Lọc Truyện

Kết Hôn Trước, Yêu Sau

Hiện tại website cần kinh phí duy trì nên hiện Quảng cáo ! Mong các bạn ủng hộ để bọn mình tiếp tục phát triển nhé

11.

Sau bữa ăn, Thẩm Nghiễn Châu đưa tôi về nhà.

Vừa đến cửa nhà, sếp đã gọi điện thoại cho tôi.

Ông ấy lại muốn tôi đi công tác!

Ông có biết tôi đang tận hưởng cuộc sống về đêm như tuần trăng mật không?

Cúp điện thoại, tôi áy náy nhìn Thẩm Nghiễn Châu: “Có lẽ anh sẽ phải ngủ một mình một thời gian.”

“Em phải đi công tác.”

Thẩm Nghiễn Châu thở dài.

Sau đó mở cửa vào phòng.

“Đi bao lâu?”

Tôi thấp giọng nói: “Hai tuần.”

Anh xoay người vào phòng.

Khi tôi đang nghĩ người đàn ông này giận dỗi, đang chuẩn bị vào nhà dỗ dành anh.

Thì phát hiện anh đang kéo vali màu hồng ở trong góc phòng ra.

Bỏ từng bộ quần áo tôi thường mặc vào.

Sau đó lại đến bàn trang điểm.

Ánh nắng sáng sớm chiếu lên sườn mặt vào bàn tay thon dài của anh.

Lúc này anh như trút bỏ mọi sự lạnh lùng, cứ như vậy lặng lẽ đứng đó.

Anh bỏ đồ mỹ phẩm tôi thường dùng cùng các món dưỡng da của tôi vào trong túi.

Tôi ngẩn người nhìn.

Cho đến khi anh cầm một cái bình đen đi về phía tôi: “Lê Lê, thứ này của em sắp hết rồi.”

Tôi ngây người trả lời: “À, không sao. Em đến nơi sẽ mua bình mới.”

Anh lấy một hộp mới từ trong ngăn kéo ra, vừa mở vừa nói: “Vậy em mang bình mới này đi.”

Anh mua lúc nào vậy!

Tôi đi đến bên cạnh anh, chọc eo anh nói: “Anh để ý em như vậy từ khi nào thế?”

Anh cúi đầu bỏ bình dưỡng da kia vào trong túi trang điểm, kéo khóa lại.

“Từ khi cưới em.”

Tôi bĩu môi, tay dùng sức chọc vào eo anh.

“Năm đó nói không thích em.”

“Xong lại cưới em.”

“Cưới em xong còn trưng vẻ mặt người sống chớ lại gần với em.”

“Anh chắc chắn là thích em chứ không phải báo thù em đấy chứ?”

Anh nắm lấy tay tôi, cảm thán: “Anh chưa từng yêu đương, cũng không biết làm gì để em vui.”

“Dựa vào những gì anh hiểu về em, vừa kết hôn mà bày tỏ với em, chắc em sẽ bị dọa chạy.”

“Đến lúc đó lại chạy ra nước ngoài, chúng ta lại tốn bảy năm nữa.”

“Không phải là anh không đợi được bảy năm, mà là cuộc sống không có mấy lần bảy năm.”

“Thời gian của mỗi người không biết được bao lâu, anh muốn ở bên cạnh em càng lâu càng tốt.”

“Cưới em là quyết định muốn giao phó cả quãng đời còn lại của anh.”

Mắt tôi có hơi nhức, tôi gật nhẹ đầu.

“Thẩm Nghiễn Châu, vậy tại sao bảy năm trước anh lại từ chối lời tỏ tình của em?”

“Lê Lê, anh cũng có tự ái của mình.”

“Chưa nói đến chuyện khác, lúc đó em cũng không thật lòng thích anh.”

Đúng vậy, lúc đó tôi căn bản không có suy nghĩ bắt đầu một đoạn tình cảm dài.

Tôi nhìn anh, khẽ nói: “Thẩm Nghiễn Châu, thật xin lỗi.”

Anh lắc đầu, thân mật ôm lấy tôi.

Giọng nói dịu dàng vang lên trên đỉnh đầu tôi: “Lê Lê, không sao. Chỉ là sau này đừng nghĩ đến chuyện muốn ly hôn với anh nữa là được.”

Trái tim tôi run lên.

“Ông xã, sau này chúng ta phải thật hạnh phúc.”

“Em sẽ đền bù bảy năm còn thiếu lại cho anh…”

Anh hơi ngửa về sau, giọng mang theo ý cười nói: “Ồ? Vậy thì không phải mệt ch//ết anh rồi sao?”

A a a a!

Giữa ban ngày ban mặt, anh nói cái gì vậy!

Trước khi ánh mắt anh ngày càng không thích hợp, tôi kịp thời hô ngừng.

Bạn đang đọc truyện mới tại Ghien.truyenchu. Vào google gõ: Truyện Azz để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Danh sách truyện HOT