Đặc Mẫu Đặc Nam hét lên.
Người Ba Nhĩ Đồ cố gắng bắn tên, nhưng tầm bắn của cung tên không tới được tàu bay, dù may mắn bắn trúng vài mũi tên cũng không thể gây sát thương…
Đặc Mẫu Đặc Nam cảm thấy lạnh sống lưng, hắn ta đã từng chiến đấu trên biển cả đời, nhưng đây là lần đầu tiên hắn ta thậm chí không có cơ hội chiến đấu.
Hắn ta đột nhiên nhận ra, trận chiến trên đảo Di Châu lần này tuyệt đối không đơn giản như bản thân tưởng tượng.
“Sắp xếp tổ đội, nhanh chóng đổ bộ, di tản khỏi cảng và tập kết trên đảo…”
Đặc Mẫu Đặc Nam trông quân mình không thể ngăn cản đối phương, chỉ đành hạ lệnh rút lui khẩn cấp.
Bốn trăm chiếc tàu bay, trong vòng một ngày mới hoàn toàn tiêu diệt hết hạm đội Ba Nhĩ Đồ, khắp cảng khẩu là những chiếc tàu đang dần chìm xuống, hạm đội Ba Nhĩ Đồ mệnh danh bất bại, đã bị hủy diệt một cách thần kỳ như thế…
Đây là trận chiến tiêu biểu lừng danh nhất giữa thời đại thiết giáp hạm và thời đại tàu sân bay…
Đặc Mẫu Đặc Nam dẫn theo hai mươi vạn nhân mã rút khỏi cảng khẩu, bỏ chạy vào trong đảo.
“Đô đốc, chúng ta đi đâu đây? Bao vây phản nghịch theo kế hoạch ư?”
“Không, khẩn cấp tập trung tại phủ tổng đốc, e rằng đại sự không hay rồi”.
Đặc Mẫu Đặc Nam đã lĩnh giáo uy lực của tàu bay, hắn ta không dám tưởng tượng một khi tàu bay tham gia chiến tranh, vậy quân đội của mình sẽ có kết cục như thế nào.
Ở ngoài cảng khẩu, một trăm tàu chở quân từ từ cập bến, đây là một trong hai loại tàu chiến do Hoa Hạ chế tạo. Một loại chuyên dùng để chở tàu bay, loại còn lại chia thành bốn tầng, chuyên dùng vận chuyển quân đội, hai vạn tinh binh Hắc Kỳ quân bắt đầu đổ bộ nơi đây...
Mạc Nhĩ đang vừa uống rượu vang, vừa hưởng thụ người bưng kẻ hầu, một binh sĩ chợt xông vào…
“Khốn kiếp, không biết gõ cửa à? Không cần tay nữa phải không?”
Binh sĩ kia không bận tâm, gấp gáp nói: “Đô đốc Đặc Mẫu Đặc Nam đến rồi…”
“Đến thì đến, hoảng hốt gì chứ? Mau bảo hắn ta nhanh chóng thu dọn phản nghịch…”
“Không phải…đô đốc tới phủ tổng đốc rồi…”
“Cái gì?”
Mạc Nhĩ đạp một nữ nhân ra.
“Hắn ta đến đây làm gì? Không phải bảo hắn ta bọc hậu đám phản nghịch ư?”
“Tiểu nhân…tiểu nhân không dám hỏi, đô đốc bảo lập tức gọi ngài qua đó”.
“Hừ, tên ngạo mạn, quân hàm cao hơn ta liền có thể vô lễ vậy ư, không lẽ hắn ta không biết thân phận của ta? Đợi khi quay về ta nhất định phải bảo quốc vương trị tội".
Mặc dù ngoài miệng không phục, nhưng Mạc Nhĩ vẫn nhanh nhẹn thay đồ, dù sao Đặc Mẫu Đặc Nam cũng là đô đốc hải quân vương triều Ba Nhĩ Đồ, đến quốc vương cũng nể trọng vài phần.
Khi Mạc Nhĩ tới đại sảnh, Đặc Mẫu Đặc Nam đang nổi giận đùng đùng nhìn những chiếc lồng chất đầy nữ nhân bày la liệt khắp nơi.
Mạc Nhĩ cười, nói: “Đô đốc Đặc Mẫu Đặc Nam, sao lại trực tiếp tới đây, theo kế hoạch, ngài nên bao vây đường lui của phản nghịch mới đúng”.