Lọc Truyện

Kế Hoạch Tìm Lại Vợ Của Thiếu Gia Họ Lệ - Hứa Nhược Phi - Lệ Đình Nam

Hiện tại website cần kinh phí duy trì nên hiện Quảng cáo ! Mong các bạn ủng hộ để bọn mình tiếp tục phát triển nhé

“Bác Tô, con không bận ạ. Huống hồ dù có bận thì bác đến con cũng phải đích thân tiếp đón chứ. Khoảng thời gian trước chuyện hương liệu con đã phiền đến bác rồi mà.” Hứa Nhược Phi mỉm cười, nói.

Ông Tô cười nói: “Bao nhiêu năm rồi mà con vẫn khách sáo như vậy.”

Ông ấy vẫn luôn coi Hứa Nhược Phi như con gái ruột của mình, ai ngờ đã sáu năm trôi qua mà có những lúc cô nhóc này vẫn khách sáo đến đáng sợ.

Hứa Nhược Phi cười hì hì.

“Vậy bác không quấy rầy con nữa, con vẫn đang làm việc à? Mau đi làm việc đi.”

“Không sao ạ, đến lúc đó bác đến thì nhớ nói với con một tiếng.” Hứa Nhược Phi nói.

Sau khi cúp điện thoại, Hứa Nhược Phi quay lại phòng họp, nhìn cấp dưới của mình đang nhao nhao nhìn mình với ánh mắt tò mò hóng hớt.

Cô khẽ nhíu mày lại, nói: “Sao mọi người lại bày ra vẻ mặt đó?”

Đảng tò mò hóng hớt với Phạm Thiên Thanh là người đại diện gần như lập tức đáp: “Trưởng phòng Anna, là điện thoại của ai vậy? Tổng giám đốc Lệ à?”

Phạm Thiên Thanh chớp chớp mắt như đang trêu chọc Hứa Nhược Phi.

Hứa Nhược Phi ngẩn sau một lúc, sau đó lập tức đáp: “Không phải.”

Tất cả mọi người trong phòng họp đều sửng sốt.

Thế mà lại không phải điện thoại của tổng giám đốc Lệ ư?

Là điện thoại của ai mà có thể được Anna coi là việc riêng nhỉ?

Hứa Nhược Phi liếc nhìn đám cấp dưới của mình, đôi môi đỏ khẽ mở, nói: “Được rồi, đừng đoán mò nữa, mau họp đi.”

Sau khi tan làm quay về nhà, ăn cơm tối rồi giúp Hứa Nhược Hy sửa bài tập xong, Hứa Nhược Phi liền đi tắm.

Cô vừa ngồi lên ghế sô pha đang chuẩn bị thư giãn với một vở opera thì Tô Vân Nhi gửi một tin nhắn Zalo tới.

“Bố tớ đã nói với cậu rồi chứ? Tuần sau ông ấy sẽ tới Lâm Xuyên.”

Hứa Nhược Phi đáp: “Nếu cậu mua gì thì cứ trực tiếp gửi qua cho tớ là được rồi mà, làm phiền chú mang sang làm gì, phiền phức quá.”

Tô Vân Nhi đáp: “Gửi qua trực tiếp dễ bị hải quan chặn lại, vẫn nên để bố tớ cầm qua đó cho cậu.”

Hứa Nhược Phi không khỏi đỡ trán: “Rốt cuộc cậu nhờ chú mang gì qua vậy...?”

Một ngày trước khi ông Tô đến Lâm Xuyên, Hứa Nhược Phi đã biết được chuyến bay của ông ấy.

Vừa khéo kỳ nghỉ phép có lương của cô vẫn còn vài ngày nên cô bèn xin Lệ Đình Nam nghỉ phép.

Lệ Đình Nam không khỏi lý do mà chỉ nói một câu: “Cô đi đón ai?”

Hứa Nhược Phi ngẩn người, thấy hơi kỳ lạ về sự nhạy cảm của Lệ Đình Nam.

Cô không nghĩ ngợi gì nhiều, chỉ coi đó là thông lệ của công ty mà đáp: “Tôi đi đón một trưởng bối.”

Lệ Đình Nam gật đầu, đồng ý cho Hứa Nhược Phi nghỉ phép.

Cùng lúc đó, Hứa Nhược Phi hỏi thư ký của mình: “Người đến tham dự diễn đàn kinh tế đều lần lượt đến rồi, mấy hôm nay anh canh ở sân bay có thu hoạch gì không?”

Thư ký lắc đầu đáp: “Không hề nhìn thấy Anna và tổng giám đốc Tô.”

“Muộn nhất có lẽ là ngày mai, ngày mai phái nhiều người hơn đến sân bay canh chừng cho tôi, nhìn thấy Anna và người của Tô thị thì lập tức chụp lại. Càng thân mật càng khiến người ta hiểu lầm càng tốt, chỉ cần có thể chụp được sẽ không thiếu tiền cho bọn họ đâu.”

Ngày hôm sau, Hứa Nhược Phi gần như không trang điểm, buộc tóc cao đội mũ lưỡi trai, mặc quần áo bình thường rồi lái xe đến sân bay quốc tế Lâm Xuyên.

Mặc dù máy bay của ông Tô là máy bay tư nhân nhưng vẫn xin phép sử dụng đường bay quốc tế nên cũng đáp cánh xuống sân bay Lâm Xuyên.

Hứa Nhược Phi cũng không vội, cô đeo tai nghe, lặng lẽ nghe nhạc.

Lên google tìm kiếm từ khóa Ghiền truyện chữ (Ghien_truyen_chu_com) để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Danh sách truyện HOT