Chương 80: Năm đó có bị đuổi khỏi trường học phải không
Hứa Khả nhìn những người này, thật quá xấu hổ, làm sao mà Cổ Lâm Hắn lại ở cùng một chỗ với những người này. Lúc này, nhìn thấy ở bên kia, Thư Nhã đang bước vào. Khi nhìn thấy Vu Tịch, Thư Nhã mỉm cười tiến đến. “Vu Tịch, cháu đến rồi, bác tìm rất lâu mà không thấy cháu, còn tưởng là cháu không tới.”
“Bác gái.” Vụ Tịch mỉm cười nhìn Thư Nhã, lông mày của cổ nhưởng lên, môi chúm chím đầy ý cười, trong mặt như có ảnh sao sáng, đến như một làn gió mùa xuân, mang theo tia nắng, khiến người khác nhìn vào không thể nhịn được bật cười.
Đặc biệt, trong lòng Thư Nhã, đây chính là cô con dâu tương lai của bà ấy, hiện tại cô đang yêu đương với Cổ Lẫm Hàn.
Vì vậy, khi nhìn thấy cô, đôi môi bất giác cong lên, giọng điệu nói chuyện với cô cũng khác. “Vụ Tịch, cháu đến rồi, vừa rồi bác còn đang tìm cháu, tưởng rằng cháu không tới.” Sắc mặt của Hứa Khả lập tức cứng đờ.
Đặc biệt là khuôn mặt tươi cười như hoa nở của Thư Nhã càng khiến cho trong lòng Hứa Nhã không thoải mái.
Vu Tịch mỉm cười nắm lấy tay của Thư Nhã: “Bác gái đã gọi cháu tới, làm sao cháu có thể không tới được, chỉ sợ bác gái không gọi cháu thôi.”
“Không, sẽ không, mỗi ngày cháu đều tới đây, chúng ta đều rất chào mừng, mẫu vào đi, đã ăn cơm chưa?
Cổ Lâm Hàn ở phía sau quan sát, nghiêng đầu không nói gì. Rốt cuộc Vu Tịch có sức hấp dẫn gì mà khi cô tới đây, mẹ ruột của anh cũng quên luồn con trai ruột của mình?
Lại nhìn Vụ Tịch này, mỗi ngày ở trước mặt anh đều nhe răng giơ vuốt nhưng ở trước mặt người khác lại nịnh hót.
Như thế nào cũng chưa bao giờ thấy cô tự tâng bốc chính mình.
Đừng nói đến, bộ dạng nịnh hót của cô, khiến người ta khi nhìn vào cảm thấy thoải mái một cách khó hiểu.
Lúc này…
Hứa Khả ở phía sau quan sát, nói: “Vụ Tịch càng ngày càng làm cho người khác yêu thích, nhưng mà…” Cô ta mỉm cười nói: “Vụ Tịch, nếu như cô ở bên ngoài trước mặt các trưởng bối cũng ngoan ngoãn như vậy thì tốt rồi.”
Vu Tịch ngẩng đầu, nói: “Chị Hứa Khả… lời này chị nói có ý là gì ?”
Cổ Tân Tân cũng nhìn sang.
Gia đình người ta đang ở đây vui vẻ, hạnh phúc, Hứa Khả này… Hứa Khả đủng đó với vẻ mặt trang nghiêm.
Cũng không có gì kì lạ, người cô ta gặp ở bên ngoài những năm qua cũng đều là tiểu thư khuê các, người nổi tiếng giàu có.
Gặp nhiều người trong giới gải trí như vậy, cũng chưa từng thấy cổ ta có một vụ bể bối nào.
Hứa Khả nở nụ cười trong trẻo nói: “Tôi thấy cô gọi tôi một tiếng chị Hứa Khả, vì vậy tôi sẽ nói thêm vài câu với cô, nghe nói, lúc còn đi học cô đã yêu sớm, sau đó có người gây rối mới bị người trong nhà biết rồi đưa ra nước ngoải, phải không?
Khi Hứa Khả nói xong lời này, bộ dạng một mặt yếu đuối, giống như rất đáng thương nếu như có người nói to một tiếng, cũng có thể làm cô ta ngất xỉu. “Sau đó, bị gia đình gửi ra nước ngoài, ở bên đó mấy năm, nghe nói, các môn học thi đều không đạt yếu cầu, vì vậy bị thuyết phục trở về, phải không?”
Vu Tịch quay đầu lại nhìn Hứa Khả, Cô Tân Tân ở bên cạnh nghe xong lập tức nổi giận.
Hứa Khả này, nói lung tung cái gì vậy?
Bạn đang đọc truyện mới tại ghien_truyen_chu.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!