"Nhã Phương, đến tầng cao nhất khách sạn Thanh Thiên đi, anh có bất ngờ cho em."
Trên màn hình điện thoại di động còn hiện lên tin nhắn của hôn phu Vi Vịnh Phong, sau khi bọn họ kết hôn đã hẹn hôm nay sẽ đi thử áo cưới, nhưng hiện tại Vi Vịnh Phong hẹn cô đến khách sạn, có lẽ nào đang chuẩn bị sính lễ cầu hôn cô không?
Đường Nhã Phương tràn trề mong đợi đi đến nơi đã hẹn, miệng cười ngọt ngào đi lên lầu. Khách sạn Thanh Thiên.
Ở phòng VIP của tầng cao nhất, cửa không khóa, bóng ảnh bên trong lắc lư, đứng tại góc độ này Đường Nhã Phương có thể nhìn trọn hết thảy sự việc đang diễn ra bên trong.
Hai bóng người trên giường gắt gao quấn lấy nhau, từng tiếng rên dâm mỹ, ướt át mà vô sỉ truyền thẳng vào tai như giòi bọ cắn đốt.
"Vịnh Phong, khi nào anh mới hủy bỏ hôn ước với Đường Nhã Phương ..."
"Cục cưng, đừng nôn nóng, rất nhanh thôi..." Âm thanh của người đàn ông đứt quãng, trong giọng nói pha nét cợt nhã: “Giờ này mà hỏi chuyện đó, không phải quấy rầy đến chuyện đứng đắn của chúng ta sao."
"Hừ!"
"Được rồi... Anh biết cưng là tốt nhất, ngay cả chạm vào cô ta còn không cho thì làm sao so bì với em chứ, anh hứa với em chắc chắn sẽ tìm cách hủy bỏ hôn ước với cô ta."
Ngay sau đó, bên trong phòng khách sạn lại vang lên âm thanh khó nghe.
Đường Nhã Phương siết chặt hai tay, móng tay cọ vào da, hai người đó, một là chị gái của cô, một là hôn phu của cô, thế mà vô liêm sỉ cùng nhau lăn giường!
Ha ha... Cô cảm thấy trên đời này không có chuyện nào buồn cười hơn chuyện này.
Đến tận nay, cô luôn xem Vi Vịnh Phong là duyên phận trời định, chỉ vì cô... Chỉ vì cô nghĩ sẽ trao trọn tấm thân thanh khiết cho anh ta vào đêm tân hôn thôi, mà đôi mèo mả gà đồng này lại dùng lòng trung trinh và nghiêm túc của cô làm lý do phản bội cô?
Không được, cô phải nói rõ ràng với hai kẻ không biết xấu hổ này!
Đường Nhã Phương vừa nắm lấy then cửa thì đột nhiên sau lưng một bóng đen bao trùm, đang định là lên thì một bàn tay núc ních từ sau chặn lại, lôi cô ra khỏi cửa, kẻ này muốn đưa cô tới đâu!
Trong phòng, Chu Như Ngọc nhẹ nhàng quét mắt tới trước cửa, khóe môi cười sâu xa. Đường Nhã Phương, tôi xem cô lấy tư cách gì tranh giành Vi Vịnh Phong với tôi!
Mắt thấy ánh sáng xung quanh càng lúc càng mờ, Đường Nhã Phương bị bất ngờ thình lình ập đến dọa cho hoảng hồn, trong lúc lúng túng, cái khó ló cái khôn cắn mạnh xuống!
"A!~"
Người đang bụm miệng cô hít một hơi sâu, theo bản năng buông lỏng tay.
Đường Nhã Phương lợi dụng thời cô xoay người bỏ chạy.
"Đáng chết, mày đứng lại cho tao!"
Đường Nhã Phương không dám quay đầu, chỉ có thể dùng hết sức lực chạy về phía trước. Lúc chạy đến góc rẽ, cô trùng hợp va vào ngực một người đàn ông. "Cầu ngài, cứu tôi với!" Đường Nhã Phương lần đầu tiên cầm tay đàn ông cầu cứu. Ánh mắt người đàn ông xa cách mà lạnh lùng nhìn chằm chằm cô, khí tức bức người khiến lòng Đường Nhã Phương hơi sợ hãi, nhưng khi nghĩ đến nguy hiểm phía sau thì không quản được nhiều.
Lúc này, kẻ xấu đã đuổi tới.
Người đàn ông khẽ nhíu mày, ra hiệu cho trợ lý sau lưng đi xử lý. Nguy hiểm được giải trừ, Đường Nhã Phương bây giờ mới thở phào nhẹ nhõm.
Bạn đang đọc truyện mới tại Ghientruyen.chu. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!