Cuối cùng, Yến Tây Minh thật sự không nhịn nổi nữa, cánh tay trắng nõn vòng qua bên hông Lê Niệm, bế cô từ sô pha lên, động tác có chút mạnh, nhưng cô vẫn không tỉnh lại, thật sự ngủ như chết.
Nếu nhìn từ một góc độ khác, sau khi cô uống say lại không khóc không nháo, cũng không uống rượu điên, chỉ yên tĩnh chìm vào giấc ngủ, nên cũng khiến người khác đỡ lo hơn.
Yến Tây Minh bế cô đặt lên giường trong phòng dành cho khách, đứng bên cạnh mép giường rũ mắt nhìn cô một chút, cuối cùng chỉ có thể chấp nhận thở dài, đắp chăn cẩn thận cho cô xong rồi đi ra ngoài.
Anh đen mặt đi về phòng lấy quần áo, vào phòng tắm tắm lại một lần nữa, bằng nước lạnh.
Lần này tắm so với bình thường lâu hơn rất nhiều, 40 phút sau Yến Tây Minh mới chậm rãi ra ngoài, mái tóc hơi ướt, con ngươi đen nhánh, ánh mắt có chút mơ màng vì hơi nước, đôi môi ẩm ướt.
Nửa người trên của anh để trần, chỉ mặc quần thể thao đen, dáng người cao gầy săn chắc, mỗi năm đều vận động nên đường nét cơ bắp cực kỳ rõ ràng, cơ bụng hiện rõ, không một xíu thịt thừa nào, trông rất quyến rũ.
Trên bàn trà, điện thoại anh đã vang lên mấy lần.
Yến Tây Minh nhìn thoáng qua, đi tới nhận điện thoại, giọng nói đã bình tĩnh lại như bình thường: “Alo.”
“Boss, cuối cùng ngài cũng nghe máy rồi.”
Bên kia điện thoại, dường như trợ lý tiểu Trần vui tới mức muốn khóc: “Thứ mà ngài yêu cầu tôi đã tra được rồi, lúc trước ngài cho người để mắt tới Tả Vân là đúng, trên người cô ta thật sự có rất nhiều thứ bất ngờ, cũng có liên quan tới cô Lê.”
“Có chứng cứ không?” Biểu cảm của Yến Tây Minh không hề cảm thấy ngoài ý muốn.
“Có, đã chuẩn bị xong toàn bộ.”
“Được, giao cho bên bộ phận truyền thông xử lý, càng nhanh càng tốt.”
“Vâng.”
—
Trên Weibo, hot search Lê Niệm ức hiếp Dư Nhẫn đã dần lắng xuống, khi sự việc sắp bị cư dân mạng quên lãng, một người tự xưng là bạn trai cũ của Tả Vân đăng một bài viết dài 800 chữ trên Weibo, lên án Tả Vân là một kẻ không tim không phổi, đồ sói mắt trắng.
Anh ta nói, anh ta tên là Chương Xuyên, từ hồi cấp 3 cả hai đã quen nhau, Tả Vân sinh ra ở nông thôn, cha mẹ cô ta không muốn cho cô ta học đại học, là anh ta đã bỏ học cho cô ta đi học ở Bắc Ảnh, tất cả tiền sinh hoạt và tiền học phí đều là do anh ta kiếm, khoảng thời gian cả hai gian nan nhất chính là cùng nhau sống ở tầng hầm cùng ăn mì gói.
Mà khi Tả Vân thật vất vả nhận được vai diễn, sự nghiệp có chút tiến bộ, anh ta còn tưởng rằng cuối cùng bọn họ cũng khổ tận cam lai, nhưng đột nhiên Tả Vân lại đề nghị chia tay anh ta, kêu anh ta đừng quấn lấy cô ta, còn nói bản thân trước đây chưa từng yêu anh ta.
Chương Xuyên không thể nào tin được, cảm giác giống như trời muốn sập xuống, muốn tìm cô ta nói chuyện rõ ràng, nhưng cô ta là minh tinh lớn cao cao tại thượng, ngay cả gặp mặt cô ta còn khó, huống chi anh ta còn bị cô ta nói là lưu manh bị vệ sĩ đuổi đi.
Bài viết này vừa đăng lên, fans của Tả Vân bùng nổ ngay lập tức, bọn họ không tin tiểu tiên nữ sẽ làm ra mấy chuyện như vậy, bên dưới Weibo Chương Dương mắng anh ta tới mức máu chó đầy đầu, nói anh ta là tên biến thái, là thằng đàn ông đáng khinh, kêu anh ta lấy chứng cứ ra nói chuyện.
Bọn họ muốn bằng chứng thì có bằng chứng, Chương Xuyên một lần đăng tất cả các hình, đó đều là ảnh anh ta và Tả Vân khi yêu đương chụp với nhau, khi đó tuy rằng mặt Tả Vân còn chút ngây ngô, nhưng liếc mắt một cái vẫn có thể nhận ra cô ta, biểu cảm ngọt ngào dựa vào vai Chương Xuyên.
Động tác này đã nổi lên một trận sóng to gió lớn, trong nháy mắt đã đưa Tả Vân lên hạng nhất hot search.
Cùng lúc đó, Tả Vân vừa mới kết thúc buổi quay quảng cáo cho nhãn hiệu MODS, đang trên đường về khách sạn, khi cô ta chợp mắt tựa lưng vào ghế, người đại diện nhận được một cuộc điện thoại, sắc mặt thay đổi, hoảng loạn nói với Tả Vân: “Chị Tả Vân, không xong rồi, chuyện của chị và Chương Xuyên đã bị lộ ra bên ngoài.”
Tả Vân lập tức mở mắt nhìn về phía cô ta, biểu cảm rất kém: “Sao lại như vậy?”
—
Khi Lê Niệm ngủ mơ màng tại nhà Yến Tây Minh, hoàn toàn không biết thời thế trong giới giải trí đã thay đổi, chuyện xưa của Tả Vân chỉ mới là bắt đầu, vở kịch lớn hơn còn đang đợi ở phía sau, câu chuyện này khiến cho cư dân mạng đều tưởng rằng bọn họ đang ở ngoài ruộng ăn dưa vậy, ăn mãi không hết, cả đêm lên Weibo không nghỉ.
Bầu trời đang tờ mờ sáng, ánh nắng sớm chiếu qua cửa sổ, chậm rãi rọi sáng cả căn phòng tối tăm.
Lê Niệm bị tiếng chuông điện thoại đánh thức, cô dụi mắt, chống tay ngồi dậy, phát hiện bản thân đang nằm trong một căn phòng xa lạ, có chút giật mình, nhưng ký ức tối hôm qua dần hiện lên trong đầu cô.
Cô chỉ nhớ rõ sau khi uống ba ly rượu vang đỏ, đầu cô rất đau, sau đó nằm ngủ trên sô pha.
Còn lúc sau xảy ra chuyện gì cô đều không biết.
Là Yến Tây Minh bế cô tới phòng dành cho khách sao?
Giây tiếp theo, Lê Niệm cúi đầu nhìn quần áo của mình.
Ừ hửm, rất hoàn hảo không tổn hại gì, quả nhiên anh là chính nhân quân tử.
Lê Niệm không biết là nên cảm thấy may mắn hay là tiếc nuối, chỉ có thể thở dài.
Bỗng nhiên cô nhớ tới gì đó, Lê Niệm nhìn về phía điện thoại đặt bên gối, dường như cô đã nghe thấy nó vang rất nhiều lần, cô cầm điện thoại lên xem, vô cùng hoảng sợ vì chị Hồng đã gọi tới năm sáu cuộc.
Chẳng lẽ lại xảy ra chuyện gì sao?
Lê Niệm lo sợ bất an, lập tức gọi lại: “Chị Hồng, làm sao vậy? Tại sao gọi cho em nhiều thế, em đang ngủ nên không biết.”
“Không sao không sao, em xem Weibo chưa? Tả Vân tiêu rồi hahaha, còn có chuyện của em cũng đã bị lật ngược lại, chị biết lần này là do đội ngũ cô ta ở sau lưng em giở trò mà, hiện tại thì gặp báo ứng rồi!”
“Có ý gì chứ?” Lê Niệm mờ mịt, sao cô mới ngủ một giấc dậy thời thế đã thay đổi rồi: “Cô ta bị gì vậy chị?”
Chị Hồng: “Một lời hai chữ không thể nào nói rõ, em tự mình xem Weibo đi, chị còn có việc, đi trước nhé.”
Nói xong chị ấy cúp máy ngay.
Lê Niệm lập tức mở Weibo lên, nhìn thấy trên hot search đều là scandal của Tả Vân, như thể cô ta đã mua hết hot search ngày hôm nay.
Cô nhìn kỹ thời gian, nguyên nhân gây ra chuyện này là do bạn trai cũ của Tả Vân đột nhiên đăng bài lên án cô ta, trước khi bài viết nổi hơn, phòng làm việc của Tả Vân lập tức trả lời việc này, nói bọn họ chung đụng thì ít xa cách thì nhiều, chia tay trong hoà bình, cũng không có ai vứt bỏ ai cả, lời của Chương Xuyên đều là giả tạo.
Nhưng cư dân mạng vẫn không tin.
[Vẫn nên trả lại tiền mồ hôi nước mắt trước kia cho người ta đi, đồ sói mắt trắng.]
[Vừa load lại một cái, bình luận đã vượt qua 10.000 rồi.]
Fans của Tả Vân vẫn còn kiên cường cãi lại: [Dựa vào cái gì đàn ông xuất quỹ thì không bị mắng, Vân Vân chúng tôi chỉ là chia tay anh ta mà thôi, yêu đương rồi chia tay không phải rất bình thường sao?]
[Phải đấy, có quy định nào của nhà nước ở bên nhau thì không thể chia tay không? Kết hôn còn có thể ly hôn, tên Chương Xuyên này quá ghê tởm rồi, không chấp nhận bạn gái cũ tốt hơn mình nên mới chơi dơ như vậy.]
Khi mọi người đang bàn tán, paparazzi nổi tiếng trong giới giải trí cũng tham gia náo nhiệt: [Vốn tính để hôm khác mới đăng, nhưng hôm nay là ngày lành tháng tốt, không bằng tôi cũng góp vui với mọi người, tôi không cần phải nói nhiều, mọi người tự xem là hiểu.]
Anh ta đăng liên tiếp năm bức ảnh, còn có một video, tất cả đều là hình Tả Vân ăn mặc kín mít, cùng với nhiều đàn ông khác nhau ra vào khách sạn.
Có cư dân mạng nhận ra, tất cả đàn ông trong đó đều có một điểm giống nhau, chính là quyền cao chức trọng, nhà làm phim có tên tuổi, đạo diễn nổi tiếng, ông chủ công ty, ông chủ của các nhãn hiệu…
Cái này không thua gì sét đánh ngang tai!
Anti-fan, fans và cả quần chúng ăn dưa đều bị hù dọa, tuy rằng Lê Niệm cũng bị đồn là có người bao nuôi, nhưng lại không ai có chứng cứ, tất cả đều chỉ là tiếng gió, nhưng Tả Vân lại trực tiếp có hình cho bạn coi.
[Không nghĩ tới đó, bên ngoài là ngọc nữ, sau lưng là dâm nữ…]
[Này…đây là đại sư quản lý thời gian phiên bản nữ sao?]
[Tôi mới nói kỹ thuật diễn của cô ta chỉ có vậy, tại sao lại có nhiều tài nguyên đến thế, hóa ra là nhờ bồi ngủ nên có.]
Rất nhanh bức tường đã bị lật đổ, không ít cư dân mạng mắng nhiếc cô ta, nhưng một số fans của cô ta vẫn kiên cường đáp trả, vẫn là câu nói đó ——
[Dựa vào cái gì đàn ông có thể đào hoa, phụ nữ thì không được chứ? Từ khi Tả Vân ra mắt tới nay đều rất cẩn thận, đóng phim cũng không dùng thế thân, đối xử với người khác đều rất tốt, diễn ra rất nhiều tác phẩm đáng giá, rất đáng được mọi người yêu thích.]
Nhưng mà vẫn là câu nói đó, rất nhanh bị vả mặt thôi.
Khi sự việc của Tả Vân gây ồn ào náo nhiệt, một nhân viên trong đoàn phim quay tại Hoành Điếm đã dùng nick phụ tố cáo Tả Vân chơi lớn, khi cô ta quay bộ phim [Không đứng đắn], bởi vì cô ta ghét bỏ hồ nước dơ nên không chịu xuống nước, sau đó đoàn phim bọn họ đã chuyển hết nước sạch tới cho cô ta, khiến cho các đoàn phim hôm đó không có đủ nước để quay phim.
Như vậy vẫn chưa xong, lại có người đào ra được, từ trước tới nay những scandal của Lê Niệm đều do một người tung ra, địa chỉ IP cũng giống nhau, người trong phòng làm việc Tả Vân và người trong hội fans của cô ta là cùng một người.
Điều này đúng là thú vị.
Đối mặt với mấy lời buộc tội này, hiện tại Tả Vân vẫn chưa lên tiếng, rất có cảm giác nằm im chấp nhận cáo buộc.
Lê Niệm nhìn thấy, một đám người đã từng mắng cô, còn chạy tới Weibo của mình đồng loạt xin lỗi, xin lỗi vì đã trách oan cô.
Cũng có rất nhiều nghệ sĩ trong giới lên tiếng cho cô, nói cô là một người yêu nghề kính nghiệp, không có khả năng làm ra mấy chuyện ức hiếp người mới, cô gái diễn vai nữ phụ hôm đó cũng lên tiếng giải thích, nói là Lê Niệm muốn cảnh phim có hiệu quả chân thực nhất, nên đã yêu cầu cô ấy tát cô thật, sau đó mới có cảnh Dư Nhẫn chườm đá cho Lê Niệm.
So với hình ảnh được nuông chiều của Tả Vân thì hoàn toàn đối lập.
Trong khoảng thời gian ngắn, tất cả mọi người đều đang khen cô, đau lòng cho cô, giúp cô thanh minh bất bình, fans còn tăng thêm 4 triệu.
Mà Hằng Thái trước sau vẫn một lòng ủng hộ cô.
Giống như chưa từng xảy ra gì cả.
Đây là điều kỳ diệu gì trong thế kỷ 21 này chứ?
Sau khi Lê Niệm xem xong, đầu có chút ngây ngốc, nói thật những người đang tâng bốc cô dưới Weibo, cô không hề cảm thấy xúc động chút nào hết, nói không chừng ngày hôm qua người mắng cô ác nhất chính là bọn họ đó.
Cô gửi Wechat hỏi chị Hồng: [Có chuyện gì vậy chị? Do công ty đào scandal của Tả Vân ra sao?]
Rất nhanh chị Hồng gửi một đoạn ghi âm tới: “Công ty chúng ta làm gì thần thông quảng đại như vậy, sao có thể đào được chuyện này chứ, chị cảm thấy chắc là vị kia sau lưng em đã làm đấy, thủ đoạn của anh ta thật sự rất ghê, không hề tẩy trắng cho em ngay từ đầu mà lại tung scandal của Tả Vân ra trước, để cho mọi người biết cô ta là dạng người như thế nào, sau đó cho cư dân mạng chút mồi nhử để bọn họ tự đào ra, như vậy sẽ không ai nhận ra em đã tẩy trắng, tất cả mọi chuyện đều cứ như thuận theo tự nhiên.”
Sau đó có thêm một đoạn ghi âm nữa.
“Hiện tại chị càng ngày càng nghi ngờ người đứng sau lưng em là sếp của Hằng Thái, mỗi khi em có scandal gì, bọn họ luôn là người đầu tiên đứng ra ủng hộ em, hơn nữa bất luận em có scandal gì bọn họ cũng không quan tâm, trước nay đều chưa từng đề nghị muốn hủy hợp đồng, em thật sự không quen sếp của Hằng Thái sao?”
“Thật sự không quen mà.” Lê Niệm nói.
Chị Hồng: “Vậy sự thật chỉ có một.”
“Gì chứ?”
“Anh ta coi trọng em.”
“…”
Sau khi Lê Niệm và chị ấy nói chuyện với nhau một chút, cô rời giường đi xuống lầu, nhìn thấy Yến Tây Minh ngồi ngay ngắn trước bàn ăn dùng bữa sáng, anh mặc áo sơ mi màu trắng, mắt kính gọng mạ vàng đặt trên sống mũi cao thẳng, nhìn từ xa, cực kỳ dịu dàng nho nhã.
Nhưng không biết có phải là do ngủ không tốt hay không, cô có cảm giác sắc mặt anh không tốt cho lắm, màu da trắng lạnh lẽo, khí áp hơi thấp.
“Xin chào.” Tâm trạng Lê Niệm lại cực kỳ tốt, cười chào hỏi với anh, đi tới: “Tối hôm qua anh ngủ không ngon sao? Tại sao sắc mặt lại xấu như vậy.”
Cô nhìn thấy trên bàn ăn vẫn còn một phần thịt hun khói và sữa bò, nụ cười trên mặt còn tươi hơn, cô kéo ghế ra ngồi xuống: “Cái này chuẩn bị cho em sao? Cảm ơn.”
Yến Tây Minh thấy cô cười tươi tới mức không tim không phổi, vừa thấy là biết cô đã quên sạch, mím chặt môi “Ừ” một tiếng, cũng không nói gì thêm.
Lê Niệm cái hay không nói, chỉ nói cái dở: “Ngày hôm qua sau khi em uống say không xảy ra chuyện gì chứ, em không nhớ rõ, là anh bế em vào phòng sao?”
“Ừ.” Yến Tây Minh không nóng không lạnh trả lời.
“Cảm ơn anh.”
“Ừ.”
“…”
Lê Niệm không vui, sáng sớm tên này có thái độ gì đấy? Không phải chỉ là chăm sóc một người uống say thôi sao, có cần phải thù dai như vậy không?
Cô nhìn anh híp mắt lại, đột nhiên nói: “Không phải hôm qua anh nói, em không có ai theo đuổi sao?”
“Hửm?” Yến Tây Minh ngước mắt.
“Thật ra là có.” Lê Niệm cố ý chọc giận anh: “Anh có xem Weibo không? Chuyện của em đều được giải quyết hết rồi, người đại diện em nói có thể là Hằng Thái ở sau lưng giúp em, từ khi em ra mắt tới đây bọn họ vẫn luôn giúp em, chị ấy nói người đó có khả năng yêu thầm em.”
Con dao trong tay Yến Tây Minh dừng lại một chút.
Lê Niệm cười tới mức môi hồng răng trắng, chậm rãi nói: “Cho nên, anh phải đối xử tốt với em một chút, nếu không em sẽ đi cùng anh ta đó.”
Yến Tây Minh đặt dao nĩa xuống, rút tờ khăn giấy lau miệng: “Anh cảm thấy có thể.”
Lê Niệm sửng sốt: “Hở?”
Yến Tây Minh nhìn cô, lười biếng nói: “Chúc hai người hạnh phúc trăm năm.”
“…”
—
Sau khi ăn sáng xong, Yến Tây Minh chở Lê Niệm về nhà, khi Lê Niệm đang tắm, chị Hồng gọi điện thoại tới hỏi cô đang ở đâu, chị ấy tới đón cô.
Điều đó có nghĩa kỳ nghỉ của cô chính thức kết thúc rồi.
Lê Niệm đọc địa chỉ, rất nhanh chị Hồng lái xe tới, Lê Niệm bước lên xe, nhìn thấy chị ấy đang ngâm nga hát, nụ cười trên mặt chưa từng biến mất.
“Cuối cùng Tả Vân cũng có ngày hôm nay, đúng là mỹ mãn mà.”
“Sau ngày hôm nay, cô ta muốn trở mình so với lên trời còn khó hơn, đã có mười mấy nhãn hàng đại diện muốn hủy hợp đồng với cô ta, còn phải bồi thường một số tiền vi phạm lớn, chỉ là vấn đề thời gian mà thôi.”
“Niệm Niệm, sao em không nói gì thế?”
…
“Không.” Lê Niệm nhìn điện thoại, hoàn hồn: “Em chỉ đang suy nghĩ, vì sao cô ta lại nhắm vào em, trước kia em và cô ta chưa từng nói chuyện với nhau mà.”
“Cái này thì có nguyên nhân gì chứ, giới giải trí chính là như vậy, xé tới xé lui, ai thắng thì mới có tài nguyên tốt.” Chị Hồng nói: “Chuyện này của Tả Vân nói lớn không lớn, nói nhỏ không nhỏ, tuy rằng không phạm pháp, nhưng đã khiến cho rất nhiều người tức giận, cô ta có thể ở trong cái giới này nữa hay không, thì cũng phải xem có công ty nào nguyện ý giúp đỡ cô ta không đã.”
Lê Niệm không biết phải nói gì, cảm giác bản thân giống như người ngoài cuộc, không biết tại sao bản thân bị bôi đen, cũng không biết tại sao bản thân được tẩy trắng, từ đầu tới cuối đều ngơ ngác giống như quần chúng ăn dưa.
“Em có công việc gì không?”
Chị Hồng: “Có rất nhiều đấy, hoạt động quảng bá phim [Không được động tâm] có rồi, em còn phải chạy chương trình với đoàn phim, tham gia show tạp kỹ để tuyên truyền, quay quảng cáo cho Erlen, còn có làm đại diện cho thương hiệu luxury, sau đó thử vai một bộ điện ảnh và hai bộ phim truyền hình, khi em nghỉ ngơi đã dồn lịch rất nhiều, nên cố gắng hết sức nhé.”
Lê Niệm hít sâu một hơi: “Em biết rồi.”
“Đúng rồi, đêm nay có một bữa tiệc, địa điểm tại Hán Vị Hiên.” Chị Hồng suy nghĩ rồi nói: “Là buổi tụ tập của các ông lớn, mời các đạo diễn, nhà làm phim, nhà đầu tư, còn có một vài minh tinh nổi tiếng, đúng rồi, đạo diễn Mã cũng sẽ ở đó, chị cố ý dành cho em một vị trí trong bữa tiệc, em phải nhân cơ hội này xin lỗi người ta.”
“Sao lại là ông ta chứ?” Lê Niệm không muốn đi: “Lần trước ông ta còn đăng bài khịa em.”
“Cho nên em mới phải đi xin lỗi người ta đó, nếu có quan hệ tốt với đạo diễn nổi tiếng, về sau còn đường phát triển của em sẽ được mở rộng, em cũng không thể nào đóng phim thần tượng cả đời chứ?”
Chị Hồng thấy vẻ mặt cô không hề muốn, nói: “Nghe nói sếp của Hằng Thái cũng được mời, không phải em luôn muốn gặp ngài ấy à?”
Nhắc tới cái này, Lê Niệm nhớ lại vẻ mặt cáu kỉnh của Yến Tây Minh sáng nay, vậy mà anh lại chúc cô và người đàn ông khác hạnh phúc trăm năm, thật là, cô chọc giận anh ở chỗ nào chứ? Mới sáng sớm đã cáu kỉnh với cô như vậy!
“Được, em đi.” Lê Niệm tức giận, dù sao anh cũng không thèm để ý.
Chị Hồng nở nụ cười: “Như vậy mới ngoan, hiện tại quả nhiên cả ông trời cũng giúp em, chỉ cần em cố gắng xông lên, trở thành diễn viên tuyến một là không thành vấn đề.”
—
7 giờ rưỡi tối hôm đó, Lê Niệm đi chung với Trương Đóa Đóa tham gia bữa tiệc tại Hán Vị Hiên, đây là một nhà hàng nổi tiếng tại Trung Quốc, được trang trí theo phong cách cổ xưa, nhân viên nhà hàng đều mặc sườn xám Trung Quốc, trông rất nghệ thuật.
Lê Niệm mặc bộ váy vải tuyn màu xanh nước biển, cực kỳ hợp với làn da trắng sáng của cô, vai gầy lưng thon, mái tóc đen nhánh uốn rong biển buông xõa tự nhiên, khuyên tai kim cương vụn đeo bên tai như ẩn như hiện dưới mái tóc, cực kỳ xinh đẹp.
Trương Đóa Đóa chỉ có thể đưa cô tới cửa, không phải khách mời nên không được vào nhà hàng.
Lê Niệm cũng không để ý, kêu Trương Đóa Đóa chờ trong xe, tự mình cầm túi xách đi vào, nhưng đi chưa được vài bước, đã đụng phải Tả Vân ngay ở đại sảnh tầng một.
Tả Vân mặc đầm đen hai dây, vẫn trang điểm rất tinh xảo, chỉ là sắc mặt có chút nhợt nhạt, sau khi nhìn thấy Lê Niệm cô ta cũng không giả vờ nữa, trên mặt không hề nở nụ cười.
“Là do cô à, là do cô xui khiến anh ta làm vậy với tôi phải không?”
“Hả?” Lê Niệm không hiểu.
“Đừng có giả ngu, nếu không phải tại cô, sao tôi có thể rơi vào hoàn cảnh này chứ!” Tả Vân lạnh lùng nói: “Thật sự không nghĩ tới anh ta lại cưng chiều cô đến vậy, ngay cả chuyện khi xưa của tôi cũng bị đào ra, đúng là tốn rất nhiều công sức đấy, nhưng cô cũng đừng vui vẻ quá sớm, nói cho cùng cô cũng chỉ được anh ta bao nuôi mà thôi, một ngày nào đó cũng sẽ bị chán.”
“Cái gì?” Lê Niệm càng nghe càng mơ màng: “Anh ta mà cô nói là ai?”
Tả Vân lại không quan tâm tới cô, xoay người đi lên lầu.
Lê Niệm nhún vai, đi theo phía sau cô ta.
Bữa tiệc lần này đúng thật có rất nhiều ông lớn tụ tập, Lê Niệm cũng nhận ra được vài người, còn có không ít minh tinh nhỏ quen mặt, dường như đều có mục đích giống với cô.
Lê Niệm nhìn một vòng, không thấy được bất cứ ai có khả năng là sếp của Hằng Thái cả.
Cô tùy tiện tìm một chỗ ngồi xuống, mỉm cười chào với minh tinh nhỏ ngồi bên cạnh, đối phương thụ sủng nhược kinh, vội vàng đáp lại chào tiền bối.
Lê Niệm xua tay: “Tôi không gánh nỗi đâu, gọi chị là được.”
Đối diện có người bàn tán nói: “Xem ra lần này sếp của Hằng Thái vẫn sẽ không lộ diện.”
“Ông chủ của bọn họ thật sự rất thần bí, tôi cũng chưa từng gặp qua.”
“Đâu chỉ có anh, đa số tất cả mọi người đều chưa gặp qua, người đó chưa bao giờ lộ mặt ở nơi công cộng, không biết có phải là do lớn lên quá xấu hay không.”
“Xấu con khỉ đấy!” Một người đàn ông cắt tóc húi cua nghe thấy, suýt chút nữa đã phun ngụm rượu vừa uống trong miệng ra: “Bởi vì hợp tác nên tôi từng gặp mặt anh ta một hai lần, người ta thuộc dạng đẹp trai sáng mắt đó được chưa?”
…
Lê Niệm nhàm chán ăn cơm, đạo diễn Mã ngồi đối diện cô, tuy rằng chị Hồng kêu cô xin lỗi ông ta, nhưng cô thật sự không biết phải mở miệng như thế nào, hơn nữa Tả Vân cứ quấn lấy đạo diễn Mã, nên cô càng không tìm thấy cơ hội.
Nghe nói Tả Vân sau khi scandal của cô ta bùng nổ, đạo diễn Mã giận tím mặt, muốn thay hết các cảnh cô ta đã quay thành người khác, chắc hẳn Tả Vân vì việc này nên mới tới đây lấy lòng ông ta, hy vọng ông ta sẽ tha lỗi.
Nhưng dường như đạo diễn Mã hiện tại không muốn có quan hệ gì với cô ta, cực kỳ thân thiết nhìn về phía Lê Niệm: “Bộ phim truyền hình đang phát sóng của cô tôi đã xem qua, kỹ thuật diễn không tồi đấy, quả nhiên tương lai của giới giải trí là dành cho các cô.”
Lê Niệm ngẩn người, rất nhanh cười nói: “Đạo diễn Mã nói quá rồi, tiểu bối vẫn còn kém xa.”
Tả Vân bị bọn họ lờ đi, sắc mặt dần trở nên khó coi.
“Chuyện lần trước là do tôi không biết rõ nguyên nhân, nên mới đăng Weibo như vậy.” Đạo diễn Mã rót đầy một ly rượu trắng tinh khiết nồng độ cao, tươi cười thân thiết nói: “Cô sẽ không trách tôi chứ?”
Lê Niệm: “Đương nhiên sẽ không.”
“Rất tốt, chúng ta cùng uống một lý.” Đạo diễn Mã chuyển ly rượu trắng tới trước mặt cô, còn ông ta thì cầm trà kiều mạch miễn phí của Hán Vị Hiên: “Nhất tiếu mẫn ân cừu[1].”
[1] Một nụ cười tan đi bao hận thù.
Bầu không khí bất tri bất giác trở nên yên tĩnh, tất cả đều đang nhìn Lê Niệm.
Nụ cười trên mặt Lê Niệm vẫn không thay đổi, trong lòng lại đang mắng mẹ, ông xin lỗi mắc khỉ gì tôi phải uống rượu chứ?
Nhưng cô cũng biết, đây là quy tắc của giới giải trí.
Không thay đổi được.
Lê Niệm căng da đầu, ngay khi cô tính uống ly rượu này, đột nhiên một bàn tay trắng nõn thon dài cướp lấy ly rượu của cô.
Đồng thời, có một bóng người đi tới, giọng nói trầm thấp mát lạnh vang lên trên đỉnh đầu cô: “Cô ấy không uống được rượu.”
Lê Niệm kinh ngạc.
Đối diện, người đàn ông cắt tóc húi cua kinh ngạc đứng dậy nói: “Sếp Yến, ngài thật sự tới sao!”
Có người khó hiểu hỏi: “Anh ta là ai?”
“Đương nhiên chính là người các người đã nhắc tới, đây là người đã sáng lập tập đoàn Hằng Thái!”