng, mà sức mạnh của dải cầu vồng kia vẫn không hề suy giảm.
Rốt cuộc đây là sức mạnh thế nào?
Phải biết rằng tường chịu lực của công xưởng được đổ bằng xi măng kiên cố nhất, nhưng dưới chiêu thức của Tân Vũ Phong, nó lại mỏng manh như tờ giấy trắng cứ thế mà bị xuyên thủng!
Sức mạnh phi thường khiến người ta kinh ngạc ấy đã vượt qua sức tưởng tượng của Tần Thiên Lâm.
Anh ta còn ngây thơ cho rằng Trương Lực Ưng và Tần Vũ Phong còn có thể đấu với nhau được!
Đây là loại sức mạnh gì?
Làm sao có thể mạnh như thế?
Tần Vũ Phong chỉ dùng một chiều, hấp thu sức mạnh từ cơn cuồng phong bán kính trăm mét, trong chốc lát, ngay cả Tần Thiên Lâm cũng không kịp phản ứng, Trương Lực Ưng lập tức bị giết chết!