Lọc Truyện

Hoàng Hậu Độc Sủng

Hiện tại website cần kinh phí duy trì nên hiện Quảng cáo ! Mong các bạn ủng hộ để bọn mình tiếp tục phát triển nhé

Cả người hắn trở nên khác lạ bất thường, toàn thân như bị ai thiêu đốt, bàn tay non nớt của nàng ấy thật sự rất mát. Mát lạnh và sảng khoái vô cùng khiến hắn chỉ muốn chạm vào nàng, chạm vào nàng thật nhiều.

Hơi thở nóng ran làm nhịp tim hắn thêm phần phấn khích, hắn nhoài người dậy, cố dùng chút lý trí ít ỏi gạt tay nàng ra.

“Đừng chạm vào ta. Nàng đi nhanh.” Dứt lời, hắn cố đứng dậy nhưng cuối cùng lại té nhào lên người nàng.

Cơ thể hắn đang đè lên thân hình mảnh mai của nàng, đôi môi hắn cũng vô tình chạm vào môi nàng.

Nó thật mềm, mềm và thơm hơn rất nhiều so với tưởng tượng của hắn. Tâm trí hắn không ngừng đấu tranh bài xích lẫn nhau, hắn muốn nàng nhưng hắn lại biết điều ấy là không thể.

Cuối cùng, khoảnh khắc môi nàng và hắn chạm vào nhau hắn cũng đã biết bản thân tại sao lại có những hành động kỳ lạ này.

Hắn theo lệnh hoàng đế vào đây từ rất sớm, tất cả những bày biện trên toàn điện này đều là do mình hắn một tay bày trí.

Tách trà hắn vừa uống khi nãy chắc chắn đã bị tên hoàng đế kia giở trò. Hắn luôn là chiếc gai trong mắt Vương Nhất, trước hay sau nhất định Vương Nhất sẽ dùng mọi biện pháp để trừ khử mối hoạ như hắn.

Chỉ là.. chỉ là hắn vạn tính vạn phòng cũng chưa từng nghĩ Vương Nhất sẽ dùng cách đê hèn này mà đối phó với hắn.

Truyện được cập nhật nhanh nhất tại truyenazz nhé cả nhà. Các bạn vào google gõ tìm kiếm : truyenazz là sẽ thấy nhé.Bên mình đang ra chương liên tục lắm nhé!

Bạch Dao là hoàng hậu của Vương Nhất, Vương Nhất đã bức chết cả nhà nàng ấy nhưng không giết nàng, ngược lại còn dành cho nàng vô vàn sủng hạnh.

Suốt thời gian qua, hắn lẫn Bạch Dao đều đã bị tên thối nát đó lừa gạt. Vương Nhất, hắn ta không hề yêu Bạch Dao, hắn ta không giết nàng không phải vì không nỡ mà là vì hắn muốn nàng chết cũng phải mất đi thanh bạch.

Xét theo tình hình hiện tại, cho dù là Vương Nhất vì muốn giết chết hắn và không ngần ngại hy sinh Bạch Dao hay là vốn dĩ ngay từ đầu, Vương Nhất đã định không để hắn lẫn Bạch Dao sống thì hôm nay hắn nhất định không để tên cẩu hoàng đế ấy toại nguyện.

Vương Nhất không yêu nàng thì hắn yêu nàng, Vương Nhất muốn nàng chết thì hắn có chết cũng phải bảo vệ bằng được tính mạng của nàng.

“Giết chết ta. Nhanh.” Hắn gän giọng nói. Đôi mắt hắn trở nên mơ màng vì bị thuốc khống chế.

“Không được.” Nước mắt nàng lưng tròng rơi xuống, nàng không phải kẻ ngốc nên cũng đã đoán ra mười mươi người trước mặt đang muốn bảo vệ nàng.

“Nhanh. Ta đưa huynh đi. Nhanh sẽ kịp mà.”

Nàng nghẹn ngào đỡ lấy tấm thân hắn, nàng không thể để hắn chết, nhất là chết vì nàng. Hắn đối với nàng, tuy là cái gì cũng không cho nàng biết nhưng chưa từng làm tổn hại đến nàng dù chỉ là một sợi tóc.

Nàng vạn lần tự trách chính mình, đáng ra nàng không nên tự mãn cho rằng bản thân thông minh, cho rằng nàng có thể nắm giữ được trái tim Vương Nhất.

Nàng được chỉ đích danh vào điện tế trời, vốn dĩ nên sớm nhận ra có điều bất thường. Một kẻ như Vương Nhất, một kẻ máu lạnh không tim làm sao có thể vào những truyền thuyết truyên miệng mà muốn nàng giúp trong lễ tế trời.

“Giết ta hoặc nàng một mình trốn.”

Giết người này sao! Bạch Dao sao có thể nhẫn tâm làm chuyện này cơ chứ. Nàng buông tay hắn ra, giọng bình thản như không hỏi.

“Rốt cuộc huynh là ai? Huynh tên gì tại sao luôn luôn muốn bảo vệ ta?” Hắn nhìn nàng cười ngây ngốc. Phải rồi, sự gắn bó suốt mấy tháng trời giữa hắn và nàng làm hắn quên đi mất điều này.

Nàng ấy thật sự quá ngốc hay quá tin người. Một kẻ xa lạ đến tên cũng không biết tại sao nàng ấy vẫn còn muốn cố giúp đỡ.

“Bạch Dao, ta chỉ nói một lần. Tên của ta là Bách Thuần Khanh.” Hắn dừng lại thở dốc một hơi rồi nói tiếp: “Toại nguyện rồi, đi đi. Có người đến thì nàng không sống nổi.”

Cuối cùng Bạch Dao cũng đã biết tên hắn, người này vốn nàng đã được nghe danh từ lâu. Hoá ra, cái người mà nàng rất muốn biết tướng mạo thế nào cũng chính là người đã ngày đêm âm thầm giúp đỡ nàng từ lâu. “Huynh là người duy nhất cầu tình cho phụ thân ta.”

“Chạy sao? Huynh nghĩ ta còn đường sống sao?” Bạch Dao bước đến ôm lấy hắn, giọng nói nàng nặng nề cất lên đủ để hắn nghe thấy.

“Đến bước đường này, dù hôm nay ta có thoát thì sớm muộn gì cũng phải chết thôi. Ngược lại là huynh, huynh vẫn còn có thể.”

Bạn đang đọc truyện mới tại ghientruyenchu.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Danh sách truyện HOT